Chương 1228
Ren ny17
24/09/2023
Chương 1613
Lục Sênh Hạ cười nhạo một tiếng: “Vậy vì sao vừa rồi mẹ sợ lên máy phát hiện nói dối, cho dù nhà họ Lục có gia quy, có thể không dùng máy phát hiện nói dối cho thành viên trong dòng họ, mẹ cũng nên vì tự chứng minh sự trong sạch của bản thân mà chủ động đi kiểm tra nói dối mới phải.”
Tư Mã Ngọc Như sắc mặt lúc trắng lúc xanh, vỗ bàn một cái: “ Đồ vong ơn bội nghĩa này, mẹ mới là mẹ ruột của con, mẹ mang thai 10 tháng, ngậm đắng nuốt cay mới nuôi con lớn như vậy, con lại đối với mẹ như thế, cũng không sợ bị thiên lôi đánh sao? ”
Lục Sênh Hạ hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt châm chọc.
“Mẹ mới là người không muốn sinh tôi ra, mẹ trong đầu chỉ muốn sinh con trai. Con trai là cuộc sống của mẹ, là tất cả của bạn, con gái là thứ đồ tốn tiền, là quân cờ để lợi dụng, bất cứ lúc nào có thể là vật hy sinh.”
Mỗi chữ của cô bé đều chọc vào đáy lòng Tư Mã Ngọc Như, xem nó giống như một củ hành tây, từng mảnh từng mảnh bị bóc ra.
Cô ta khóc lên một tiếng “ôi”: “Rốt cuộc là ai nham hiểm xảo quyệt như vậy, không ngừng ở giữa khiêu khích quan hệ mẹ con chúng ta, hại con không nhận người mẹ đẻ này, muốn đoạn tuyệt với mẹ. Cô ta thật là ngoan độc, biết con là tính mạng của mẹ, đặc biệt xuống tay với con, muốn đưa mẹ vào chỗ chết.”
“Cô không cần ném đá giấu tay ở đây, trong ngôi nhà này, Sênh Hạ tỉnh táo hơn rất nhiều người, không ai có thể ảnh hưởng đến nó, thao túng nó, cô cũng vậy.”
Bà Lục từ cửa đi vào, vừa rồi bà vẫn trốn ở bên ngoài nghe lén.
Tư Mã Ngọc Như giống như bị tát mạnh một cái tát, khóe miệng như bị lệch tới tận mang tai
“Sênh Hạ là con gái của tôi, bà đừng mong đoạt mất.”
Bà Lục nhún nhún vai: “Tôi chẳng qua chỉ là thuận theo ý muốn con bé mà thôi.”
Hy Nguyệt và Lục Lãnh Phong nhìn nhau một cái.
Hôm nay vở kịch này, cô coi như đã hiểu rõ.
“So với cái được mất của cá nhân tôi hạnh phúc của Sênh Hạ càng quan trọng hơn, nếu Sênh Hạ đã nói như vậy, con và Lãnh Phong cũng đồng ý, chỉ cần bố ký phần văn kiện nhận con thừa tự này, chuyện này chúng con sẽ bỏ qua, không tiếp tục truy cứu nữa.”
Lục Vinh Hàn đột nhiên có một loại cảm giác bị bức cung, mà người bức ông không phải là ai khác, chính là đứa con gái nhỏ mà ông yêu thương nhất.
“Sênh Hạ, bố không biết tại sao con lại có thành kiến lớn như vậy với mẹ con, nhưng bà ấy thật sự yêu con, thương con, con là con gái ruột của bà ấy, sao bà ấy có thể hại con chứ?”
“Bố, bố đừng khuyên con nữa, con đã quyết định rồi, nếu bố không muốn bà ấy vào Tĩnh An Tuyển, thì kí vào giấy tờ đi. Sau này con muốn ở với ai, con muốn gả cho ai, đều không liên quan gì đến bà ấy, bà ấy không còn quyền can thiệp vào chuyện của con nữa.” vẻ mặt của Lục Sênh Hạ vô cùng kiên định, giống như tảng đá, không có bất kỳ ai có thể làm cho cô bé dao động.
Lục Vinh Hàn thực sự không biết phải làm thế nào nữa: “Sênh Hạ, chuyện Đỗ Chấn Diệp lần trước, là lỗi của mẹ con, bố bảo bà ấy xin lỗi con, con tha thứ cho bà ấy đi.”
Lục Sênh Hạ biểu cảm lạnh lùng, nhàn nhạt: “Bố, nếu bố còn thương con, bố hãy kí vào giấy tờ đi.”
Tư Mã Ngọc Như đấm ngực dậm chân, khóc như mưa, bi thảm vô cùng: “Bọn họ thật tàn nhẫn, nhất định muốn cướp đứa con gái duy nhất của tôi đi, đây là đang khoét trái tim tôi, cắt thịt tôi. Làm sao tôi có thể ở lại trong ngôi nhà này nữa? ”
Hy Nguyệt cười lạnh một tiếng: “Mẹ nhỏ, Sênh Hạ vẫn sẽ ở trong nhà này, cũng không phải muốn chuyển đến nơi khác ở. Cô ấy và mẹ vẫn là người một nhà, chỉ là sau này mẹ không thể can thiệp vào chuyện của cô ấy nữa, vậy thôi. Khoét miếng tim nào của mẹ và cắt miếng thịt nào của mẹ? Cô ấy kỳ thật là nghĩ cho mẹ, không muốn mẹ bị nhốt vào Tĩnh An Tuyển, đó chính nới là chỉ có vào không có ra, Lệ mới bị nhốt ở bên trong mấy tuần, đã điên cuồng, tự sát, mẹ thật sự muốn vào sao? ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.