Chương 1169
Ren ny17
24/09/2023
Hy Nguyệt cầm tách trà xanh lên, nhấp một ngụm nhỏ, đôi mắt cô ánh lên vẻ suy tư: “Tu La Ma Vương, anh có biệt hiệu đó khi ngồi ở vị trí phó tổng giám đốc Lục thị, nhưng một thái tử nhàn nhã ăn không ngồi rồi thì lịa không hay lắm, có phải anh nên quan tâm đến triều chính một chút không?”
Bà Lục gật đầu thật mạnh: “Hy Nguyệt nói đúng đó, mặc dù con dồn tâm huyết cho Đế Vương, nhưng cũng phải để ý đến chuyện ở Lục thị, không dựa được vào bố con thì chúng ta phải tự dựa vào chính mình.”
Lục Lãnh Phong lau mồ hôi trán: “Vì chuyện này mà mọi người nghi ngờ bố vậy sao, ông vẫn còn tỉnh táo phân biệt được trái phải mà. Ông ấy sẽ không ảnh hưởng đến lợi ích nhà họ Lục đâu.”
Hy Nguyệt trầm ngâm một lúc, giống như có điều suy nghĩ: “Thật ra còn một khả năng nữa, bố muốn giao Lục thị cho anh, nhưng sẽ chia cổ phần cho con trai của Tư Mã Ngọc Như, vậy cũng ảnh hưởng đến quyền khống chế Lục thị của anh.”
Lục Lãnh Phong nhún vai, vẻ mặt nhẹ như mây gió: “Em quên à, quy định của Lục thị là người nắm quyền có quyền khống chế tuyệt đối.”
“Nếu bố muốn sửa gia quy vì con trai bảo bối của mình thì sao, hôm nay đấy, vì con mà ông ấy đối kháng với tất cả mọi người.” Hy Nguyệt nhíu chặt mày.
“Nếu đến mức đó thật thì chỉ có thể bắt đầu trình tự kết tội thôi.” Lục Lãnh Phong nói như chẳng hề quan tâm.
“Kết tội?” Hy Nguyệt sửng sốt, đúng là trong gia quy có quy định này thật, điều kiện tiên quyết là người nắm quyền làm ra chuyện gì đó nghiêm trọng ảnh hưởng đến lợi ích gia tộc, khiến gia tộc rơi vào nguy cơ lớn.
Nếu vậy chẳng khác nào tạo phản, tình cảm bố con cũng xong đời.
Cô không mong chuyện đó sẽ xảy ra.
“Mong bố có thể sớm tỉnh lại một chút, nhìn rõ bộ mặt thật của Tư Mã Ngọc Như, không nên để nhà họ Lục rơi vào nguy cơ như thế.”
Bà Lục phì cười: “Mẹ thấy hơi khó đấy, ông ta trúng độc của Tư Mã Ngọc Như rồi, không có thuốc nào chữa được cả.”
Bà không còn dám đặt hy vọng gì ở Lục Vinh Hàn nữa, càng hy vọng thì chỉ càng thất vọng.
Dưới lầu, Tư Mã Ngọc Như rất đắc ý.
Hy Nguyệt muốn đấu với cô ta à, quá non tay, cho dù cô ả có liên thủ với Y Hạo Phong đi nữa cũng không có khả năng là đối thủ của cô ta.
Bởi vì cô ta có một cái núi dựa lớn là Lục Vinh Hàn.
Lúc ăn cơm tối, mọi người vô cùng yên tĩnh, chỉ vùi đầu ăn cơm mà không ai nói gì.
Bầu không khí trong phòng ăn vắng lặng mà kỳ lạ.
Lục Sênh Hạ cũng vô cùng thất vọng về bố.
Đương nhiên cô bé cũng cho rằng Hy Nguyệt sửa lại gia quy vì muốn ngăn con của Kiều An vào nhà.
Nhưng hành vi của bố là vì mẹ giật dây, hôm nay ông lại tỏ ra thân thiết với Tư Mã Ngọc Thanh như vậy, chỉ e là biết rõ mọi chuyện rồi.
Cô còn tưởng bố sẽ tức giận đấy, không ngờ còn vui vẻ hơn cô tưởng rất nhiều.
Trong lòng bố chắc chỉ có mẹ và con trai.
Hai người họ định lừa dối cả gia đình như thế.
Bác gái và anh cả thật đáng thương, lại chẳng hay biết gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.