Chương 1790
Ren ny17
24/09/2023
Chương 2175
Hai bọn họ một người Đông cung, một người Tây cung, những người khác đều phải chịu quản chế của bọn họ. Vì không để cấp dưới leo lên đầu bọn họ, tất nhiên là phải áp chế khắp nơi.
Hy Nguyệt có chút chép miệng, thực sự không nghĩ tới bà cụ thậm chí có nhiều trợ lý tư nhân như vậy, cô còn tưởng chỉ có hai bọn họ.
“Anh có tận mắt thấy anh ta rời đi hay không?”
“Không có, tôi chỉ thấy anh ta đi ra khỏi đại sảnh.” Mike nói.
Eric xua tay nói: “Mọi người đều có khả năng, nhưng mà anh ta thì không thể, anh ta nhát gan muốn chết, ngay cả một con gián cũng không dám giẫm chết. Loại chuyện này, anh ta không làm được.”
“Nói cũng đúng, anh ta là một tên vô dụng ẻo lả, nếu chuyện này có liên quan tới anh ta, trái lại tôi sẽ nhìn anh ta với cặp mắt khác xưa.” Mike nở nụ cười, trong chuyện này, anh ta giống như cùng Eric đạt thành nhất trí khó có được.
“Vậy sao anh ta được lựa chọn tiến vào đoàn trợ lý?” Hy Nguyệt tò mò hỏi.
“Mười hai người chúng tôi mỗi người không giống nhau, bà cụ thích lựa chọn người có tính cách nổi bật, anh ta là người nổi bật nhất trong loại nhát như chuột.” Mike nói với giọng điệu mỉa mai.
Hy Nguyệt có ý nghĩ của chính mình.
Tuy Tuấn Lục này đứng thứ sáu, nhưng tính cách yếu đuối, có lẽ rất dễ bị người ta bắt nạt.
Con thỏ nóng nảy còn có thể cắn người.
Có lúc người thành thật mới là đáng sợ nhất.
Lúc Eric và Mike đường làm quan rộng mở, trộn lẫn với Đỗ Di Nhiên, đối với bọn họ mà nói sẽ mất nhiều hơn được, nhưng Tuấn Lục thì khác.
Địa vị của anh ta thấp, muốn dựa vào bà cụ lên trên, khả năng này rất nhỏ. Nếu bị người ta châm ngòi lợi dụng, thì có khả năng làm chuyện như vậy.
Khống chế Đỗ Di Nhiên ở trong tay, ở Đỗ Thị anh ta sẽ có vị trí riêng.
Sau khi cơm tối kết thúc, cô nói với Hoa Vô Song: “Người tên Tuấn Lục này, chúng ta phải điều tra thêm, nếu ngày đó anh ta cũng không rời khỏi nông trại, mà trốn ở một chỗ nào đó, chúng ta cũng không có khả năng biết.”
Hoa Vô Song gật đầu: “Cô lập tức phái người đi thăm dò, nhìn xem trong khoảng thời gian này cậu ta làm những gì.”
Lúc này, Đỗ Di Nhiên đang ở trong phòng tức giận ném đồ.
“Cái tên khốn nạn, tên hạ đẳng thấp kém, cặn bã này… Tôi nhất định sẽ giết anh, lột da của anh, rút gân của anh, rút sạch máu của anh, biến anh thành con lợn, bỏ vào trong bình ngâm…”
Cô ta vừa mắng vừa ném đồ.
Cô ta sắp điên rồi, sắp suy sụp, mọi chuyện hoàn mỹ của cô ta đã hóa thành bọt biển.
Lục Lãnh Phong sẽ không còn cần cô ta nữa.
Đều tại tên khốn nạn này làm hại, anh ta hủy đi cô ta, cô ta phải giết anh ta.
Người đàn ông ngồi ca nô tới, mặt nạ mà anh ta đeo đã được chữa lại.
Đỗ Di Nhiên nhìn thấy gương mặt này thì cảm thấy vô cùng châm chọc.
Cô ta thật khờ, trên gương mặt này có nhiều sơ hở như thế, vậy mà cô ta không phát hiện ra.
Không biết Hy Nguyệt ở sau lưng cười nhạo cô ta như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.