Chương 864
Ren ny17
13/05/2022
Chương 1249
“Tất nhiên là rất khó rồi.” Lục Sênh Hạ tiếp lời: “Danh tiếng của của anh là “chiến thần”, cho dù làm gì đều sẽ tiêu diệt đối thủ vào vài chiêu. Ở trường, điểm kiểm tra của anh luôn là điểm tối đa, không có ngoại lệ, đến anh Hứa và anh Thiên đều phải chịu thua. Còn cậu đến kiểm tra cũng không bằng bạn học thì làm sao thay thế nha?”
Tư Mã Ngọc Thanh gãi gãi đầu: “Em vốn cũng không nghĩ như vậy, là nghe ba mẹ em nói á. Anh họ Lục lớn hơn em mà, đợi về sau anh ấy về hưu, em không phải là thay thế được sao?”
Lục Sênh Hạ giễu cợt: “Em nghĩ cũng quá đẹp rồi đấy, anh chị về hưu rồi, cũng là cháu chị Kiến Diệp thay thế, không đến lượt em đâu.”
Đôi mắt nhỏ của Tư Mã Ngọc Thanh trợn tròn: “Em lớn hơn nó nhiều lắm, lúc nó chưa trưởng thành, để em làm hai năm cũng được đi.”
Hy Nguyệt cười lên, đúng là lời trẻ con không có kiêng kỵ, Tư Mã Ngọc Thanh căn bản là không có khái niệm gì về cậu chủ số một thành phố Long Minh.
“Ngọc Thanh, cậu chủ số một Thành phố Long Minh không nhất định chỉ có một người, anh họ Lục là cậu chủ số một trong giới thương gia, em có thể làm cậu chủ số một trong giới ẩm thực nha. Khi lớn lên em có thể xậy dựng nên vương quốc ẩm thực cho mình.”
Tư Mã Ngọc Thanh cúi đầu, lộ ra một chút ủ rũ: “Em cũng nghĩ như vậy nha, nhưng nói với mẹ lại bị mắng, bà nói nhiệm vụ của em sau này là gánh vác gia tộc lớn và tập đoàn lớn, không được tham ăn tham uống.”
Lục Sênh Hạ cười hì hì: “Cái gì mà gia tộc lớn, tập đoàn lớn, nhà Tư Mã cũng không phải là gia tộc lớn, nhà họ Tư cũng không phảo là tập đoàn lớn gì, mợ cũng đánh giá cao nhà mình quá rồi?”
Hy Nguyệt dùng nĩa ghim một miếng thanh long, đưa cho Tư Mã Ngọc Thanh ăn: “Gần đây ba mẹ con có phải rất bận không?”
Tư Mã Ngọc Thanh thở dài: “Bận lắm ạ, mỗi ngày bọn họ không phải đang làm việc thì cũng đang ở nhà ông ngoại, trong nhà đều là do người giúp việc chăm sóc con, lúc con đi ngủ thì bọn họ còn chưa về nữa. Lúc trước, con đi ra ngoài chơi bọn họ hỏi này hỏi kia, bây giờ bọn họ còn không có thời gian lo cho con nữa.”
Hy Nguyệt nhàn nhạt liếc Lục Lãnh Phong một cái, nguy cơ của nhà họ Mã càng ngày càng kinh khủng, cổ phiếu như đồng cỏ xanh vậy, càng ngày càng xanh, một đòn liền ngã gục.
Cô nghi ngờ có người muốn nhà họ Mã thay đổi người cầm quyền.
Đối với một người ham lợi, vì lợi ích và tiền bạc, coi tình cảm như cỏ rác, làm anh ta quay về điểm xuất phát mới là cách trừng phạt tốt nhất.
Dù sao thì vẫn còn có Tiểu Mã, anh ta cũng không phải là hai bàn trắng, nghèo rớt mồng tơi, chỉ là không có vốn để tham vọng.
Bọn nhỏ ăn xong trái cây, lại đi chơi, hừng hực khí thế chiến đấu.
Hy Nguyệt không dám liều nữa, hôm nay ra ngoài không xem hoàng lịch, có người là tự mình mang theo rp, thua chắc rồi.
“Ma vương Tu La, em thua rồi, không đấu nữa.”
Đôi môi mỏng của Lục Lãnh Phong gợi lên một nụ cười tà ác: “Đêm này, phục vụ trọn gói.”
Bọn nhỏ chơi trong một tiếng, cuối cùng cũng phân thắng bại, người thắng là Hứa Kiến Quân.
Tư Mã Ngọc Thanh gãi gãi đầu: “Thằng nhóc kia, sao cháu lại giỏi như vậy chứ?”
“Ba cháu dạy cháu tốt.” Hứa Kiến Quân khẽ nhếch miệng cười có chút đắc ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.