Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim
Chương 19: Ông xã, em thật không có uống rượu
Mộc Y Y
11/12/2018
Diệp Chanh vẻ mặt suy yếu nhìn Quan Quan, dáng vẻ yếu ớt, vì thế mà lại tôn thêm vài phần nhan sắc cho cô.
Vương nhậm cảm thấy với dáng vẻ này của cô, thật sự tại chỗ này mà thất lễ.
Quan Quan nói thẳng, “Sản xuất Vương, cô ấy tuổi còn nhỏ, không có việc gì, ông mang cô ấy ra ngoài từ từ chỉ bảo, từ từ ông có hiểu hay không.”
Vương Nhậm, sớm đã nhịn hết nỗi.
“Diệp Chanh, ngoan, theo tôi đến nơi này, tôi sẽ làm em trở thành Diệp Tử thứ hai.”
Vương Nhậm cười tủm tỉm.
Nhìn Diệp Chanh, móng heo của lão vươn ra.
Mà lúc này……
Bên ngoài.
Cửa vào Kim Bích Huy Hoàng tắt nghẽn.
một loạt siêu xe màu đen, ngay ngắn trật tự ngừng ở cửa, theo sau là hàng loạt vệ sĩ toàn thân đồ đen, cứ vậy tiến lên, bao vây toàn bộ Kim Bích Huy Hoàng.
Phía dưới, lập tức có người nhận ra, vệ sĩ riêng của Mộ gia.
“Oa, chẳng lẽ là Mộ Dạ Lê?”
Trước nay thật khó để nhìn thấy Mộ Dạ Lê xuất hiện trước công chúng, lập tức đều điên cuồng lao lên.
Bảo an đối với những chuyện này đã thành quen, nhanh chóng thẳng người tạo thành rào chắn, ngăn cản fan cuồng tiến lên.
Ngoài đường cũng vì bọn họ mà ùn tắt.
Mộ Dạ Lê bước xuống từ chiếc Rolls-Royce màu đen xa hoa, rảo bước tiến vào Kim Bích Huy Hoàng, đôi mắt đen nhánh, nhẹ lướt qua.
Ông chủ sợ sắp ra quần nhanh chạy đến đón tiếp, còn chưa mở miệng đã bị giọng nói Mộ Dạ Lê dọa đến bủn rủn tay chân.
“Diệp Chanh, ở đâu?”
“Sao? Chanh gì?” vẻ mặt ông chủ liền hồ đồ.
“Mau tìm từng phòng cho tôi.” Mộ Dạ Lê cũng không thèm nhìn ông chủ cái nào, trực tiếp điều động người mình ra tay.
“Ông chủ, ở đây.”
không đến vài giây, Mộ Dạ Lê trực tiếp đạp cửa, nhìn đến móng heo của Vương Nhậm còn đặt trêncánh tay trắng nõn non mềm của Diệp Chanh, còn không kịp nhìn ra anh làm gì, ngón tay của lão liền bị Mộ Dạ Lê nắm chặt liền “Rắc” một tiếng, lập tức trong phòng vang vọng tiếng heo kiêu đầy thảm thiết của Vương Nhậm.
Quan quan bị dọa đến trắng mặt.
Mộ Dạ Lê lười biếng không nhìn đến lão ta, liền kéo lấy Diệp Chanh dưới đất lên.
Nháy mắt, Diệp Chanh tựa như người không có xương, liền thẳng nhào đến trong lòng anh.
Thường Mộ Dạ Lê không thích mùi rượu, vậy mà kì lạ là mùi rượu hòa quyện cùng hương thơm cơ thể của cô, hương vị này cũng không quá khó chấp nhận.
Mộ Dạ Lê nhíu mày, “Em tránh ra cho anh.”
Thân thể nồng nặc mùi rượu thế này mà còn dám bò lên người mình!
Diệp Chanh này, sao lại không biết xấu hổ như vậy chứ!
Diệp Chanh nâng đôi mắt say khướt nhìn anh, chết sống cũng dính vào người anh không buông.
“Ông xã, đầu em đau quá……”
Ông xã là cái quỷ gì đây……
Mọi người bên này đều sợ ngây cả ra.
Diệp chanh này, dù có xinh đẹp, cũng phải nhìn xem đối phương là ai chứ, lại dám chọc đến Mộ Dạ Lê…… Là muốn chết sao?
Tròng mắt Mộ Dạ Lê trầm xuống vài phần, “Cho em nói lại lần nữa!”
Chỉ là, nhìn vẻ xụi lơ của cô, so ngày thường càng đáng yêu hơn, cúi đầu nhìn nhìn gương mặt nhỏnhắn trắng hồng đang ngẩn lên, chạm đến ánh mắt đầy mê ly kia thì cái thân thể chết tiệt này lại rung động.
Bất giác thanh âm đã mềm vài phần, lại nhớ đến giọng nói vang lên trong điện thoại khi nãy……
Mộ Dạ Lê chỉ có thể vòng tay bế bổng cô lên, giữ chặt cơ thể đang mềm nhũn của cô.
Bị cô dính lấy như vậy, anh vốn luôn tự chủ, nháy mắt liền hóa không, kìm nén không được lữa nóng đang dâng lên, nhìn bộ dáng say khướt của cô, không những không cảm thấy ghét mà ngược lại thấy xinh đẹp vô cùng.
anh nhận ra,cô gái này gương mặt đã rất quyết rũ, bây giờ rượu say, toàn thân như nở rộ, da thịt trắng noãn trước kia giờ lại hóa thành hoa hồng tuyệt sắc.
Vương nhậm cảm thấy với dáng vẻ này của cô, thật sự tại chỗ này mà thất lễ.
Quan Quan nói thẳng, “Sản xuất Vương, cô ấy tuổi còn nhỏ, không có việc gì, ông mang cô ấy ra ngoài từ từ chỉ bảo, từ từ ông có hiểu hay không.”
Vương Nhậm, sớm đã nhịn hết nỗi.
“Diệp Chanh, ngoan, theo tôi đến nơi này, tôi sẽ làm em trở thành Diệp Tử thứ hai.”
Vương Nhậm cười tủm tỉm.
Nhìn Diệp Chanh, móng heo của lão vươn ra.
Mà lúc này……
Bên ngoài.
Cửa vào Kim Bích Huy Hoàng tắt nghẽn.
một loạt siêu xe màu đen, ngay ngắn trật tự ngừng ở cửa, theo sau là hàng loạt vệ sĩ toàn thân đồ đen, cứ vậy tiến lên, bao vây toàn bộ Kim Bích Huy Hoàng.
Phía dưới, lập tức có người nhận ra, vệ sĩ riêng của Mộ gia.
“Oa, chẳng lẽ là Mộ Dạ Lê?”
Trước nay thật khó để nhìn thấy Mộ Dạ Lê xuất hiện trước công chúng, lập tức đều điên cuồng lao lên.
Bảo an đối với những chuyện này đã thành quen, nhanh chóng thẳng người tạo thành rào chắn, ngăn cản fan cuồng tiến lên.
Ngoài đường cũng vì bọn họ mà ùn tắt.
Mộ Dạ Lê bước xuống từ chiếc Rolls-Royce màu đen xa hoa, rảo bước tiến vào Kim Bích Huy Hoàng, đôi mắt đen nhánh, nhẹ lướt qua.
Ông chủ sợ sắp ra quần nhanh chạy đến đón tiếp, còn chưa mở miệng đã bị giọng nói Mộ Dạ Lê dọa đến bủn rủn tay chân.
“Diệp Chanh, ở đâu?”
“Sao? Chanh gì?” vẻ mặt ông chủ liền hồ đồ.
“Mau tìm từng phòng cho tôi.” Mộ Dạ Lê cũng không thèm nhìn ông chủ cái nào, trực tiếp điều động người mình ra tay.
“Ông chủ, ở đây.”
không đến vài giây, Mộ Dạ Lê trực tiếp đạp cửa, nhìn đến móng heo của Vương Nhậm còn đặt trêncánh tay trắng nõn non mềm của Diệp Chanh, còn không kịp nhìn ra anh làm gì, ngón tay của lão liền bị Mộ Dạ Lê nắm chặt liền “Rắc” một tiếng, lập tức trong phòng vang vọng tiếng heo kiêu đầy thảm thiết của Vương Nhậm.
Quan quan bị dọa đến trắng mặt.
Mộ Dạ Lê lười biếng không nhìn đến lão ta, liền kéo lấy Diệp Chanh dưới đất lên.
Nháy mắt, Diệp Chanh tựa như người không có xương, liền thẳng nhào đến trong lòng anh.
Thường Mộ Dạ Lê không thích mùi rượu, vậy mà kì lạ là mùi rượu hòa quyện cùng hương thơm cơ thể của cô, hương vị này cũng không quá khó chấp nhận.
Mộ Dạ Lê nhíu mày, “Em tránh ra cho anh.”
Thân thể nồng nặc mùi rượu thế này mà còn dám bò lên người mình!
Diệp Chanh này, sao lại không biết xấu hổ như vậy chứ!
Diệp Chanh nâng đôi mắt say khướt nhìn anh, chết sống cũng dính vào người anh không buông.
“Ông xã, đầu em đau quá……”
Ông xã là cái quỷ gì đây……
Mọi người bên này đều sợ ngây cả ra.
Diệp chanh này, dù có xinh đẹp, cũng phải nhìn xem đối phương là ai chứ, lại dám chọc đến Mộ Dạ Lê…… Là muốn chết sao?
Tròng mắt Mộ Dạ Lê trầm xuống vài phần, “Cho em nói lại lần nữa!”
Chỉ là, nhìn vẻ xụi lơ của cô, so ngày thường càng đáng yêu hơn, cúi đầu nhìn nhìn gương mặt nhỏnhắn trắng hồng đang ngẩn lên, chạm đến ánh mắt đầy mê ly kia thì cái thân thể chết tiệt này lại rung động.
Bất giác thanh âm đã mềm vài phần, lại nhớ đến giọng nói vang lên trong điện thoại khi nãy……
Mộ Dạ Lê chỉ có thể vòng tay bế bổng cô lên, giữ chặt cơ thể đang mềm nhũn của cô.
Bị cô dính lấy như vậy, anh vốn luôn tự chủ, nháy mắt liền hóa không, kìm nén không được lữa nóng đang dâng lên, nhìn bộ dáng say khướt của cô, không những không cảm thấy ghét mà ngược lại thấy xinh đẹp vô cùng.
anh nhận ra,cô gái này gương mặt đã rất quyết rũ, bây giờ rượu say, toàn thân như nở rộ, da thịt trắng noãn trước kia giờ lại hóa thành hoa hồng tuyệt sắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.