Chương 105
Ren ny17
26/01/2022
” Lục Lãnh Phong…anh..” Hy Nguyệt thốt lên, lúc này anh đã ôm cô tiến đến xe luôn rồi.
Lục Lãnh Phong cười thầm, tài xế thấy cả hai liền mở cửa, Lục Lãnh Phong ôm cô đặt vào trong xe, anh không vào trong luôn, quay đầu ra nhìn tài xế có ám chỉ gì đó, sau đó mới vào trong.
Lục Lãnh Phong ngồi cạnh cô, anh đưa tay nhấn nút khóa cửa xe lại, không để Hy Nguyệt nhân cơ hội mà mở cửa chạy thoát khỏi hang sói.
” Này…đừng nói anh…” Hy Nguyệt cảm thấy không ổn,cô lùi sát vào cửa số, ánh mắt nghi ngờ nhìn Lục Lãnh Phong.
Anh ôm cô với bộ dạng như vầy, nhất định anh sẽ lại…
Lục Lãnh Phong cười mãn nguyện, đưa tay cởi cavat ra, nhìn Hy Nguyệt đáp:” Em đoán đúng rồi đó!”.
” Thỏ con, chúng ta cùng nhau chơi đùa đi, lúc trưa vẫn chưa thỏa mãn anh…”.
” Lần này em đừng có ngất sớm đấy ~”.
Lục Lãnh Phong lúc sinh ra đã sẵn bị ngâm trong nước tương nên đầu óc đen tối như vậy. Chỉ nghĩ đến chuyện làm Hy Nguyệt kiệt sức.
Sau khi vận động trên xe, anh mới chịu đưa cô về nhà nghỉ ngơi.
Ngâm mình trong bồn tắm lớn, Hy Nguyệt trút hết mệt mỏi. Nếu Lục Lãnh Phong cứ làm như vậy liên tục thì cô sẽ mang thai mất.
Mang thai!?
” Em bé sao?” Hy Nguyệt lẩm bẩm.
Mặc dù cả hai chỉ mới hạnh phúc gần đây, cũng không có khoảng thời gian lâu như bao vợ chồng khác. Nhưng cô cũng nên nghĩ đến chuyện sẽ sinh con cho anh chứ, ai mà chẳng muốn có một đứa con để bồng bề chứ?
Với lại…
Hy Nguyệt cô cũng rất muốn làm mẹ.
Hy Nguyệt ngâm một mình lúc lâu, vừa suy nghĩ đến chuyện đó, cuối cùng để Lục Lãnh Phong gõ cửa gọi cô cô mới chịu đi ra.
Quấn áo choàng lên người mình,Hy Nguyệt mở cửa đi ra.
” Anh cứ tưởng em ngủ trong đó chứ ” Lục Lãnh Phong nói.
” Cũng không phải nhờ ơn của anh làm em mệt đến nhừ cả người ra sao?” Hy Nguyệt nói, cô đến giường ngồi xuống.
Lục Lãnh Phong biết rõ ham muốn bản thân cao, mỗi khi bên cạnh Hy Nguyệt anh đều như vậy. Sau này vẫn nên kiềm chế một chút, đúng là rút cạn sức lực của cô rồi.
” Anh xin lỗi mà…” Lục Lãnh Phong nũng nịu nói, bắt đầu làm trò con bò với cô nữa đây mà.
Hy Nguyệt làm ngơ. Cô đi đến tủ đồ lấy quần áo, sau đó vào phòng tắm, thay bộ đồ mới đầy thoải mái rồi ra ngoài.
” Anh không ăn tối à?” Hy Nguyệt đi đến cửa, quay đầu nhìn Lục Lãnh Phong hỏi.
” Anh ăn chứ, dĩ nhiên ăn rồi ” Lục Lãnh Phong liền tươi cười chạy đến, cùng cô xuống nhà dùng bữa tối.
…
Đến khi đi ngủ, Hy Nguyệt đã giao kèo với anh không được động vào mình, nếu còn làm gì cô cô sẽ giận anh luôn.
Lục Lãnh Phong cười thầm, tài xế thấy cả hai liền mở cửa, Lục Lãnh Phong ôm cô đặt vào trong xe, anh không vào trong luôn, quay đầu ra nhìn tài xế có ám chỉ gì đó, sau đó mới vào trong.
Lục Lãnh Phong ngồi cạnh cô, anh đưa tay nhấn nút khóa cửa xe lại, không để Hy Nguyệt nhân cơ hội mà mở cửa chạy thoát khỏi hang sói.
” Này…đừng nói anh…” Hy Nguyệt cảm thấy không ổn,cô lùi sát vào cửa số, ánh mắt nghi ngờ nhìn Lục Lãnh Phong.
Anh ôm cô với bộ dạng như vầy, nhất định anh sẽ lại…
Lục Lãnh Phong cười mãn nguyện, đưa tay cởi cavat ra, nhìn Hy Nguyệt đáp:” Em đoán đúng rồi đó!”.
” Thỏ con, chúng ta cùng nhau chơi đùa đi, lúc trưa vẫn chưa thỏa mãn anh…”.
” Lần này em đừng có ngất sớm đấy ~”.
Lục Lãnh Phong lúc sinh ra đã sẵn bị ngâm trong nước tương nên đầu óc đen tối như vậy. Chỉ nghĩ đến chuyện làm Hy Nguyệt kiệt sức.
Sau khi vận động trên xe, anh mới chịu đưa cô về nhà nghỉ ngơi.
Ngâm mình trong bồn tắm lớn, Hy Nguyệt trút hết mệt mỏi. Nếu Lục Lãnh Phong cứ làm như vậy liên tục thì cô sẽ mang thai mất.
Mang thai!?
” Em bé sao?” Hy Nguyệt lẩm bẩm.
Mặc dù cả hai chỉ mới hạnh phúc gần đây, cũng không có khoảng thời gian lâu như bao vợ chồng khác. Nhưng cô cũng nên nghĩ đến chuyện sẽ sinh con cho anh chứ, ai mà chẳng muốn có một đứa con để bồng bề chứ?
Với lại…
Hy Nguyệt cô cũng rất muốn làm mẹ.
Hy Nguyệt ngâm một mình lúc lâu, vừa suy nghĩ đến chuyện đó, cuối cùng để Lục Lãnh Phong gõ cửa gọi cô cô mới chịu đi ra.
Quấn áo choàng lên người mình,Hy Nguyệt mở cửa đi ra.
” Anh cứ tưởng em ngủ trong đó chứ ” Lục Lãnh Phong nói.
” Cũng không phải nhờ ơn của anh làm em mệt đến nhừ cả người ra sao?” Hy Nguyệt nói, cô đến giường ngồi xuống.
Lục Lãnh Phong biết rõ ham muốn bản thân cao, mỗi khi bên cạnh Hy Nguyệt anh đều như vậy. Sau này vẫn nên kiềm chế một chút, đúng là rút cạn sức lực của cô rồi.
” Anh xin lỗi mà…” Lục Lãnh Phong nũng nịu nói, bắt đầu làm trò con bò với cô nữa đây mà.
Hy Nguyệt làm ngơ. Cô đi đến tủ đồ lấy quần áo, sau đó vào phòng tắm, thay bộ đồ mới đầy thoải mái rồi ra ngoài.
” Anh không ăn tối à?” Hy Nguyệt đi đến cửa, quay đầu nhìn Lục Lãnh Phong hỏi.
” Anh ăn chứ, dĩ nhiên ăn rồi ” Lục Lãnh Phong liền tươi cười chạy đến, cùng cô xuống nhà dùng bữa tối.
…
Đến khi đi ngủ, Hy Nguyệt đã giao kèo với anh không được động vào mình, nếu còn làm gì cô cô sẽ giận anh luôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.