Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim
Chương 303: Sau này cấm Diệp Tử không được đến nơi này một bước
Mộc Y Y
10/03/2019
Diệp Chanh nuốt nước miếng “Em tìm người giúp, tìm được nơi phát ra tin tức, sau đó liền hack.”
Dăm ba câu như vậy, liền muốn đem anh đuổi đi sao?
Kỹ thuật như vậy, thẳng đường theo ngôn luận của thuỷ quân, hack đế tận công ty người ta, còn tô đen cả một lễ trao giải lớn nữa.
Này sao giống người thường làm được?
Mộ Dạ Lê còn muốn nói thêm, bỗng nhiên người làm bên ngoài báo “Tiên sinh, tiên sinh, tiểu thư Diệp Tử đến, chúng tôi nói tiên sinh không có nhà, cô ấy nói không gặp được tiên sinh, liền đâm đầu chết ở cửa.”
Mộ Dạ Lê cùng Diệp Chanh đơ cả người.
Lần đầu tiên Diệp Chanh hoan hô từ tận đáy lòng, tới là tốt, tới là tốt, các người triền miên lâm li bi đát đi, đừng có rãnh rỗi mà đem sự chú ý đặt trên người tôi.
Trong lòng Mộ Dạ Lê cảm thấy khó chịu.
Diệp Tử đến thật đúng lúc.
anh giận dữ nhìn chăm chăm Diệp Chanh, chỉ vào cô rồi nói, “Chúng ta còn chưa xong đâu.”
“Được được, anh nhanh đi đi, không là chị em tức giận là đập đầu vào tường là không tốt đâu.”
“Em…”
Mộ Dạ Lê hung hăng nhìn cô một cái, lúc này mới chịu đi ra ngoài.
……
Diệp Tử nhìn thấy Mộ Dạ Lê ra đến, cả người kích động, xô đẩy người làm ra.
“Dạ Lê, anh nghe em nói, đó thật không phải do em làm, có người làm hại em, thật sự….”
Mộ Dạ Lê nhìn Diệp Tử, ra hiệu để người làm buông tay.
Nhưng mà, lúc Diệp Tử đến, anh lại lùi về sau một bước, né tránh bàn tay của Diệp Tử.
“Diệp Tử, có phải là do cô làm hay không, trong lòng cô biết rõ, tôi đã không muốn nói gì, cô về dưỡng bệnh cho thật tốt, về sau không có việc gì thì đừng đến đây, chạy đến chạy đi, đối với thân thể của côcũng không tốt.”
“Em…”
Nhìn thái độ đó của Mộ Dạ Lê, Diệp Tử càng nản lòng thoái chí.
“Dạ Lê, chẳng lẽ anh không tin em sao?”
“Diệp Tử.” Mộ Dạ Lê càng thêm chán ghét hơn.
Ngày xưa nhìn cũng bình thường, lúc này có vẻ càng vặn vẹo, méo mó, kéo không nỗi chút hứng thú nói chuyện cùng cô, chỉ nghĩ nhanh làm cô đi khuất mắt.
“Tôi tin cô, được rồi, cô đi đi.”
Tin cô?
thật không?
Chính là, vì cái gì, nhìn sắc mặt của anh, cô một chút cũng không cảm nhận được là anh tin tưởng mình?
“Dạ Lê, thật không?”
“Tôi tin cô, nhưng mà, bây giờ tôi đã kết hôn, Diệp Tử cô không cần không có việc gì lại chạy đến đây, để người khác thấy lại hiểu lầm, đối với cô, với tôi đều không tốt, đặc biệt là sau này cô còn gả cho người ta, trong giới này, thanh danh vẫn là quan trọng,cô đi đi.”
Diệp Tử gào to “Em không cần gả chồng, Dạ Lê, em chỉ cần anh….”
“Làm càn.” Mộ Dạ Lê đen mặt lần nữa.
Lạnh lẽo làm Diệp Tử kinh ngạc, làm cô ta lạnh đến tận tim gan.
Mộ Dạ Lê nói với Mộ Thất “Đưa Diệp tiểu thư về, nơi này mấy người chú ý cho tôi, không có việc gì, không cần để Diệp tiểu thư đến Mộ trạch một bước.”
Tim Diệp Tử vỡ vụn tựa tro tàn.
“Dạ Lê, Dạ Lê……”
Chỉ là, nhìn đến Mộ Thất, bộ dáng hung ác kia, chính là cảm giác sẽ không khách khí với cô chút nào.
Đặc biệt là ánh mắt,vô cùng chán ghét cô.
cô bây giờ bị Mộ Dạ Lê ghét bỏ, bị người khi dễ, Mộ Dạ Lê cũng tuyệt đối không ra tay giúp….
Bây giờ Diệp Tử nào dám không nghe lời Mộ Dạ Lê, liền cả chuyện vờ ngất xỉu cũng không dám làm, chỉ có thể xám xịt bỏ đi.
Mà Mộ Dạ Lê……
anh về lại phòng nhìn Diệp Chanh “Em còn không nói cho anh biết, rốt cuộc là hack cách nào.”
Nhanh như vậy mà đã quay lại…
Diệp Chanh vừa mới ăn vụng, lúc này ngẩng đầu lên nhìn anh, cười với anh một cái.
Dăm ba câu như vậy, liền muốn đem anh đuổi đi sao?
Kỹ thuật như vậy, thẳng đường theo ngôn luận của thuỷ quân, hack đế tận công ty người ta, còn tô đen cả một lễ trao giải lớn nữa.
Này sao giống người thường làm được?
Mộ Dạ Lê còn muốn nói thêm, bỗng nhiên người làm bên ngoài báo “Tiên sinh, tiên sinh, tiểu thư Diệp Tử đến, chúng tôi nói tiên sinh không có nhà, cô ấy nói không gặp được tiên sinh, liền đâm đầu chết ở cửa.”
Mộ Dạ Lê cùng Diệp Chanh đơ cả người.
Lần đầu tiên Diệp Chanh hoan hô từ tận đáy lòng, tới là tốt, tới là tốt, các người triền miên lâm li bi đát đi, đừng có rãnh rỗi mà đem sự chú ý đặt trên người tôi.
Trong lòng Mộ Dạ Lê cảm thấy khó chịu.
Diệp Tử đến thật đúng lúc.
anh giận dữ nhìn chăm chăm Diệp Chanh, chỉ vào cô rồi nói, “Chúng ta còn chưa xong đâu.”
“Được được, anh nhanh đi đi, không là chị em tức giận là đập đầu vào tường là không tốt đâu.”
“Em…”
Mộ Dạ Lê hung hăng nhìn cô một cái, lúc này mới chịu đi ra ngoài.
……
Diệp Tử nhìn thấy Mộ Dạ Lê ra đến, cả người kích động, xô đẩy người làm ra.
“Dạ Lê, anh nghe em nói, đó thật không phải do em làm, có người làm hại em, thật sự….”
Mộ Dạ Lê nhìn Diệp Tử, ra hiệu để người làm buông tay.
Nhưng mà, lúc Diệp Tử đến, anh lại lùi về sau một bước, né tránh bàn tay của Diệp Tử.
“Diệp Tử, có phải là do cô làm hay không, trong lòng cô biết rõ, tôi đã không muốn nói gì, cô về dưỡng bệnh cho thật tốt, về sau không có việc gì thì đừng đến đây, chạy đến chạy đi, đối với thân thể của côcũng không tốt.”
“Em…”
Nhìn thái độ đó của Mộ Dạ Lê, Diệp Tử càng nản lòng thoái chí.
“Dạ Lê, chẳng lẽ anh không tin em sao?”
“Diệp Tử.” Mộ Dạ Lê càng thêm chán ghét hơn.
Ngày xưa nhìn cũng bình thường, lúc này có vẻ càng vặn vẹo, méo mó, kéo không nỗi chút hứng thú nói chuyện cùng cô, chỉ nghĩ nhanh làm cô đi khuất mắt.
“Tôi tin cô, được rồi, cô đi đi.”
Tin cô?
thật không?
Chính là, vì cái gì, nhìn sắc mặt của anh, cô một chút cũng không cảm nhận được là anh tin tưởng mình?
“Dạ Lê, thật không?”
“Tôi tin cô, nhưng mà, bây giờ tôi đã kết hôn, Diệp Tử cô không cần không có việc gì lại chạy đến đây, để người khác thấy lại hiểu lầm, đối với cô, với tôi đều không tốt, đặc biệt là sau này cô còn gả cho người ta, trong giới này, thanh danh vẫn là quan trọng,cô đi đi.”
Diệp Tử gào to “Em không cần gả chồng, Dạ Lê, em chỉ cần anh….”
“Làm càn.” Mộ Dạ Lê đen mặt lần nữa.
Lạnh lẽo làm Diệp Tử kinh ngạc, làm cô ta lạnh đến tận tim gan.
Mộ Dạ Lê nói với Mộ Thất “Đưa Diệp tiểu thư về, nơi này mấy người chú ý cho tôi, không có việc gì, không cần để Diệp tiểu thư đến Mộ trạch một bước.”
Tim Diệp Tử vỡ vụn tựa tro tàn.
“Dạ Lê, Dạ Lê……”
Chỉ là, nhìn đến Mộ Thất, bộ dáng hung ác kia, chính là cảm giác sẽ không khách khí với cô chút nào.
Đặc biệt là ánh mắt,vô cùng chán ghét cô.
cô bây giờ bị Mộ Dạ Lê ghét bỏ, bị người khi dễ, Mộ Dạ Lê cũng tuyệt đối không ra tay giúp….
Bây giờ Diệp Tử nào dám không nghe lời Mộ Dạ Lê, liền cả chuyện vờ ngất xỉu cũng không dám làm, chỉ có thể xám xịt bỏ đi.
Mà Mộ Dạ Lê……
anh về lại phòng nhìn Diệp Chanh “Em còn không nói cho anh biết, rốt cuộc là hack cách nào.”
Nhanh như vậy mà đã quay lại…
Diệp Chanh vừa mới ăn vụng, lúc này ngẩng đầu lên nhìn anh, cười với anh một cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.