Chương 144: Ở trước mặt anh uống thuốc tránh thai
Lâm Hy
09/04/2019
Nhìn màn hình báo hiệu là Đổng lão phu nhân gọi đến, Hạ Nhất Nhiễm trong lòng tới cùng là chột dạ.
Thân thế Nini bị bà ta nghi ngờ, tối hôm qua lại cùng Đường Hạo Nam đã xảy ra chuyện không nên xảy ra, chột nhiên, cảm giác chính mình lâm vào hoàn cảnh éo le.
Cô ngồi ở bên giường, đã khôi phục trấn định, nặn ra một nụ cười giả tạo, mới tiếp điện thoại.
"Lão phu nhân!"
Cô bình tĩnh mở miệng, giống như cái gì cũng chưa xảy ra một dạng.
"Cô còn có thể bình tĩnh như thế?! Chuyện xấu của cô đều đã truyền tới trong nước rồi!" Đổng lão phu nhân cường thế quát, giọng điệu rõ ràng cho thấy không khách khí, thậm chí là tức giận.
Hạ Nhất Nhiễm nhíu mày.
Cái chuyện xấu gì?
"Lão phu nhân..."
"Đừng giả ngu với tôi! Cô có phải lại cùng chồng trước của cô qua lại rồi hay không? Người ngoài không biết cô vẫn còn chồng trước, tôi đúng là biết đến! Hạ Nhất Nhiễm, cô là con dâu thủ tiết của Đổng gia tôi, cô vậy mà lại làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như thế!" Đổng lão phu nhân giọng điệu bén nhọn, không một chút khách khí.
Chuyện của cô cùng Đường Hạo Nam, bà ta cũng biết rồi sao?
Không có khả năng nhanh như thế chứ?
Hơn nữa, liền tính bị phóng viên chụp đến cái gì, cũng không có khả năng mau như thế truyền đi Singapore, bên kia bây giờ còn là buổi tối mà.
Bà ta rốt cuộc là làm sao biết đến?
Cô vừa rồi lại vẫn cảm thấy không thích hợp, cái người họ Uông kia nói quen biết lão phu nhân, có thể là lão phu nhân nghĩ muốn hãm hại cô hay không?
Suy nghĩ như thế, lưng liền đổ mồ hôi lạnh!
"Lão phu nhân, tôi không biết người là từ đâu nghe đến mấy chuyện linh tinh này, không có bằng chứng, người cũng không thể đổ oan cho tôi!" Cô không khách khí, cất giọng nói, sức mạnh tràn đầy.
Bà ta vừa cùng cô nói như thế, thật nhắc nhở cô rồi!
Thừa dịp không bị phóng viên tung tin ra ngoài trước, tất phải giải quyết tốt mọi chuyện!
Đổng lão phu nhân không nghĩ tới Hạ Nhất Nhiễm lại bình tĩnh như thế, vậy mà không thừa nhận, còn nói muốn chứng cớ!
"Cô không có làm loại chuyện này, tôi đương nhiên vui mừng! Nếu thực không làm, coi như tôi cho cô lời nhắc nhở, nhớ kỹ thân phận cùng địa vị của mình, cô đại diện cho mặt mũi của Đổng gia, là Hưng Á!" Đổng lão phu nhân vẫn đang không khách khí nói.
Hạ Nhất Nhiễm tuy biết hành vi chính mình là không đạo đức, nhưng mà, Đổng Hưng Á đã qua đời, bà ta chẳng lẽ thật muốn cô vì anh ta thủ tiết cả đời?
Cô vốn không phải một người phụ nữ sống phóng khoáng cởi mở, nhưng mà, căm giận là bị tính kế, bị người khác dùng thủ đoạn hèn hạ, bị gán tội như vậy.
"Lão phu nhân, tôi tôn trọng người là mẹ của Hưng Á, nhưng mà, xin người cũng tôn trọng tôi. Tốt xấu, tôi cũng là người thừa kế toàn bộ tài sản của Hưng Á, công ty là của tôi, Đổng gia là của tôi, liền ngay cả nhà cũ Đổng gia, đều là tài sản đứng tên tôi. Tôi trước kia không cường thế, không có nghĩa là tôi dễ ức hiếp, ví như người không tôn trọng tôi, tôi cũng chỉ có thể không tôn trọng người rồi." Hạ Nhất Nhiễm cười tít mắt nói, trong giọng nói lộ ra cảnh cáo cùng không khách khí.
Phản rồi!
Đổng lão phu nhân căm tức, nhưng, chung quy là không phản bác cái gì!
Hạ Nhất Nhiễm nhanh chóng kết thúc cuộc gọi, sau khi cúp điện thoại bắt đầu xử lý chuyện tin đồn.
Cô vốn xuất thân là làm quan hệ công chúng, sáu năm trước nhân mạch vẫn có, không liên hệ Phương Mặc Ngôn, chính mình tự mình liên hệ, không cho chuyện tối ngày hôm qua bị phóng viên tung ra ngoài!
...
Lúc Hạ Nhất Nhiễm thu xếp xong xuống lầu ăn cơm, gặp Đường Hạo Nam cùng cô gái tên An Nhiên kia mặt đối mặt, đang dùng bữa sáng, Đổng Hưng Diễn một người ngồi, nhìn thấy cô, vẫy tay ngoắc ngoắc, cô gật đầu chào hỏi, không nhìn nhiều Đường Hạo Nam bên kia liếc mắt một cái.
Đầu cực kỳ choáng váng, tối hôm qua khẳng định là bị bỏ thuốc gì rồi, bây giờ còn miệng khô lưỡi hanh.
Cũng may lâu đài cổ này vì chăm sóc cho nhóm Đông Phương như bọn họ, có chuẩn bị bữa sáng kiểu Trung Quốc.
Cô chỉ múc thêm một chén cháo hoa, ở đối diện Đổng Hưng Diễn ngồi xuống.
"Em tối hôm qua sao trở về phòng sớm vậy?" Đổng Hưng Diễn tự nhiên hỏi, Hạ Nhất Nhiễm lộ ra tươi cười tự nhiên, "Không chống chọi được cơn say rượu, liền lên lầu nghỉ ngơi, các người tối hôm qua dự tiệc đến khuya sao?"
Cô cực kỳ ung dung bình tĩnh, giống như cái gì cũng chưa xảy ra vậy.
Kỳ thật không cần khẩn trương, cô hiện tại không phải là cô gái mười năm trước không quyền không thế không có tiền, bị mẹ kế tính kế rồi.
Cô tốt xấu gì cũng là tổng giám đốc của một tập đoàn, có trong tay tài sản hàng tỉ.
Duy nhất không chấp nhận được, chính là cùng Đường Hạo Nam xảy ra quan hệ!
Chỉ sợ anh lại quấn lấy cô không buông.
"Tối hôm qua là khá trễ... Từ lúc nhìn đến em biến mất, lại vẫn đến phòng em tìm em." Đổng Hưng Diễn nhẹ giọng nói, nhìn cô, Hạ Nhất Nhiễm trong lòng tuy hồi hộp, nhưng mà, ngoài mặt vẫn lại là cực kỳ bình tĩnh.
"Vậy sao? Khả năng là tôi ngủ quá say, không có nghe đến anh gõ cửa." Cô cười nói, ăn một ngụm cháo.
"Ồh, chắc là vậy." Đổng Hưng Diễn ý tứ thâm sâu nói.
Hạ Nhất Nhiễm đối với anh ta lại nhiều thêm chút phòng bị, có lẽ tối hôm qua thực bị anh ta thấy được.
Đổng Hưng Diễn ăn xong đã đi trước, bỏ lại cô một người, chậm rãi ăn cháo, không phát hiện cái người họ Uông tối hôm qua.
Ăn cơm xong, cô ra khỏi trang viên, lên mạng tra qua đường đi, nơi này cách trấn trên một con phố, có thể ngồi xe buýt đi, kỳ thật có thể mượn xe ở lâu đài, nhưng cô không muốn bị người khác phát hiện.
Chỉ muốn đi đến tiệm thuốc trên thị trấn mua thuốc tránh thai khẩn cấp.
Không phải kỳ an toàn, cô lo lắng.
Chân đi giày thể thao thoải mái, toàn thân mặc bộ đồ cao bồi, đội thêm cái nón phong cách anh, đứng ở trạm xe buýt trên con đường nhỏ, phong cảnh nông thôn đây là thật là tốt, đẹp như tranh.
Nếu có thể ở lại nơi này cả đời, cùng theo hai đứa con của mình, thật là tốt biết bao?
Cô đời này, mục tiêu lớn nhất hiện tại chính là, có thể mang theo hai đứa nhỏ sống hạnh phúc bên nhau...
Tiếng bước chân, làm cô nghiêng đầu.
Giày da màu nâu, quần Jeans xanh quát bạc màu, ôm lấy đôi chân dài, bộ đồ lái xe màu đen, khuôn mặt tuấn tú trắng trẻo.
Không giống lúc mặc Tây phục tinh xảo như vậy, giờ phút này, Đường Hạo Nam nhìn như thô kệch, càng hiển lộ vẻ nam tính, đã đi tới bên cạnh cô, trong miệng anh ngậm thuốc lá, như vậy có phần xấu xa.
Cô theo bản năng bịt mũi, ghét bỏ nhìn anh.
Anh lập tức vứt bỏ tàn thuốc, giẫm lên tàn thuốc, Hạ Nhất Nhiễm trừng mắt nhìn anh, "Không tố chất."
Chỉ thấy Đường Hạo Nam khom người đem tàn thuốc nhặt lên, đi đến bên cạnh thùng rác cách đó hai ba mươi mét, vứt bỏ, lại trở về.
Anh như vậy, thật làm cô cảm thấy được rất bất ngờ.
Một chiếc xe buýt không lớn không nhỏ chạy tới, ở bên cạnh dừng lại, cô vội vã lên xe, lúc này, Đường Hạo Nam chạy đến, đuổi theo sau, lập tức lên xe.
Anh ở ghế trống bên cạnh Hạ Nhất Nhiễm ngồi xuống.
Cô nhíu mày, tức giận trợn mắt nhìn anh, "Anh muốn như thế nào?"
"Cái gì mà anh muốn như thế nào, anh ngồi xe công cộng còn phải được em đồng ý?" Anh liếc cô, âm u nói.
Cũng phải, xe không phải của cô, cô ngăn cản không được.
Không nghĩ để ý đến anh, quay đầu nhìn ngoài cửa sổ.
Ngoài cửa sổ xe là cánh đồng Lavender tím ngắt, không chỉ có có màu tím, còn có những màu sắc khác, xa xa nhìn lại, giống như là từng mảng cầu vồng rực rỡ.
Cô đang nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, anh ở bên cạnh, nhưng vẫn đang nhìn cô.
Gắt gao nhìn chằm chằm miệng cô khẽ tươi cười, tươi cười phát ra từ nội tâm như vậy, thật sự hiếm thấy.
Đường Hạo Nam ánh mắt thâm trầm, chứa đựng nồng đậm yêu say đắm, nhớ tới đây là tại Provence, giờ này khắc này, không ai quen biết bọn họ, cô đang nở nụ cười thật từ trong lòng, nhìn cảnh đẹp.
Anh đem ảo tưởng này thành là hình ảnh sau khi cô tốt nghiệp, anh mang cô tới đây du lịch, cái gì cũng chưa xảy ra, anh là anh Hạo Nam của cô, cô là cô em gái mà anh thời khắc nghĩ muốn bảo vệ.
Tay phải không tự giác phủ lên mu bàn tay trái của cô, Hạ Nhất Nhiễm bị hành động của anh là kinh sợ, vội vàng muốn lùi về, lại bị anh nắm chặt lấy.
Thậm chí, mười ngón đan chặt.
Cô trừng mắt nhìn anh, đôi con ngươi đen thâm thúy của anh, khóa chặt cô, thâm sâu giống vòng xoáy, như muốn đem trái tim lạnh lùng băng giá của cô cuốn vào.
Đường Hạo Nam gắt gao nhìn chằm chằm mặt cô, cái cô gái nhỏ này đối mặt với anh, đến nụ cười tươi tắn đều không có.
"Đừng xa lạ như thế, tối hôm qua chúng ta vẫn còn làm chuyện thân mật nhất!" Môi anh ghé sát vào bên tai cô, dán vào lỗ tai cô, thân mật nói.
Hạ Nhất Nhiễm sau khi nghe xong, cực kì tức giận, nắm chặt tay anh.
Đường Hạo Nam lại rút tay, trực tiếp ôm lấy bờ vai cô, lại vẫn thân mật ở trên gương mặt cô nặng nề mà hôn một cái.
"Anh đủ rồi! Trước mặt người ở bên ngoài, tôi không muốn trở mặt với anh! Nhưng mà, này không có nghĩa là..."
"Em còn nói nữa, còn nói có tin anh hiện tại liền hôn em hay không!" Người đàn ông dán tại bên tai cô lưu manh mà bá đạo nói.
Hạ Nhất Nhiễm trừng mắt nhìn anh, anh lại lập tức nâng chặt gương mặt cô, rồi sau đó, hung hăng chiếm lấy môi cô.
Nụ hôn nóng bỏng, nhiệt liệt mà điên cuồng, mặt cô bị anh nâng chặt, cô gần như không cách nào phản kháng.
Đường Hạo Nam không coi ai ra gì hôn cô thật sâu hồi lâu, mới chịu đem cô buông ra!
"Anh điên rồi! Anh có biết chuyện tối hôm qua, thiếu chút nữa để cho tôi thân bại danh liệt hay không?!" Cô trừng mắt với anh, ảo não chỉ trích, dùng lực xoa xoa môi, ở trong xe tìm kiếm một vòng, không phát hiện có gương mặt Đông Phương, cô mới an tâm.
"Cùng Đường Hạo Nam anh bên nhau, làm cho em thân bại danh liệt?" Anh tự tin nói, khinh thường luận điệu của cô.
Cô không lại để ý đến anh, anh tiếp tục nắm tay cô, cô cũng không tiếp tục giãy giụa.
Rất nhanh đến chỗ đường phố trên trấn nhỏ, Đường Hạo Nam căn bản không biết cô tới đây làm gì, cho rằng chỉ là tới đi dạo.
Nhìn cô nói lưu loát tiếng Pháp, cùng bà chủ bán tinh dầu thủ công đen trao đổi, bà chủ chỉ chỉ, cô liền rời đi, anh lập tức bắt kịp.
Hạ Nhất Nhiễm cuối cùng tại góc rẽ tìm được một tiệm thuốc cực kỳ không thu hút.
Cô hỏi ông chủ muốn thuốc tránh thai khẩn cấp.
Đường Hạo Nam đối với tiếng Pháp tuy rằng không phải quá thông thạo, nhưng mà, cái từ thuốc tránh thai này, anh vẫn nghe hiểu được.
Thấy cô trả tiền, rồi sau đó, ra khỏi tiệm thuốc, ở cửa hàng tiện lợi không xa mua chai nước khoáng, tìm cái ghế dựa ngồi xuống, mở ra hộp thuốc.
"Em làm gì?!" Anh đoạt thuốc.
Trái tim đã bị xé rách, bị lăng trì, rỉ máu.
"Tại sao uống thuốc tránh thai?" Anh đứng ở trước mặt cô, trầm giọng hỏi, đối diện gương mặt cô đầy tức giận.
Hạ Nhất Nhiễm không nghĩ tới anh biết, ngược lại cười lạnh, "Anh nói xem tại sao?! Không cho tôi uống? Còn muốn để cho tôi lại mang thai con của anh sao? Đường Hạo Nam, anh đến lúc nào mới có thể không tự cho là đúng?!"
Cô quát, hốc mắt đỏ lên, nghĩ tới những chuyện cũ đau lòng kia.
Lời của cô, ánh mắt lên án kia, giống đao nhọn, đâm thẳng vào tim anh.
Anh cuối cùng vẫn đem thuốc tránh thai đưa lại cho cô, cô vội vã đoạt lấy, mở ra hộp đóng gói, không chút do dự lấy ra hai viên, nhét vào trong miệng, uống nước lạnh, miệng lớn nuốt xuống, đáng vẻ kiên quyết kia, giống như không nguyện cùng anh có nửa điểm liên quan!
Uống thuốc rồi, cô cũng không lập tức đứng dậy, cúi thấp đầu ngồi đó, "Đường Hạo Nam, xem như tôi cầu xin anh, được chưa? Cách tôi xa một chút! Chúng ta không thể quay lại! Tôi tương lai không có anh! Anh có thể giống một người đàn ông, phóng khoáng một chút hay không?!"
"Không được! Anh cmn làm một người bình thường còn không được, lại vẫn làm đàn ông gì?!" Anh nói xong, kéo cô đứng dậy, tay phải bá đạo đan xen vào khe hở ngón tay cô, mười ngón đan xen, kéo cô đi về phía trước...
Thân thế Nini bị bà ta nghi ngờ, tối hôm qua lại cùng Đường Hạo Nam đã xảy ra chuyện không nên xảy ra, chột nhiên, cảm giác chính mình lâm vào hoàn cảnh éo le.
Cô ngồi ở bên giường, đã khôi phục trấn định, nặn ra một nụ cười giả tạo, mới tiếp điện thoại.
"Lão phu nhân!"
Cô bình tĩnh mở miệng, giống như cái gì cũng chưa xảy ra một dạng.
"Cô còn có thể bình tĩnh như thế?! Chuyện xấu của cô đều đã truyền tới trong nước rồi!" Đổng lão phu nhân cường thế quát, giọng điệu rõ ràng cho thấy không khách khí, thậm chí là tức giận.
Hạ Nhất Nhiễm nhíu mày.
Cái chuyện xấu gì?
"Lão phu nhân..."
"Đừng giả ngu với tôi! Cô có phải lại cùng chồng trước của cô qua lại rồi hay không? Người ngoài không biết cô vẫn còn chồng trước, tôi đúng là biết đến! Hạ Nhất Nhiễm, cô là con dâu thủ tiết của Đổng gia tôi, cô vậy mà lại làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như thế!" Đổng lão phu nhân giọng điệu bén nhọn, không một chút khách khí.
Chuyện của cô cùng Đường Hạo Nam, bà ta cũng biết rồi sao?
Không có khả năng nhanh như thế chứ?
Hơn nữa, liền tính bị phóng viên chụp đến cái gì, cũng không có khả năng mau như thế truyền đi Singapore, bên kia bây giờ còn là buổi tối mà.
Bà ta rốt cuộc là làm sao biết đến?
Cô vừa rồi lại vẫn cảm thấy không thích hợp, cái người họ Uông kia nói quen biết lão phu nhân, có thể là lão phu nhân nghĩ muốn hãm hại cô hay không?
Suy nghĩ như thế, lưng liền đổ mồ hôi lạnh!
"Lão phu nhân, tôi không biết người là từ đâu nghe đến mấy chuyện linh tinh này, không có bằng chứng, người cũng không thể đổ oan cho tôi!" Cô không khách khí, cất giọng nói, sức mạnh tràn đầy.
Bà ta vừa cùng cô nói như thế, thật nhắc nhở cô rồi!
Thừa dịp không bị phóng viên tung tin ra ngoài trước, tất phải giải quyết tốt mọi chuyện!
Đổng lão phu nhân không nghĩ tới Hạ Nhất Nhiễm lại bình tĩnh như thế, vậy mà không thừa nhận, còn nói muốn chứng cớ!
"Cô không có làm loại chuyện này, tôi đương nhiên vui mừng! Nếu thực không làm, coi như tôi cho cô lời nhắc nhở, nhớ kỹ thân phận cùng địa vị của mình, cô đại diện cho mặt mũi của Đổng gia, là Hưng Á!" Đổng lão phu nhân vẫn đang không khách khí nói.
Hạ Nhất Nhiễm tuy biết hành vi chính mình là không đạo đức, nhưng mà, Đổng Hưng Á đã qua đời, bà ta chẳng lẽ thật muốn cô vì anh ta thủ tiết cả đời?
Cô vốn không phải một người phụ nữ sống phóng khoáng cởi mở, nhưng mà, căm giận là bị tính kế, bị người khác dùng thủ đoạn hèn hạ, bị gán tội như vậy.
"Lão phu nhân, tôi tôn trọng người là mẹ của Hưng Á, nhưng mà, xin người cũng tôn trọng tôi. Tốt xấu, tôi cũng là người thừa kế toàn bộ tài sản của Hưng Á, công ty là của tôi, Đổng gia là của tôi, liền ngay cả nhà cũ Đổng gia, đều là tài sản đứng tên tôi. Tôi trước kia không cường thế, không có nghĩa là tôi dễ ức hiếp, ví như người không tôn trọng tôi, tôi cũng chỉ có thể không tôn trọng người rồi." Hạ Nhất Nhiễm cười tít mắt nói, trong giọng nói lộ ra cảnh cáo cùng không khách khí.
Phản rồi!
Đổng lão phu nhân căm tức, nhưng, chung quy là không phản bác cái gì!
Hạ Nhất Nhiễm nhanh chóng kết thúc cuộc gọi, sau khi cúp điện thoại bắt đầu xử lý chuyện tin đồn.
Cô vốn xuất thân là làm quan hệ công chúng, sáu năm trước nhân mạch vẫn có, không liên hệ Phương Mặc Ngôn, chính mình tự mình liên hệ, không cho chuyện tối ngày hôm qua bị phóng viên tung ra ngoài!
...
Lúc Hạ Nhất Nhiễm thu xếp xong xuống lầu ăn cơm, gặp Đường Hạo Nam cùng cô gái tên An Nhiên kia mặt đối mặt, đang dùng bữa sáng, Đổng Hưng Diễn một người ngồi, nhìn thấy cô, vẫy tay ngoắc ngoắc, cô gật đầu chào hỏi, không nhìn nhiều Đường Hạo Nam bên kia liếc mắt một cái.
Đầu cực kỳ choáng váng, tối hôm qua khẳng định là bị bỏ thuốc gì rồi, bây giờ còn miệng khô lưỡi hanh.
Cũng may lâu đài cổ này vì chăm sóc cho nhóm Đông Phương như bọn họ, có chuẩn bị bữa sáng kiểu Trung Quốc.
Cô chỉ múc thêm một chén cháo hoa, ở đối diện Đổng Hưng Diễn ngồi xuống.
"Em tối hôm qua sao trở về phòng sớm vậy?" Đổng Hưng Diễn tự nhiên hỏi, Hạ Nhất Nhiễm lộ ra tươi cười tự nhiên, "Không chống chọi được cơn say rượu, liền lên lầu nghỉ ngơi, các người tối hôm qua dự tiệc đến khuya sao?"
Cô cực kỳ ung dung bình tĩnh, giống như cái gì cũng chưa xảy ra vậy.
Kỳ thật không cần khẩn trương, cô hiện tại không phải là cô gái mười năm trước không quyền không thế không có tiền, bị mẹ kế tính kế rồi.
Cô tốt xấu gì cũng là tổng giám đốc của một tập đoàn, có trong tay tài sản hàng tỉ.
Duy nhất không chấp nhận được, chính là cùng Đường Hạo Nam xảy ra quan hệ!
Chỉ sợ anh lại quấn lấy cô không buông.
"Tối hôm qua là khá trễ... Từ lúc nhìn đến em biến mất, lại vẫn đến phòng em tìm em." Đổng Hưng Diễn nhẹ giọng nói, nhìn cô, Hạ Nhất Nhiễm trong lòng tuy hồi hộp, nhưng mà, ngoài mặt vẫn lại là cực kỳ bình tĩnh.
"Vậy sao? Khả năng là tôi ngủ quá say, không có nghe đến anh gõ cửa." Cô cười nói, ăn một ngụm cháo.
"Ồh, chắc là vậy." Đổng Hưng Diễn ý tứ thâm sâu nói.
Hạ Nhất Nhiễm đối với anh ta lại nhiều thêm chút phòng bị, có lẽ tối hôm qua thực bị anh ta thấy được.
Đổng Hưng Diễn ăn xong đã đi trước, bỏ lại cô một người, chậm rãi ăn cháo, không phát hiện cái người họ Uông tối hôm qua.
Ăn cơm xong, cô ra khỏi trang viên, lên mạng tra qua đường đi, nơi này cách trấn trên một con phố, có thể ngồi xe buýt đi, kỳ thật có thể mượn xe ở lâu đài, nhưng cô không muốn bị người khác phát hiện.
Chỉ muốn đi đến tiệm thuốc trên thị trấn mua thuốc tránh thai khẩn cấp.
Không phải kỳ an toàn, cô lo lắng.
Chân đi giày thể thao thoải mái, toàn thân mặc bộ đồ cao bồi, đội thêm cái nón phong cách anh, đứng ở trạm xe buýt trên con đường nhỏ, phong cảnh nông thôn đây là thật là tốt, đẹp như tranh.
Nếu có thể ở lại nơi này cả đời, cùng theo hai đứa con của mình, thật là tốt biết bao?
Cô đời này, mục tiêu lớn nhất hiện tại chính là, có thể mang theo hai đứa nhỏ sống hạnh phúc bên nhau...
Tiếng bước chân, làm cô nghiêng đầu.
Giày da màu nâu, quần Jeans xanh quát bạc màu, ôm lấy đôi chân dài, bộ đồ lái xe màu đen, khuôn mặt tuấn tú trắng trẻo.
Không giống lúc mặc Tây phục tinh xảo như vậy, giờ phút này, Đường Hạo Nam nhìn như thô kệch, càng hiển lộ vẻ nam tính, đã đi tới bên cạnh cô, trong miệng anh ngậm thuốc lá, như vậy có phần xấu xa.
Cô theo bản năng bịt mũi, ghét bỏ nhìn anh.
Anh lập tức vứt bỏ tàn thuốc, giẫm lên tàn thuốc, Hạ Nhất Nhiễm trừng mắt nhìn anh, "Không tố chất."
Chỉ thấy Đường Hạo Nam khom người đem tàn thuốc nhặt lên, đi đến bên cạnh thùng rác cách đó hai ba mươi mét, vứt bỏ, lại trở về.
Anh như vậy, thật làm cô cảm thấy được rất bất ngờ.
Một chiếc xe buýt không lớn không nhỏ chạy tới, ở bên cạnh dừng lại, cô vội vã lên xe, lúc này, Đường Hạo Nam chạy đến, đuổi theo sau, lập tức lên xe.
Anh ở ghế trống bên cạnh Hạ Nhất Nhiễm ngồi xuống.
Cô nhíu mày, tức giận trợn mắt nhìn anh, "Anh muốn như thế nào?"
"Cái gì mà anh muốn như thế nào, anh ngồi xe công cộng còn phải được em đồng ý?" Anh liếc cô, âm u nói.
Cũng phải, xe không phải của cô, cô ngăn cản không được.
Không nghĩ để ý đến anh, quay đầu nhìn ngoài cửa sổ.
Ngoài cửa sổ xe là cánh đồng Lavender tím ngắt, không chỉ có có màu tím, còn có những màu sắc khác, xa xa nhìn lại, giống như là từng mảng cầu vồng rực rỡ.
Cô đang nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, anh ở bên cạnh, nhưng vẫn đang nhìn cô.
Gắt gao nhìn chằm chằm miệng cô khẽ tươi cười, tươi cười phát ra từ nội tâm như vậy, thật sự hiếm thấy.
Đường Hạo Nam ánh mắt thâm trầm, chứa đựng nồng đậm yêu say đắm, nhớ tới đây là tại Provence, giờ này khắc này, không ai quen biết bọn họ, cô đang nở nụ cười thật từ trong lòng, nhìn cảnh đẹp.
Anh đem ảo tưởng này thành là hình ảnh sau khi cô tốt nghiệp, anh mang cô tới đây du lịch, cái gì cũng chưa xảy ra, anh là anh Hạo Nam của cô, cô là cô em gái mà anh thời khắc nghĩ muốn bảo vệ.
Tay phải không tự giác phủ lên mu bàn tay trái của cô, Hạ Nhất Nhiễm bị hành động của anh là kinh sợ, vội vàng muốn lùi về, lại bị anh nắm chặt lấy.
Thậm chí, mười ngón đan chặt.
Cô trừng mắt nhìn anh, đôi con ngươi đen thâm thúy của anh, khóa chặt cô, thâm sâu giống vòng xoáy, như muốn đem trái tim lạnh lùng băng giá của cô cuốn vào.
Đường Hạo Nam gắt gao nhìn chằm chằm mặt cô, cái cô gái nhỏ này đối mặt với anh, đến nụ cười tươi tắn đều không có.
"Đừng xa lạ như thế, tối hôm qua chúng ta vẫn còn làm chuyện thân mật nhất!" Môi anh ghé sát vào bên tai cô, dán vào lỗ tai cô, thân mật nói.
Hạ Nhất Nhiễm sau khi nghe xong, cực kì tức giận, nắm chặt tay anh.
Đường Hạo Nam lại rút tay, trực tiếp ôm lấy bờ vai cô, lại vẫn thân mật ở trên gương mặt cô nặng nề mà hôn một cái.
"Anh đủ rồi! Trước mặt người ở bên ngoài, tôi không muốn trở mặt với anh! Nhưng mà, này không có nghĩa là..."
"Em còn nói nữa, còn nói có tin anh hiện tại liền hôn em hay không!" Người đàn ông dán tại bên tai cô lưu manh mà bá đạo nói.
Hạ Nhất Nhiễm trừng mắt nhìn anh, anh lại lập tức nâng chặt gương mặt cô, rồi sau đó, hung hăng chiếm lấy môi cô.
Nụ hôn nóng bỏng, nhiệt liệt mà điên cuồng, mặt cô bị anh nâng chặt, cô gần như không cách nào phản kháng.
Đường Hạo Nam không coi ai ra gì hôn cô thật sâu hồi lâu, mới chịu đem cô buông ra!
"Anh điên rồi! Anh có biết chuyện tối hôm qua, thiếu chút nữa để cho tôi thân bại danh liệt hay không?!" Cô trừng mắt với anh, ảo não chỉ trích, dùng lực xoa xoa môi, ở trong xe tìm kiếm một vòng, không phát hiện có gương mặt Đông Phương, cô mới an tâm.
"Cùng Đường Hạo Nam anh bên nhau, làm cho em thân bại danh liệt?" Anh tự tin nói, khinh thường luận điệu của cô.
Cô không lại để ý đến anh, anh tiếp tục nắm tay cô, cô cũng không tiếp tục giãy giụa.
Rất nhanh đến chỗ đường phố trên trấn nhỏ, Đường Hạo Nam căn bản không biết cô tới đây làm gì, cho rằng chỉ là tới đi dạo.
Nhìn cô nói lưu loát tiếng Pháp, cùng bà chủ bán tinh dầu thủ công đen trao đổi, bà chủ chỉ chỉ, cô liền rời đi, anh lập tức bắt kịp.
Hạ Nhất Nhiễm cuối cùng tại góc rẽ tìm được một tiệm thuốc cực kỳ không thu hút.
Cô hỏi ông chủ muốn thuốc tránh thai khẩn cấp.
Đường Hạo Nam đối với tiếng Pháp tuy rằng không phải quá thông thạo, nhưng mà, cái từ thuốc tránh thai này, anh vẫn nghe hiểu được.
Thấy cô trả tiền, rồi sau đó, ra khỏi tiệm thuốc, ở cửa hàng tiện lợi không xa mua chai nước khoáng, tìm cái ghế dựa ngồi xuống, mở ra hộp thuốc.
"Em làm gì?!" Anh đoạt thuốc.
Trái tim đã bị xé rách, bị lăng trì, rỉ máu.
"Tại sao uống thuốc tránh thai?" Anh đứng ở trước mặt cô, trầm giọng hỏi, đối diện gương mặt cô đầy tức giận.
Hạ Nhất Nhiễm không nghĩ tới anh biết, ngược lại cười lạnh, "Anh nói xem tại sao?! Không cho tôi uống? Còn muốn để cho tôi lại mang thai con của anh sao? Đường Hạo Nam, anh đến lúc nào mới có thể không tự cho là đúng?!"
Cô quát, hốc mắt đỏ lên, nghĩ tới những chuyện cũ đau lòng kia.
Lời của cô, ánh mắt lên án kia, giống đao nhọn, đâm thẳng vào tim anh.
Anh cuối cùng vẫn đem thuốc tránh thai đưa lại cho cô, cô vội vã đoạt lấy, mở ra hộp đóng gói, không chút do dự lấy ra hai viên, nhét vào trong miệng, uống nước lạnh, miệng lớn nuốt xuống, đáng vẻ kiên quyết kia, giống như không nguyện cùng anh có nửa điểm liên quan!
Uống thuốc rồi, cô cũng không lập tức đứng dậy, cúi thấp đầu ngồi đó, "Đường Hạo Nam, xem như tôi cầu xin anh, được chưa? Cách tôi xa một chút! Chúng ta không thể quay lại! Tôi tương lai không có anh! Anh có thể giống một người đàn ông, phóng khoáng một chút hay không?!"
"Không được! Anh cmn làm một người bình thường còn không được, lại vẫn làm đàn ông gì?!" Anh nói xong, kéo cô đứng dậy, tay phải bá đạo đan xen vào khe hở ngón tay cô, mười ngón đan xen, kéo cô đi về phía trước...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.