Chương 227: Ông mới không phải là cha ruột của tôi
Lâm Hy
30/09/2019
William có chút xấu hổ cúi đầu, cha Đổng trước đối với cậu bé rất tốt, nhưng mà cậu bé vẫn là muốn mẹ cùng cha bên nhau. Chỉ có khi mẹ cùng cha bên nhau, cậu bé mới không phải một đứa trẻ không nhà để về.
"William lại đây." Đường Hạo Nam nhìn ra Đổng Hưng Á đang lôi kéo William, lập tức ngoắc ngoắc William qua chỗ mình.
William không chút do dự chạy tới chỗ Đường Hạo Nam, Đổng Hưng Á ánh mắt âm u.
"Sao vậy? Đã quên cha Đổng rồi sao? Tại sao khi cha Đổng đến đây, đến ôm cũng không cho cha Đổng ôm một cái." William đã đứng ở trong lòng Đường Hạo Nam, nghe được Đổng Hưng Á nói như vậy, có chút do dự nhìn Hạ Nhất Nhiễm lại nhìn Đường Hạo Nam.
Mẹ và cha giống như đều đã không thích chú Đổng. Nhưng mà kỳ thật đối với William mà nói, Đổng Hưng Á là một trong số rất ít người có thể trong lúc thơ ấu mang cho cậu bé ấm áp.
Thơ ấu của cậu bé, ấm áp quá it ỏi, cho nên mỗi người tốt vói mình, cậu bé đều đã ghi nhớ khắc sâu.
"William, kêu chú Đổng." Hạ Nhất Nhiễm lúc này đột nhiên mở miệng, phá tan giằng co giữa Đổng Hưng Á cùng Đường Hạo Nam. William chỉ do dự một chút, mở miệng giòn giã kêu một tiếng chú.
Đổng Hưng Á nhìn chằm chằm Hạ Nhất Nhiễm, trong mắt sóng ngầm mãnh liệt, Hạ Nhất Nhiễm không cam lòng yếu thế trừng ngược lại.
Lúc trước bởi vì William thân phận đặc biệt, cho nên đưa cậu bé gởi nuôi tại trại mồ côi, cũng chưa từng nhắc đến với William mình là con trai ruột của cô. Cho nên khi đó, lúc William hỏi cha mẹ mình là ai, cô để cho William kêu chính mình mẹ Hạ, mà khi đó Đổng Hưng Á vừa vặn cũng ở bên cạnh chính mình, cho nên đương nhiên, William từ cái thời điểm kia cũng bắt đầu kêu Đổng Hưng Á là cha Đổng.
Khi đó Hạ Nhất Nhiễm cũng không biết Đổng Hưng Á mang theo tâm tư như vậy, lại vẫn luôn coi Đổng Hưng Á là ân nhân cứu mạng mình cùng William, cho nên cảm thấy cho dù là William ngày sau nhận một người cha nuôi như thế này cũng không có cái gì sai.
Nhưng mà lấy tình hình hiện tại xem ra, cũng không thể để Đổng Hưng Á lại cùng William kéo gần quan hệ rồi.
Hạ Nhất Nhiễm nhớ lại, càng thêm ôm sát Nini trong ngực mình.
Suy nghĩ của Hạ Nhất Nhiễm lúc này rất đúng, Đổng Hưng Á quả thật là đem chủ ý đặt vào trên người bọn nhỏ. Cha mẹ trên đời đều yêu thương con cái, mà tình thương người mẹ của phụ nữ càng sâu đậm hơn, nếu không Hạ Nhất Nhiễm cũng sẽ không liều lĩnh cùng anh ta đi Singapore.
Cho dù tính bây giờ mất đi một đứa bé, cô cũng chưa chắc sẽ vì quyết định lúc trước mà hối hận.
Đối đứa bé Nini vốn không phải con ruột còn như vậy, nếu anh ta có thể đem hai đứa nhỏ đều đã nắm chắc trong tay chính mình, Hạ Nhất Nhiễm cứ như vậy ngoan ngoãn theo anh ta về Singapore cũng không phải không có khả năng.
"Mẹ, con cũng phải đi tìm cha và anh." Lúc nói những lời này, Nini lại là hướng về trong lòng Hạ Nhất Nhiễm rụt co rụt lại, trái ngược với William đối với Đổng Hưng Á có phần ấn tượng, Đổng Hưng Á với Nini có thể nói là hoàn toàn không ấn tượng, lúc này đối với Nini mà nói, Đổng Hưng Á chính là một người ngoài không hơn không kém, đang dùng ánh mắt không có ý tốt ở trên thân thể, trên mặt cô bé không ngừng đánh giá.
Cô giá ở nhà trẻ đã từng nói, người như vậy đều là người xấu, bọn họ sẽ bắt những đứa trẻ thông minh lanh lợi, xinh đẹp đáng yêu ra ngoài bán, nói như vậy, cô bé không chỉ phải ra ngoài chịu khổ, lại còn phải rời xa cha mẹ mình, cô bé không muốn rời xa cha mẹ đâu!
Nini nhấc lên chân tay ngắn ngủn, muốn chạy về phía Đường Hạo Nam bò qua. Hạ Nhất Nhiễm trong lòng trống không, theo bản năng muốn đem Nini một lần nữa túm trở lại cạnh mình. Lại bị một bàn tay to ở giữa chặn lại, Đổng Hưng Á trực tiếp đem Nini xách lên, xách đến trước mặt mình tỉ mỉ đánh giá.
"Thời gian dài không thấy như thế, con gái của ta vậy mà trưởng thành như vậy rồi, dáng vẻ xinh xắn này, vậy mà vẫn có vài nét giống mẹ nó." Đổng Hưng Á cười nói. Nini không ngừng đá đạp lung tung giãy giụa.
"Ông là kẻ xấu xa, ông mau buông tôi ra! Tôi muốn đi tìm cha và anh tôi!" Nini hướng về Đường Hạo Nam vươn ra một đôi bàn tay, ý bảo muốn cho Đường Hạo Nam ôm mình. Trong suy nghĩ nhỏ của Nini, cha là siêu nhân lợi hại nhất, cha không gì làm không được, có thể đánh chạy tất cả người xấu ức hiếp chính mình.
Nini không ngừng vùng vẫy để cho Đổng Hưng Á nháy mắt híp híp con ngươi. Nhiều năm như thế, anh ta quả thật là để Hạ Nhất Nhiễm cùng bọn nhỏ sống quá tự do rồi.
William còn chưa tính, thằng bé dù sao cùng Đường Hạo Nam cũng là máu mủ tình thâm, nhưng mà thậm chí ngay cả Nini tiểu nha đầu này cũng bị tên lừa gái kia bán lấy lòng rồi, đến người cha ruột như anh ta đều đã không nhớ rõ.
"Con đang kêu người nào là cha? Anh ta không phải cha con. Ta mới đúng là cha con!" Chỉ cần nghĩ tới nhiều năm qua, để Hạ Nhất Nhiễm thời gian dài có cuộc sống áo cơm không lo như vậy, giúp cô hiến gan cho cho William, cho cô cuộc sống quang vinh chói lọi, cô vậy mà còn đang nhớ mãi không quên người chồng lúc trước đem cô một người vứt ở ven đường, Đổng Hưng Á đến thở cũng không ra hơi, cho nên giọng điệu cuối cùng cũng trở nên có chút cất cao, nháy mắt dọa Nini vẫn trong tay anh ta sợ hãi.
Tuy còn không nghe hiểu Đổng Hưng Á đang nói cái gì, Nini cũng đã mở miệng rộng khóc lên. Nước mắt chậc chậc rơi xuống, thân thể nho nhỏ cực kỳ đáng thương.
Nói sao Nini cũng là con gái ruột của Đổng Hưng Á, nhìn đến Nini như vậy, Đổng Hưng Á lòng vẫn là có chút ở không nỡ, đem Nini đặt xuống đất, thân thể nhỏ vững vàng trượt xuống trong lòng anh ta. Đổng Hưng Á vừa nghĩ muốn từ từ đánh giá con gái mình một chút, Nini nắm tay nhỏ cực kỳ chuẩn xác rơi vào trên người Đổng Hưng Á.
"Ông chú xấu xa từ đâu tới, chú nói bậy, tôi chính là con của cha và mẹ, tôi mới không có người cha xấu như thế, xấu muốn chết!" Lời trẻ nhỏ không kiêng kỵ, quả đấm đánh vào trên người Đổng Hưng Á cũng không đau. Đổng Hưng Á không có tâm tình cùng một con nhóc tranh cãi, con bé bây giờ còn cái gì cũng đều không hiểu.
"Em không có nói cho Nini tôi chính là cha ruột của con bé sao?" Có lẽ là bởi vì Nini khóc thật sự là quá dữ, tiếng khóc đinh tai nhức óc bắt đầu để cho Đổng Hưng Á phiền lòng, Đổng Hưng Á vươn tay đem Nini đưa cho Đường Hạo Nam.
Đường Hạo Nam vươn tay tiếp nhận Nini, tiểu nha đầu ở trong lòng Đường Hạo Nam thút tha thút thít hai lần, quả nhiên liền không khóc nữa rồi. Đường Hạo Nam cái gì đều không có nói, vươn tay lau sạch sẽ nước mắt trên mặt Nini, mang theo Nini cùng William rời đi. Việc này, vẫn lại là đừng cho bọn nhỏ nghe được mới tốt, Nini còn nhỏ, nếu để cho con bé biết những thứ này, tâm lý không chừng phải chịu dạng đả kích gì.
Đại Hoàng chuyển động một vòng, ở phía sau Đổng Hưng Á hung hăng cắn một ngụm, rồi lập tức chạy đi mất.
"A! Con chó chết này!" Trên đùi Đổng Hưng Á đã bị cắn chảy máu, anh ta nhấc chân muốn đá, lại bị Hạ Nhất Nhiễm gọi lại. Mùi máu tươi nồng nặc lan tràn trong không khí, Hạ Nhất Nhiễm cảm thấy đầu mình càng đau rồi.
Bị bọn họ ầm ĩ một trận như thế, Hạ Nhất Nhiễm nháy mắt cảm thấy chính mình muốn mệt chết rồi, rõ ràng cái gì cũng chưa làm, thân thể cũng đã vô cùng mệt mỏi. "Nói đi, anh tìm đến tôi là có chuyện gì, sẽ không phải đơn thuần muốn cùng Đường Hạo Nam cãi nhau chứ."
"Đương nhiên không phải, tôi là vì cho em xem cái này." Một phần hợp đồng, bị Đổng Hưng Á ném trên mặt bàn đầu giường bệnh Hạ Nhất Nhiễm, Hạ Nhất Nhiễm nhìn Đổng Hưng Á liếc mắt một cái, có chút không rõ mọi chuyện. Đổng Hưng Á dụng ánh mắt ý bảo Hạ Nhất Nhiễm nhìn, Hạ Nhất Nhiễm một đầu mờ mịt vươn tay đem hợp đồng trên tủ đầu giường mở ra.
"Sao anh lại có cái này!" Trên tủ đầu giường, rõ ràng là hợp đồng hợp tác do Đường Hạo Nam cùng Lệ Áo ký tên.
Khoảnh khắc Đổng Hưng Á nhìn đến ánh mắt Hạ Nhất Nhiễm có chút chấn kinh, ánh mắt từ từ trở nên đắc ý rồi.
"Em xem đây là cái gì rồi hả? Là hợp đồng của Đế Cảnh, mà bên hợp tác, là Công Ty Bách Lợi Đại, cũng là công ty của Lệ Áo. Mà thời gian, chính là ngày hôm qua, lúc em bị thương tại bệnh viện còn đang hôn mê."
Hạ Nhất Nhiễm ngực giống như bị đánh một cú nặng, cả người đều đã kịch liệt run rẩy một hồi. Tay chân lạnh lẽo, nhất thời cảm thấy bụng mình càng thêm đau rồi, dường như đến nội tạng cũng chảy theo ra ngoài.
Đau đớn toàn thân cô đều đã trở nên mất cảm giác.
"Sao anh lại có thứ này."
"Muốn có thứ này không phải rất đơn giản sao? Hơn nữa, Đế Cảnh cùng Bách Lợi Đại hợp tác đúng là một chuyện làm ăn lớn, không chừng vài ngày nữa, Đường Hạo Nam sẽ mời tổ chức buổi họp ký giả, rồi sau đó cử hành tiệc chúc mừng hợp tác, tuyên bố chuyện này, tôi chỉ là để cho em biết trước mà thôi."
Biết rõ rành rành Đổng Hưng Á mang theo mấy thứ này tới chính là vì muốn châm ngòi chia rẽ tình cảm giữa mình cùng Đường Hạo Nam, nhưng mà tại sao, lúc nghe đến mấy lời này cô vẫn lại là nhịn không được đỏ hốc mắt, tiếp theo nước mắt làm mờ đi toàn bộ cảnh vật trước mắt mình.
Cô hiện tại thật sự rất muốn cùng Đổng Hưng Á nói, mặc kệ như thế nào côn vẫn tin tưởng Đường Hạo Nam, nhưng mà lại đột nhiên cảm thấy, mình nếu thực sự nói như vậy, tỏ rõ đang phùng má giả làm người mập.
"Thế nào, em quyết định xong chưa? Muốn đi cùng tôi hay không, tôi đúng là đều đã nhìn ra, phía sau Lệ Áo căn bản là không ai đẩy cô ta, là chính cô ta cố ý ngã sấp xuống, mà mục đích, tôi nghĩ em so với ai khác đều đã rõ ràng, nhưng mà tôi đều đã nhìn ra được sự thật, Đường Hạo Nam thật sự nhìn không ra sao? Sẽ không đâu nhỉ, Hạ Nhất Nhiễm."
Lời Đổng Hưng Á nói giống như dao găm khoét sâu vào ngực Hạ Nhất Nhiễm, bên tai cô vang vọng lời thề son sắt đảm bảo của Đường Hạo Nam trong phòng vệ sinh với chính mình, nhưng mà giờ này khắc này, thứ đặt trên trên tủ đầu giường kia lại trực tiếp cho cô một cái tát.
Hạ Nhất Nhiễm trực tiếp xốc lên chăn xuống giường. đau đớn để cho cô mạnh run cầm cập một chút. Hai đầu gối mềm nhũn, suýt nữa lập tức quỳ xuống bò trên mặt đất.
Đổng Hưng Á vươn tay giữ chặt "Em muốn làm gì vậy!"
"Cùng anh có quan hệ gì đâu!" Hạ Nhất Nhiễm mạnh tránh thoát, một đôi mắt ràn đầy thù hận, nháy cũng không nháy chăm chú nhìn trên mặt Đổng Hưng Á. Anh ta làm được rồi, anh ta tới cùng vẫn lại là thành công, thành công châm ngòi chia rẽ sự tin tưởng giữa chính mình cùng Đường Hạo Nam.
Thật không ngờ Hạ Nhất Nhiễm sẽ dùng ánh mắt như vậy nhìn chính mình, Đổng Hưng Á mạnh sửng sốt, rồi im lặng không tiếng động buông tay mình ra. Kỳ thật Lệ Áo nói đúng, chính là bởi vì cái tên xấu xa như anh ta làm không xứng chức, cho nên mới để cho Hạ Nhất Nhiễm cùng Đường Hạo Nam một lần lại một lần có cơ hội hòa hảo, bây giờ, anh ta nhất định sẽ không làm cho hai người bọn họ có cơ hội quay về bên nhau nữa!
Hạ Nhất Nhiễm cạch một tiếng mở cửa phòng bệnh ra, lại tại cửa phát hiện Đường Hạo Nam, mà Lệ Áo đang cùng đứng ở bên cạnh anh!
"William lại đây." Đường Hạo Nam nhìn ra Đổng Hưng Á đang lôi kéo William, lập tức ngoắc ngoắc William qua chỗ mình.
William không chút do dự chạy tới chỗ Đường Hạo Nam, Đổng Hưng Á ánh mắt âm u.
"Sao vậy? Đã quên cha Đổng rồi sao? Tại sao khi cha Đổng đến đây, đến ôm cũng không cho cha Đổng ôm một cái." William đã đứng ở trong lòng Đường Hạo Nam, nghe được Đổng Hưng Á nói như vậy, có chút do dự nhìn Hạ Nhất Nhiễm lại nhìn Đường Hạo Nam.
Mẹ và cha giống như đều đã không thích chú Đổng. Nhưng mà kỳ thật đối với William mà nói, Đổng Hưng Á là một trong số rất ít người có thể trong lúc thơ ấu mang cho cậu bé ấm áp.
Thơ ấu của cậu bé, ấm áp quá it ỏi, cho nên mỗi người tốt vói mình, cậu bé đều đã ghi nhớ khắc sâu.
"William, kêu chú Đổng." Hạ Nhất Nhiễm lúc này đột nhiên mở miệng, phá tan giằng co giữa Đổng Hưng Á cùng Đường Hạo Nam. William chỉ do dự một chút, mở miệng giòn giã kêu một tiếng chú.
Đổng Hưng Á nhìn chằm chằm Hạ Nhất Nhiễm, trong mắt sóng ngầm mãnh liệt, Hạ Nhất Nhiễm không cam lòng yếu thế trừng ngược lại.
Lúc trước bởi vì William thân phận đặc biệt, cho nên đưa cậu bé gởi nuôi tại trại mồ côi, cũng chưa từng nhắc đến với William mình là con trai ruột của cô. Cho nên khi đó, lúc William hỏi cha mẹ mình là ai, cô để cho William kêu chính mình mẹ Hạ, mà khi đó Đổng Hưng Á vừa vặn cũng ở bên cạnh chính mình, cho nên đương nhiên, William từ cái thời điểm kia cũng bắt đầu kêu Đổng Hưng Á là cha Đổng.
Khi đó Hạ Nhất Nhiễm cũng không biết Đổng Hưng Á mang theo tâm tư như vậy, lại vẫn luôn coi Đổng Hưng Á là ân nhân cứu mạng mình cùng William, cho nên cảm thấy cho dù là William ngày sau nhận một người cha nuôi như thế này cũng không có cái gì sai.
Nhưng mà lấy tình hình hiện tại xem ra, cũng không thể để Đổng Hưng Á lại cùng William kéo gần quan hệ rồi.
Hạ Nhất Nhiễm nhớ lại, càng thêm ôm sát Nini trong ngực mình.
Suy nghĩ của Hạ Nhất Nhiễm lúc này rất đúng, Đổng Hưng Á quả thật là đem chủ ý đặt vào trên người bọn nhỏ. Cha mẹ trên đời đều yêu thương con cái, mà tình thương người mẹ của phụ nữ càng sâu đậm hơn, nếu không Hạ Nhất Nhiễm cũng sẽ không liều lĩnh cùng anh ta đi Singapore.
Cho dù tính bây giờ mất đi một đứa bé, cô cũng chưa chắc sẽ vì quyết định lúc trước mà hối hận.
Đối đứa bé Nini vốn không phải con ruột còn như vậy, nếu anh ta có thể đem hai đứa nhỏ đều đã nắm chắc trong tay chính mình, Hạ Nhất Nhiễm cứ như vậy ngoan ngoãn theo anh ta về Singapore cũng không phải không có khả năng.
"Mẹ, con cũng phải đi tìm cha và anh." Lúc nói những lời này, Nini lại là hướng về trong lòng Hạ Nhất Nhiễm rụt co rụt lại, trái ngược với William đối với Đổng Hưng Á có phần ấn tượng, Đổng Hưng Á với Nini có thể nói là hoàn toàn không ấn tượng, lúc này đối với Nini mà nói, Đổng Hưng Á chính là một người ngoài không hơn không kém, đang dùng ánh mắt không có ý tốt ở trên thân thể, trên mặt cô bé không ngừng đánh giá.
Cô giá ở nhà trẻ đã từng nói, người như vậy đều là người xấu, bọn họ sẽ bắt những đứa trẻ thông minh lanh lợi, xinh đẹp đáng yêu ra ngoài bán, nói như vậy, cô bé không chỉ phải ra ngoài chịu khổ, lại còn phải rời xa cha mẹ mình, cô bé không muốn rời xa cha mẹ đâu!
Nini nhấc lên chân tay ngắn ngủn, muốn chạy về phía Đường Hạo Nam bò qua. Hạ Nhất Nhiễm trong lòng trống không, theo bản năng muốn đem Nini một lần nữa túm trở lại cạnh mình. Lại bị một bàn tay to ở giữa chặn lại, Đổng Hưng Á trực tiếp đem Nini xách lên, xách đến trước mặt mình tỉ mỉ đánh giá.
"Thời gian dài không thấy như thế, con gái của ta vậy mà trưởng thành như vậy rồi, dáng vẻ xinh xắn này, vậy mà vẫn có vài nét giống mẹ nó." Đổng Hưng Á cười nói. Nini không ngừng đá đạp lung tung giãy giụa.
"Ông là kẻ xấu xa, ông mau buông tôi ra! Tôi muốn đi tìm cha và anh tôi!" Nini hướng về Đường Hạo Nam vươn ra một đôi bàn tay, ý bảo muốn cho Đường Hạo Nam ôm mình. Trong suy nghĩ nhỏ của Nini, cha là siêu nhân lợi hại nhất, cha không gì làm không được, có thể đánh chạy tất cả người xấu ức hiếp chính mình.
Nini không ngừng vùng vẫy để cho Đổng Hưng Á nháy mắt híp híp con ngươi. Nhiều năm như thế, anh ta quả thật là để Hạ Nhất Nhiễm cùng bọn nhỏ sống quá tự do rồi.
William còn chưa tính, thằng bé dù sao cùng Đường Hạo Nam cũng là máu mủ tình thâm, nhưng mà thậm chí ngay cả Nini tiểu nha đầu này cũng bị tên lừa gái kia bán lấy lòng rồi, đến người cha ruột như anh ta đều đã không nhớ rõ.
"Con đang kêu người nào là cha? Anh ta không phải cha con. Ta mới đúng là cha con!" Chỉ cần nghĩ tới nhiều năm qua, để Hạ Nhất Nhiễm thời gian dài có cuộc sống áo cơm không lo như vậy, giúp cô hiến gan cho cho William, cho cô cuộc sống quang vinh chói lọi, cô vậy mà còn đang nhớ mãi không quên người chồng lúc trước đem cô một người vứt ở ven đường, Đổng Hưng Á đến thở cũng không ra hơi, cho nên giọng điệu cuối cùng cũng trở nên có chút cất cao, nháy mắt dọa Nini vẫn trong tay anh ta sợ hãi.
Tuy còn không nghe hiểu Đổng Hưng Á đang nói cái gì, Nini cũng đã mở miệng rộng khóc lên. Nước mắt chậc chậc rơi xuống, thân thể nho nhỏ cực kỳ đáng thương.
Nói sao Nini cũng là con gái ruột của Đổng Hưng Á, nhìn đến Nini như vậy, Đổng Hưng Á lòng vẫn là có chút ở không nỡ, đem Nini đặt xuống đất, thân thể nhỏ vững vàng trượt xuống trong lòng anh ta. Đổng Hưng Á vừa nghĩ muốn từ từ đánh giá con gái mình một chút, Nini nắm tay nhỏ cực kỳ chuẩn xác rơi vào trên người Đổng Hưng Á.
"Ông chú xấu xa từ đâu tới, chú nói bậy, tôi chính là con của cha và mẹ, tôi mới không có người cha xấu như thế, xấu muốn chết!" Lời trẻ nhỏ không kiêng kỵ, quả đấm đánh vào trên người Đổng Hưng Á cũng không đau. Đổng Hưng Á không có tâm tình cùng một con nhóc tranh cãi, con bé bây giờ còn cái gì cũng đều không hiểu.
"Em không có nói cho Nini tôi chính là cha ruột của con bé sao?" Có lẽ là bởi vì Nini khóc thật sự là quá dữ, tiếng khóc đinh tai nhức óc bắt đầu để cho Đổng Hưng Á phiền lòng, Đổng Hưng Á vươn tay đem Nini đưa cho Đường Hạo Nam.
Đường Hạo Nam vươn tay tiếp nhận Nini, tiểu nha đầu ở trong lòng Đường Hạo Nam thút tha thút thít hai lần, quả nhiên liền không khóc nữa rồi. Đường Hạo Nam cái gì đều không có nói, vươn tay lau sạch sẽ nước mắt trên mặt Nini, mang theo Nini cùng William rời đi. Việc này, vẫn lại là đừng cho bọn nhỏ nghe được mới tốt, Nini còn nhỏ, nếu để cho con bé biết những thứ này, tâm lý không chừng phải chịu dạng đả kích gì.
Đại Hoàng chuyển động một vòng, ở phía sau Đổng Hưng Á hung hăng cắn một ngụm, rồi lập tức chạy đi mất.
"A! Con chó chết này!" Trên đùi Đổng Hưng Á đã bị cắn chảy máu, anh ta nhấc chân muốn đá, lại bị Hạ Nhất Nhiễm gọi lại. Mùi máu tươi nồng nặc lan tràn trong không khí, Hạ Nhất Nhiễm cảm thấy đầu mình càng đau rồi.
Bị bọn họ ầm ĩ một trận như thế, Hạ Nhất Nhiễm nháy mắt cảm thấy chính mình muốn mệt chết rồi, rõ ràng cái gì cũng chưa làm, thân thể cũng đã vô cùng mệt mỏi. "Nói đi, anh tìm đến tôi là có chuyện gì, sẽ không phải đơn thuần muốn cùng Đường Hạo Nam cãi nhau chứ."
"Đương nhiên không phải, tôi là vì cho em xem cái này." Một phần hợp đồng, bị Đổng Hưng Á ném trên mặt bàn đầu giường bệnh Hạ Nhất Nhiễm, Hạ Nhất Nhiễm nhìn Đổng Hưng Á liếc mắt một cái, có chút không rõ mọi chuyện. Đổng Hưng Á dụng ánh mắt ý bảo Hạ Nhất Nhiễm nhìn, Hạ Nhất Nhiễm một đầu mờ mịt vươn tay đem hợp đồng trên tủ đầu giường mở ra.
"Sao anh lại có cái này!" Trên tủ đầu giường, rõ ràng là hợp đồng hợp tác do Đường Hạo Nam cùng Lệ Áo ký tên.
Khoảnh khắc Đổng Hưng Á nhìn đến ánh mắt Hạ Nhất Nhiễm có chút chấn kinh, ánh mắt từ từ trở nên đắc ý rồi.
"Em xem đây là cái gì rồi hả? Là hợp đồng của Đế Cảnh, mà bên hợp tác, là Công Ty Bách Lợi Đại, cũng là công ty của Lệ Áo. Mà thời gian, chính là ngày hôm qua, lúc em bị thương tại bệnh viện còn đang hôn mê."
Hạ Nhất Nhiễm ngực giống như bị đánh một cú nặng, cả người đều đã kịch liệt run rẩy một hồi. Tay chân lạnh lẽo, nhất thời cảm thấy bụng mình càng thêm đau rồi, dường như đến nội tạng cũng chảy theo ra ngoài.
Đau đớn toàn thân cô đều đã trở nên mất cảm giác.
"Sao anh lại có thứ này."
"Muốn có thứ này không phải rất đơn giản sao? Hơn nữa, Đế Cảnh cùng Bách Lợi Đại hợp tác đúng là một chuyện làm ăn lớn, không chừng vài ngày nữa, Đường Hạo Nam sẽ mời tổ chức buổi họp ký giả, rồi sau đó cử hành tiệc chúc mừng hợp tác, tuyên bố chuyện này, tôi chỉ là để cho em biết trước mà thôi."
Biết rõ rành rành Đổng Hưng Á mang theo mấy thứ này tới chính là vì muốn châm ngòi chia rẽ tình cảm giữa mình cùng Đường Hạo Nam, nhưng mà tại sao, lúc nghe đến mấy lời này cô vẫn lại là nhịn không được đỏ hốc mắt, tiếp theo nước mắt làm mờ đi toàn bộ cảnh vật trước mắt mình.
Cô hiện tại thật sự rất muốn cùng Đổng Hưng Á nói, mặc kệ như thế nào côn vẫn tin tưởng Đường Hạo Nam, nhưng mà lại đột nhiên cảm thấy, mình nếu thực sự nói như vậy, tỏ rõ đang phùng má giả làm người mập.
"Thế nào, em quyết định xong chưa? Muốn đi cùng tôi hay không, tôi đúng là đều đã nhìn ra, phía sau Lệ Áo căn bản là không ai đẩy cô ta, là chính cô ta cố ý ngã sấp xuống, mà mục đích, tôi nghĩ em so với ai khác đều đã rõ ràng, nhưng mà tôi đều đã nhìn ra được sự thật, Đường Hạo Nam thật sự nhìn không ra sao? Sẽ không đâu nhỉ, Hạ Nhất Nhiễm."
Lời Đổng Hưng Á nói giống như dao găm khoét sâu vào ngực Hạ Nhất Nhiễm, bên tai cô vang vọng lời thề son sắt đảm bảo của Đường Hạo Nam trong phòng vệ sinh với chính mình, nhưng mà giờ này khắc này, thứ đặt trên trên tủ đầu giường kia lại trực tiếp cho cô một cái tát.
Hạ Nhất Nhiễm trực tiếp xốc lên chăn xuống giường. đau đớn để cho cô mạnh run cầm cập một chút. Hai đầu gối mềm nhũn, suýt nữa lập tức quỳ xuống bò trên mặt đất.
Đổng Hưng Á vươn tay giữ chặt "Em muốn làm gì vậy!"
"Cùng anh có quan hệ gì đâu!" Hạ Nhất Nhiễm mạnh tránh thoát, một đôi mắt ràn đầy thù hận, nháy cũng không nháy chăm chú nhìn trên mặt Đổng Hưng Á. Anh ta làm được rồi, anh ta tới cùng vẫn lại là thành công, thành công châm ngòi chia rẽ sự tin tưởng giữa chính mình cùng Đường Hạo Nam.
Thật không ngờ Hạ Nhất Nhiễm sẽ dùng ánh mắt như vậy nhìn chính mình, Đổng Hưng Á mạnh sửng sốt, rồi im lặng không tiếng động buông tay mình ra. Kỳ thật Lệ Áo nói đúng, chính là bởi vì cái tên xấu xa như anh ta làm không xứng chức, cho nên mới để cho Hạ Nhất Nhiễm cùng Đường Hạo Nam một lần lại một lần có cơ hội hòa hảo, bây giờ, anh ta nhất định sẽ không làm cho hai người bọn họ có cơ hội quay về bên nhau nữa!
Hạ Nhất Nhiễm cạch một tiếng mở cửa phòng bệnh ra, lại tại cửa phát hiện Đường Hạo Nam, mà Lệ Áo đang cùng đứng ở bên cạnh anh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.