Chương 151
Ren ny17
27/01/2022
Lục Viên Viên lúc này ôm chân cô từ đằng sau, Hy Nguyệt giật mình quay
lại. Cô bận quan sát hai cha con quá quên mất tiểu công chúa của mình
rồi.
” Mami mami, thắt tóc…” Lục Viên Viên kéo cô, con bé mỉm cười nói.
Hy Nguyệt gật đầu, bế Lục Viên Viên lại ghế, sau đó cầm lược lên chải tóc cho Lục Viên Viên. Lục Lãnh Phong chả biết khùng điên gì, muốn Viên Viên của cô để tóc dài, cũng chính vì lí do đó con bé rất thích thắt tóc mỗi buổi sáng.
Lục Lãnh Phong bắt để, cuối cùng người khổ lại là cô.
Nhưng cô không thể từ chối được, Lục Viên Viên hết sức đáng yêu, cô làm sao dám để con gái mình buồn đây?
…
Đưa Lục Viên Phong đến trường, Lục Lãnh Phong động viên con mình tiếp sức một lần cuối mới chịu đi làm.
” Con trai, con cố lên!”.
” Cái gì không được phải mặt dày lên, mặt đường nó dày vậy mặt mình cũng dày thế thôi “.
Lục Lãnh Phong nói, sau đó mới chịu đi làm.
Lục Viên Phong lắc đầu ngán ngẩm ông bố này của mình. Có phải trước kia ba thằng bé là một người liêm sỉ không cần, vứt ném ở đâu luôn rồi đúng không?
Thật hết nói nổi.
” Anh Phong “.
Tiếng Lục Ngân vang lên, con bé bước đến, phía sau là xe của Lục Thiên Tư.
” Viên Phong, nhờ con đó ” Lục Thiên Tư ngồi ở trong nói.
Lục Lãnh Phong đã lải nhải suốt một thời gian dài để anh chấp nhận cho con gái mình học cùng trường Lục Viên Phong đấy, anh làm gì dám từ chối đây chứ?
Lục Thiên Tư chào tạm biệt hai đứa, có Viên Phong ở đó rồi anh đâu cần ở lại, Lục Ngân cũng đâu có ngó ngàng đến ông bố đáng thương này.
” Anh Phong ” Lục Ngân lại gọi Lục Viên Phong.
Con bé với bộ dạng đến trường ngày đầu tiên rất dễ thương, tóc tết hai bên, đồ cột tóc này chính là Lục Viên Phong đã mua tặng cho cô bé đó.
Cũng phải năn nỉ mami lắm mami mới cho mua đấy chứ.
” Đồ cột tóc…”.
Lục Viên Phong ngập ngừng nói.
” Cái này…cảm ơn anh, thật sự rất dễ thương ” Lục Ngân mỉm cười nhìn Lục Viên Phong.
Đấy!
Đấy chính là nụ cười khiến con tim Lục Viên Phong đập bịch bịch bịch.
Cách Lục Viên Phong bị đổ gục chẳng khác gì khoảng khắc Hy Nguyệt mỉm cười với Lục Lãnh Phong.
Đúng là cha nào con nấy.
Cha truyền con nối.
…
Mười năm sau.
Lục Viên Phong bây giờ đã 19 tuổi, thằng bé đã cao ơi là cao rồi.
” Mami mami, thắt tóc…” Lục Viên Viên kéo cô, con bé mỉm cười nói.
Hy Nguyệt gật đầu, bế Lục Viên Viên lại ghế, sau đó cầm lược lên chải tóc cho Lục Viên Viên. Lục Lãnh Phong chả biết khùng điên gì, muốn Viên Viên của cô để tóc dài, cũng chính vì lí do đó con bé rất thích thắt tóc mỗi buổi sáng.
Lục Lãnh Phong bắt để, cuối cùng người khổ lại là cô.
Nhưng cô không thể từ chối được, Lục Viên Viên hết sức đáng yêu, cô làm sao dám để con gái mình buồn đây?
…
Đưa Lục Viên Phong đến trường, Lục Lãnh Phong động viên con mình tiếp sức một lần cuối mới chịu đi làm.
” Con trai, con cố lên!”.
” Cái gì không được phải mặt dày lên, mặt đường nó dày vậy mặt mình cũng dày thế thôi “.
Lục Lãnh Phong nói, sau đó mới chịu đi làm.
Lục Viên Phong lắc đầu ngán ngẩm ông bố này của mình. Có phải trước kia ba thằng bé là một người liêm sỉ không cần, vứt ném ở đâu luôn rồi đúng không?
Thật hết nói nổi.
” Anh Phong “.
Tiếng Lục Ngân vang lên, con bé bước đến, phía sau là xe của Lục Thiên Tư.
” Viên Phong, nhờ con đó ” Lục Thiên Tư ngồi ở trong nói.
Lục Lãnh Phong đã lải nhải suốt một thời gian dài để anh chấp nhận cho con gái mình học cùng trường Lục Viên Phong đấy, anh làm gì dám từ chối đây chứ?
Lục Thiên Tư chào tạm biệt hai đứa, có Viên Phong ở đó rồi anh đâu cần ở lại, Lục Ngân cũng đâu có ngó ngàng đến ông bố đáng thương này.
” Anh Phong ” Lục Ngân lại gọi Lục Viên Phong.
Con bé với bộ dạng đến trường ngày đầu tiên rất dễ thương, tóc tết hai bên, đồ cột tóc này chính là Lục Viên Phong đã mua tặng cho cô bé đó.
Cũng phải năn nỉ mami lắm mami mới cho mua đấy chứ.
” Đồ cột tóc…”.
Lục Viên Phong ngập ngừng nói.
” Cái này…cảm ơn anh, thật sự rất dễ thương ” Lục Ngân mỉm cười nhìn Lục Viên Phong.
Đấy!
Đấy chính là nụ cười khiến con tim Lục Viên Phong đập bịch bịch bịch.
Cách Lục Viên Phong bị đổ gục chẳng khác gì khoảng khắc Hy Nguyệt mỉm cười với Lục Lãnh Phong.
Đúng là cha nào con nấy.
Cha truyền con nối.
…
Mười năm sau.
Lục Viên Phong bây giờ đã 19 tuổi, thằng bé đã cao ơi là cao rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.