Chương 1321
Ren ny17
24/09/2023
Chương 1706
Sau bữa tối.
Bà cụ Lục bảo Hy Nguyệt cùng đi bà cụ dạo trong vườn.
“Hy Nguyệt, cháu có tin, bố của cháu không thể ở lâu với người phụ nữ đó đâu, ông ta sẽ sớm hối hận thôi.”
“Bố là người coi trọng tình cảm, ông ấy sẽ không nỡ bỏ mẹ nhỏ và cũng rất lưu luyến người nhà ở đây.” Hy Nguyệt thấp giọng nói.
“Nếu ông ta muốn quay lại, cháu vẫn chấp nhận ông ta chứ?” Bà cụ ngập ngừng hỏi.
Hy Nguyệt ôm lấy vai bà cụ: “Bà nội, bố đối xử với cháu vẫn luôn rất tốt, giữa chúng cháu chưa từng có mâu thuẫn gì. Đây là nhà của ông ấy, chỉ cần ông ấy muốn trở về, bất cứ lúc nào cũng có thể trở về, cháu sẽ luôn luôn hiếu thảo với ông ấy.”
Cô nói tiếp, lại thay đổi giọng điệu: “Cháu chỉ hơi lo lắng cho Lãnh Phong và mẹ. Bề ngoài Lãnh Phong không quan tâm, nhưng thực tế, từ nhỏ đến lớn, anh ấy đã luôn để tâm đến mối quan hệ giữa bố và mẹ. Về phía mẹ, bà ấy đã phải chịu đựng quá nhiều rồi, dù cho bố có quay đầu ăn năn hối cải, cũng không thể bù đắp được món nợ mà ông ấy đã nợ bà ấy.”
Bà cụ thở dài nói: “Gia đình không hạnh phúc thì thế nào mà chẳng ảnh hưởng đến con cái? Về phía Lãnh Phong, nó sẽ nghe lời cháu. Về phần Hạo Phong, chỉ có thể dựa theo ý trời thôi, nếu cô ấy không chịu tha thứ cho Vinh Hàn, thì bà cũng không thể làm gì được.”
Hy Nguyệt vén tóc bên tai, nếu là đổi thành cô, thì đến chết cô cũng không tha thứ cho đối phương.
Nhưng mẹ dù sao cũng không phải là cô, bà ấy đã chịu đựng nhiều năm như vậy, có lẽ bà ấy vẫn sẽ đồng ý tha thứ cho bố.
Trong phòng em bé, Lục Lãnh Phong và mẹ đang chơi đùa với hai túi sữa nhỏ, Hứa Kiến Quân và Lục Sênh Hạ sau khi làm xong bài tập cũng chạy đến.
Nhìn thấy Hứa Kiến Quân, Kiến Diệp vui vẻ bò tới: “Anh ơi, chơi người máy.”
“Được rồi, đợi chút, anh sẽ mang người máy tới.” Hứa Kiến Quân chạy vào phòng mình, mang theo người máy, cùng em chơi đùa.
Kiến Dao không thích người máy, mà thích búp bê Barbie, kêu cô út chơi đồ hàng với cô bé.
Y Hạo Phong mỉm cười yêu thương: “Lãnh Phong, con có nhận thấy rằng mặc dù Kiến Dao và Kiến Diệp là hai chị em sinh đôi, nhưng hai đứa có tính cách hoàn toàn khác nhau và những thứ hai đứa thích cũng khác nhau.”
Lục Lãnh Phong mỉm cười: “Một đứa là con trai và một đứa là con gái. Tất nhiên là khác nhau. Lúc nhỏ Sênh Hạ cũng thích búp bê Barbie, thích chơi đồ hàng, và cũng thường xuyên bắt con chơi với nó.”
Lục Sênh Hạ cười tinh quái, đi tới gần trước mặt anh, chắp tay, chống cằm, làm nũng: “Anh, chơi đồ hàng với em đi mà, đi mà, chỉ một lần thôi, lần cuối cùng.”
Lục Lãnh Phong chết lặng, búng nhẹ trán Lục Sênh hạ: “Lần nào của em chẳng là lần cuối cùng.”
Khi anh đang nói chuyện, đồng hồ thông minh của Hứa Kiến Quân đổ chuông, đó là cuộc gọi video của Tư Mã Ngọc Thanh.
“Chú Ngọc Thanh, chú về chưa?”
“Chưa, chú đang ở với dượng và cô ác ma kia ở một biệt thự ngoài ngoại ô. Không có ai chơi với chú, thật nhàm chán.” Tư Mã Ngọc Thanh thở dài.
“Chú Ngọc Thanh, nếu chú muốn nhàm chán thì cứ gọi video với bọn cháu, bọn cháu sẽ nói chuyện với chú, chú sẽ không nhàm chán nữa.” Hứa Kiến Quân nghiêm nghị nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.