Chương 135
Ren ny17
26/01/2022
…
Hứa Chí Quân hồi hộp ngồi đối diện với Hy Nguyệt và Lục Lãnh Phong. Bất thình lình Lục Lãnh Phong báo với anh cô muốn gặp mình, anh còn chưa kịp chuẩn bị gì.
Cả ba im lặng một hồi lâu, Hy Nguyệt bất ngờ ho vài cái.
” Khụ…khụ…”.
” Em không khỏe sao?”.
Cả hai người đàn ông nào đó đồng thanh hỏi.
” Không có ” Hy Nguyệt đáp, cô giả vờ để hai người này mở miệng thôi.
” Hứa Chí Quân ” Hy Nguyệt nhìn Hứa Chí Quân.
” Anh…anh đây ” Hứa Chí Quân đáp, thật ra anh trước giờ là sống trong môi trường mình là con một, bây giờ có em gái cũng mẹ khác cha.
Ta nói nó hồi hộp tim đập bịch bịch bịch sợ xỉu sợ xỉu á.
” Hứa Chí Quân “.
Cô lại gọi tên anh lần nữa.
Lần này Lục Lãnh Phong ngồi cạnh hồi hộp cùng Hứa Chí Quân luôn.
” Em có thể gọi anh là anh hai chứ?” Hy Nguyệt mỉm cười hỏi.
” Hả?”.
Hứa Chí Quân bất ngờ nhìn cô, cô…cô vừa nói cái gì cơ chứ?
” Em nói…em có thể gọi anh là anh hai chứ?”.
Hy Nguyệt nghĩ kĩ rồi, dù sao cũng là chuyện rất lâu, coi như cũng đã qua rồi. Vả lại cô cũng dùng bốn tháng qua suy nghĩ và chấp nhận sự việc, nên bây giờ đã đưa ra quyết định của mình.
” Em muốn…gọi anh là…”.
Chưa nói xong câu, bên dưới Hy Nguyệt bất ngờ đau lên. Cô thuận tay, nắm lấy áo của Lục Lãnh Phong.
” Ông xã…ông xã…”.
” Bên dưới bất ngờ đau quá…ông xã…”.
Cứ nghĩ là màng cảnh nhận anh trai em gái đầy cảm động của Hy Nguyệt.
Ai ngờ chưa nói xong câu, bên dưới cô đã không chịu nằm yên rồi.
Hy Nguyệt đau đớn nắm kéo áo Lục Lãnh Phong, sớm không đến, muộn không đến bây giờ lại đến.
Hứa Chí Quân và Lục Lãnh Phong chẳng biết làm sao, một người thì vội ôm lấy cô, một người nhanh chóng lái xe đưa Hy Nguyệt đến bệnh viện.
Bây giờ bên ngoài trời đã tối, tuyết rơi càng lúc càng dày hơn, Hứa Chí Quân cũng không dám liều mạng chạy nhanh được.
” Đau…đau…đau lắm rồi ” Hy Nguyệt nắm lấy áo Lục Lãnh Phong, cô vừa thét vừa la.
Lục Lãnh Phong cũng chẳng biết làm sao. Anh đã chuẩn bị tâm lý nhìn cô đau như vậy rồi, không nghĩ chứng kiến như vậy mới thấy rõ cô đau hơn anh tưởng tượng nữa.
” Bà xã…cắn lấy…không đau nữa đâu ” Lục Lãnh Phong thật thà kéo tay áo mình lên, sau đó đưa ra cho Hy Nguyệt.
Hứa Chí Quân hồi hộp ngồi đối diện với Hy Nguyệt và Lục Lãnh Phong. Bất thình lình Lục Lãnh Phong báo với anh cô muốn gặp mình, anh còn chưa kịp chuẩn bị gì.
Cả ba im lặng một hồi lâu, Hy Nguyệt bất ngờ ho vài cái.
” Khụ…khụ…”.
” Em không khỏe sao?”.
Cả hai người đàn ông nào đó đồng thanh hỏi.
” Không có ” Hy Nguyệt đáp, cô giả vờ để hai người này mở miệng thôi.
” Hứa Chí Quân ” Hy Nguyệt nhìn Hứa Chí Quân.
” Anh…anh đây ” Hứa Chí Quân đáp, thật ra anh trước giờ là sống trong môi trường mình là con một, bây giờ có em gái cũng mẹ khác cha.
Ta nói nó hồi hộp tim đập bịch bịch bịch sợ xỉu sợ xỉu á.
” Hứa Chí Quân “.
Cô lại gọi tên anh lần nữa.
Lần này Lục Lãnh Phong ngồi cạnh hồi hộp cùng Hứa Chí Quân luôn.
” Em có thể gọi anh là anh hai chứ?” Hy Nguyệt mỉm cười hỏi.
” Hả?”.
Hứa Chí Quân bất ngờ nhìn cô, cô…cô vừa nói cái gì cơ chứ?
” Em nói…em có thể gọi anh là anh hai chứ?”.
Hy Nguyệt nghĩ kĩ rồi, dù sao cũng là chuyện rất lâu, coi như cũng đã qua rồi. Vả lại cô cũng dùng bốn tháng qua suy nghĩ và chấp nhận sự việc, nên bây giờ đã đưa ra quyết định của mình.
” Em muốn…gọi anh là…”.
Chưa nói xong câu, bên dưới Hy Nguyệt bất ngờ đau lên. Cô thuận tay, nắm lấy áo của Lục Lãnh Phong.
” Ông xã…ông xã…”.
” Bên dưới bất ngờ đau quá…ông xã…”.
Cứ nghĩ là màng cảnh nhận anh trai em gái đầy cảm động của Hy Nguyệt.
Ai ngờ chưa nói xong câu, bên dưới cô đã không chịu nằm yên rồi.
Hy Nguyệt đau đớn nắm kéo áo Lục Lãnh Phong, sớm không đến, muộn không đến bây giờ lại đến.
Hứa Chí Quân và Lục Lãnh Phong chẳng biết làm sao, một người thì vội ôm lấy cô, một người nhanh chóng lái xe đưa Hy Nguyệt đến bệnh viện.
Bây giờ bên ngoài trời đã tối, tuyết rơi càng lúc càng dày hơn, Hứa Chí Quân cũng không dám liều mạng chạy nhanh được.
” Đau…đau…đau lắm rồi ” Hy Nguyệt nắm lấy áo Lục Lãnh Phong, cô vừa thét vừa la.
Lục Lãnh Phong cũng chẳng biết làm sao. Anh đã chuẩn bị tâm lý nhìn cô đau như vậy rồi, không nghĩ chứng kiến như vậy mới thấy rõ cô đau hơn anh tưởng tượng nữa.
” Bà xã…cắn lấy…không đau nữa đâu ” Lục Lãnh Phong thật thà kéo tay áo mình lên, sau đó đưa ra cho Hy Nguyệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.