Chương 1792
Ren ny17
24/09/2023
Chương 2177
Tên nhóc Hứa Kiến Quân này là con anh.
Là con anh.
Là con anh.
Chuyện quan trọng phải nói liên tục ba lần.
Hôm nay Hy Nguyệt có vẻ bận rộn, phải chuẩn bị cho buổi trình diễn trang sức cho quý mới, đến tối mới về.
Cô vừa mới vào cửa, Hứa Kiến Quân đã chạy tới.
“Mẹ, con cảm thấy hôm nay bố ma vương là lạ.”
“Lạ ở chỗ nào?” Hy Nguyệt không để ở trong lòng một chút nào, cầm cốc nước ở trên bàn trà lên, rót một cốc nước, không chút để ý hỏi.
“Hôm nay bố tới trường học đón con, từ lúc ở trong xe đã không ngừng nhìn chằm chằm con, giống như mấy ngày rồi không nhìn thấy con, không biết con vậy, hơn nữa bố nhìn một lát sẽ cười ngây ngô, chẳng lẽ mặt con trở nên rất kỳ lạ sao?” Trong mắt Hứa Kiến Quân có hoang mang. Bố ma vương là núi băng lạnh lùng, rất ít khi cười to, càng khỏi phải nói cười ngây ngô.
Hy Nguyệt hơi ngẩn ra: “Có khả năng hôm nay bố con gặp chuyện có vẻ thú vị, không phải bởi vì con.”
“Nhưng mà bố nói những lời vô cùng kỳ lạ.” Đôi mắt đẹp của Hứa Kiến Quân khẽ chớp.
“Bố con đã nói gì?” Lông mày của Hy Nguyệt hơi nhướng lên.
“Bố nói muốn sửa họ cho con, để con theo họ Lục của bố.” Hứa Kiến Quân còn chưa dứt lời, Hy Nguyệt mới uống một ngụm nước lập tức phun hết ra.
Đến lúc này cô mới ý thức được, Lục Lãnh Phong thực sự có chút khác thường.
“Được rồi, con đi tìm cô út chơi đi, mẹ đi xem bố ma vương của con.”
Lúc cô đẩy cửa tiến vào, Lục Lãnh Phong đang ngồi trên ghế nghỉ ngơi, cầm một ly cà phê, miệng hừ nhẹ nhàng cười khẽ. Gương mặt vô cùng lạnh lùng hoàn toàn không thấy đâu nữa, quả thực như biến thành một người khác.
Đây là lần đầu tiên Hy Nguyệt nghe thấy Lục Lãnh Phong ngâm nga hát.
Cô nuốt nước bọt một cái, không biết vì sao trái tim lại vọt tới tận cổ họng.
Rõ ràng là một hình ảnh vô cùng vui vẻ, sao cô lại có cảm giác sợ nổi da gà như vậy nhỉ?
“Ma vương Tu La, hình như hôm nay anh vô cùng vui vẻ, có phải có chuyện gì vô cùng cao hứng hay không?”
Lục Lãnh Phong đặt ly cà phê trong tay xuống, đứng dậy, giống như một cơn gió bay nhanh tới trước mặt cô, một tay vươn ra kéo cô vào trong ngực hôn.
Bất ngờ nhiệt tình như vậy, khiến cô được cưng chiều mà sợ hãi, trái tim càng đập nhanh hơn.
Cô nhẹ nhàng đẩy anh ra, khiến mình có cơ hội nói chuyện.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Lục Lãnh Phong nhìn chằm chằm cô không rời mắt, môi mỏng nhếch lên đường cong tuyệt đẹp.
“Anh đã hẹn với bệnh viện rồi, ngày mai dẫn Kiến Quân đi làm giám định DNA.”
Toàn thân Hy Nguyệt co rút mãnh liệt, giống như sấm sét giữa trời quang từ trên trời đánh xuống, đánh mạnh lên trên đỉnh đầu cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.