Chương 100
Ren ny17
26/01/2022
Liễu Ngân Bình vừa đi vừa đưa tay chạm tim mình, mặt mũi đều đỏ lên như trái cà chua hết cả lên.
Liễu Ngân Bình trước mặt mọi người là bác sĩ Liễu lạnh lùng, không thích gần nam nhân, cũng rất khó gần.
Nhưng đâu ai biết rằng là…
” Lục Thiên Tư là đồ ngốc ” Liễu Ngân Bình vừa đi vừa lẩm bẩm.
Lục học trưởng là đồ ngốc!!!
…
Sáng hôm sau.
Lục Lãnh Phong mở mắt ra, nhìn thấy Hy Nguyệt đang nằm trên người mình, do giường bệnh khá nhỏ nên cô chỉ đành nằm như vậy thôi.
Anh nhớ mang máng lại chuyện đêm qua. Hôm qua thấy cô dỗi như thế, anh chẳng biết làm sao, cuối cùng lại chạy đến quán bar uống hết mình đến say bí tỉ..
Hình như anh đã đến bệnh viện tìm Hy Nguyệt.
Anh động đậy nhẹ một cái Hy Nguyệt đã tỉnh giấc. Cô ngốc đầu lên nhìn anh, thật sự là không biết ai đang chăm ai, ai đang bị bệnh luôn.
” Anh dậy rồi đó à?” Hy Nguyệt hỏi. Đêm qua anh uống say như vậy, mùi rượu nồng nặc luôn mà.
Lục Lãnh Phong thấy cô cư xử bình thường với mình mà thấy làm lạ, cứ nghĩ cô vẫn còn giận mình chứ.
Chẳng lẽ đêm qua anh đã trò gì điên rồ sao?
” Anh không nhớ chuyện đêm qua sao?” Hy Nguyệt ngồi dậy hỏi.
Lục Lãnh Phong thật thà lắc đầu.
Thấy bộ mặt ngớ ngẩn của anh, Hy Nguyệt chỉ cười và không nói gì thêm.
Nếu nói cho anh biết đêm qua anh vừa khóc vừa ôm cô nói xin lỗi, không biết Lục Lãnh Phong nghe xong có định lập tức đi đào hố chui xuống không?
Tốt hơn đừng nói còn hơn, coi như bí mật này chỉ mình cô biết thôi vậy.
Lục Lãnh Phong bất ngờ đưa tay lên vuốt ve má Hy Nguyệt.
” Bà xã, anh xin lỗi “.
Anh nghiêm túc nói.
Hy Nguyệt bò lên, cúi xuống hôn lên trán anh một nụ hôn.
” Em đã tha lỗi cho anh từ đêm qua rồi. Cũng do em, thích giận dỗi vô cớ rồi làm anh phiền lòng thế này ” Hy Nguyệt mỉm cười nói.
Người như Lục Lãnh Phong có lẽ trải qua cảm giác người mình tin tưởng nhất lại phản bội mình thế này, vết thương trong lòng anh quá lớn rồi.
Cô là không hiểu chuyện, sau này sẽ suy nghĩ kĩ, nhìn sâu vấn đề hơn để không khiến Lục Lãnh Phong vì mình mà bận tâm nhiều thứ.
” Nhưng em giận thật đấy…chị ta bảo anh tắm chung cùng chị ta cơ mà…” Hy Nguyệt bĩu môi.
Nghe như vậy ai mà không giận, chồng của mình lại đi…
Lục Lãnh Phong bất ngờ bật cười lớn, anh lên tiếng nói:” Em tin thật sao?”.
Hy Nguyệt chớp mắt nhìn anh.
” Anh trước giờ là người sạch sẽ, từ khi có thể lo cho bản thân, chẳng ai động được vào người anh, cho dù Song Tử đó là bạn chơi chung với anh từ bé ” Lục Lãnh Phong nói.
Liễu Ngân Bình trước mặt mọi người là bác sĩ Liễu lạnh lùng, không thích gần nam nhân, cũng rất khó gần.
Nhưng đâu ai biết rằng là…
” Lục Thiên Tư là đồ ngốc ” Liễu Ngân Bình vừa đi vừa lẩm bẩm.
Lục học trưởng là đồ ngốc!!!
…
Sáng hôm sau.
Lục Lãnh Phong mở mắt ra, nhìn thấy Hy Nguyệt đang nằm trên người mình, do giường bệnh khá nhỏ nên cô chỉ đành nằm như vậy thôi.
Anh nhớ mang máng lại chuyện đêm qua. Hôm qua thấy cô dỗi như thế, anh chẳng biết làm sao, cuối cùng lại chạy đến quán bar uống hết mình đến say bí tỉ..
Hình như anh đã đến bệnh viện tìm Hy Nguyệt.
Anh động đậy nhẹ một cái Hy Nguyệt đã tỉnh giấc. Cô ngốc đầu lên nhìn anh, thật sự là không biết ai đang chăm ai, ai đang bị bệnh luôn.
” Anh dậy rồi đó à?” Hy Nguyệt hỏi. Đêm qua anh uống say như vậy, mùi rượu nồng nặc luôn mà.
Lục Lãnh Phong thấy cô cư xử bình thường với mình mà thấy làm lạ, cứ nghĩ cô vẫn còn giận mình chứ.
Chẳng lẽ đêm qua anh đã trò gì điên rồ sao?
” Anh không nhớ chuyện đêm qua sao?” Hy Nguyệt ngồi dậy hỏi.
Lục Lãnh Phong thật thà lắc đầu.
Thấy bộ mặt ngớ ngẩn của anh, Hy Nguyệt chỉ cười và không nói gì thêm.
Nếu nói cho anh biết đêm qua anh vừa khóc vừa ôm cô nói xin lỗi, không biết Lục Lãnh Phong nghe xong có định lập tức đi đào hố chui xuống không?
Tốt hơn đừng nói còn hơn, coi như bí mật này chỉ mình cô biết thôi vậy.
Lục Lãnh Phong bất ngờ đưa tay lên vuốt ve má Hy Nguyệt.
” Bà xã, anh xin lỗi “.
Anh nghiêm túc nói.
Hy Nguyệt bò lên, cúi xuống hôn lên trán anh một nụ hôn.
” Em đã tha lỗi cho anh từ đêm qua rồi. Cũng do em, thích giận dỗi vô cớ rồi làm anh phiền lòng thế này ” Hy Nguyệt mỉm cười nói.
Người như Lục Lãnh Phong có lẽ trải qua cảm giác người mình tin tưởng nhất lại phản bội mình thế này, vết thương trong lòng anh quá lớn rồi.
Cô là không hiểu chuyện, sau này sẽ suy nghĩ kĩ, nhìn sâu vấn đề hơn để không khiến Lục Lãnh Phong vì mình mà bận tâm nhiều thứ.
” Nhưng em giận thật đấy…chị ta bảo anh tắm chung cùng chị ta cơ mà…” Hy Nguyệt bĩu môi.
Nghe như vậy ai mà không giận, chồng của mình lại đi…
Lục Lãnh Phong bất ngờ bật cười lớn, anh lên tiếng nói:” Em tin thật sao?”.
Hy Nguyệt chớp mắt nhìn anh.
” Anh trước giờ là người sạch sẽ, từ khi có thể lo cho bản thân, chẳng ai động được vào người anh, cho dù Song Tử đó là bạn chơi chung với anh từ bé ” Lục Lãnh Phong nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.