Chương 1184
Ren ny17
24/09/2023
Chương 1569
Cô gật gật đầu: “Cháu biết rồi, bà nội.”
Ăn cơm xong, bà nội Thời lên tầng nghe hí kịch.
Tần Như Thông bưng hoa quả lên: “Hy Nguyệt, tôi thấy dạo gần đây cô gầy đi nhiều đấy, có phải công việc bận lắm không?”
Cô nhún nhún vai: “Công ty vừa ra mắt một thiết kế mới, tiêu thụ khá khả quan, tôi có gì phải bận tâm đâu chứ.”
Là chuyện phiền lòng trong nhà quá nhiều thôi, một người là Kiều An, một người là Tư Mã Ngọc Như, cứ cách dăm ba ngày lại dày vò cô một phen, làm cô chẳng được yên tĩnh chút nào.
Tần Như Thông nghe vậy, cũng đoán ra được là bởi vì chuyện trong nhà rồi.
“Kiều An vẫn đang gây rối à?”
Hy Nguyệt lộ ra vẻ cười lạnh chế nhạo: “Cô ta bắt tay với mẹ nhỏ, chuẩn bị liên thủ đối phó với tôi đấy.”
Hoa Phi thấp giọng hừ một tiếng: “Cái cô Đại Dao kia chẳng phái thứ tốt đẹp gì, ban đầu vì để ép mẹ cô ta ly hôn đã hại mẹ cô ta phải đẻ non. Chị, chị phải cẩn thận đấy, cô ta lắm mưu nhiều kế lắm, sẽ không từ thủ đoạn gì đâu, chuyện gì cô ta cũng dám làm.”
Hy Nguyệt ăn một múi quýt, thấp giọng nói: “Chị biết, chị đã nhìn rõ bộ mặt thật của cô ta rồi, chị vẫn luôn đề phòng cô ta.”
Tần Như Thông vỗ vỗ vai cô: “Nếu cô cần gì, nhất định phải nói với tôi, tôi sẽ giúp cô.”
“Ừm.” Cô khẽ gật đầu.
Ăn xong hoa quả, ngồi thêm một lúc, rồi cô cùng Hoa Phi rời đi.
Trong căn nhà xa hoa của nhà họ Lục, Tư Mã Ngọc Như vừa quay về từ bệnh viện.
Cô ta bị bỏng chân rồi.
Lục Sênh Hạ dẫn Tư Mã Ngọc Thanh đến phòng bếp học làm canh, cô ta nhất thời nổi giận, lật đổ nồi canh xuống, kết quả lại làm chân mình bị bỏng.
Hy Nguyệt nghĩ ngay đến bốn chữ: Tự làm tự chịu!
“Mẹ nhỏ hăng hái với phòng bếp quá rồi.”
“Không tìm đường chết thì không chết đâu.” Lục Lãnh Phong nhếch khóe miệng lên, cười nụ cười châm biếm lạnh lùng.
“Người ta có bùa hộ mệnh, chẳng chết được đâu.”
Hy Nguyệt đi đến trước quầy rượu, pha hai ly cocktail không độ, rồi đưa cho anh một ly.
“Tháng sau là hôn lễ của Phi cùng Đại Dao rồi, em đã dặn dò người ta thiết kế thiệp cưới. Mẹ Đại Dao đã nói rồi, sẽ không mời bất cứ người nhà họ Tư Mã nào hết, bà ta không muốn nhìn thấy người nhà họ Tư Mã, đặc biệt là Tư Mã Minh Thịnh cùng mẹ nhỏ.”
Lục Lãnh Phong lắc lắc ly rượu trong tay: “Phi kết hôn rồi, bố mẹ vợ cũng có thể yên tâm ở lại Thành phố Long Minh này rồi.”
Hy Nguyệt mỉm cười nói: “Bố em đã rút lui rồi, tuần sau sẽ qua đây.”
Tư Mã Ngọc Như bị bỏng chân, đương nhiên phải phân phòng ngủ với Lục Vinh Hàn.
Lục Vinh Hàn định đi sang phòng của bà Lục ngủ, lại phát hiện cửa phòng đã bị khóa rồi.
Lúc trước bà ấy luôn trông mong Lục Vinh Hàn có thể sang đây, nếu chưa đến mười hai giờ thì bà ấy sẽ không khóa cửa.
Nhưng bây giờ, bà ấy vừa vào phòng đã khóa kín cửa rồi, cũng chẳng trông mong người đàn ông kia nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.