Chương 1820
Ren ny17
24/09/2023
Chương 2205
“Các người muốn đuổi anh ấy ra khỏi nhà họ Lục, sao anh ấy có thể kết hôn với tôi?” Tư Mã Ngọc Như thở hổn hển nói.
“Ông ấy có thể lựa chọn rời khỏi nhà họ Lục, dù sao ở trong lòng ông ấy chúng tôi đều không quan trọng.”
Hy Nguyệt nói với vẻ châm chọc.
Cô rất đồng tình với Lục Lãnh Phong, ở sâu trong lòng, anh ấy vô cùng để ý Lục Vinh Hàn, muốn đạt được sự quan tâm của ông ấy, coi trọng của ông ấy. Vì thế anh chấp nhận sự tồn tại của Tư Mã Ngọc Như, nguyện ý chung sống hòa thuận với cô ta.
Nhưng Lục Vinh Hàn lại khiến anh thất vọng một lần nữa, lúc còn nhỏ ông ấy từ bỏ anh một lần, bây giờ lại từ bỏ một lần nữa.
Tư Mã Ngọc Như bưng ly cà phê lên uống một ngụm, giảm bớt tức giận: “Anh ấy là người quản lý nhà họ Lục tiền nhiệm, dựa vào cái gì phải rời khỏi nhà họ Lục?”
Hy Nguyệt giang tay: “Đây không chỉ là ý của bà nội, cũng là ý của người nhà họ Lục. Tôi cũng không thể thay đổi được. Nhưng mà nếu ông ấy vì cô mà từ bỏ người nhà, lại từ bỏ một dòng họ có quan hệ gì?”
Bắp thịt trên mặt Tư Mã Ngọc Như co rúm lại, cô ta không hi vọng Lục Vinh Hàn rời khỏi nhà họ Lục. Nhưng mà dựa theo quan hệ hiện giờ của bọn họ mà nói, lấy được chứng nhận kết hôn sẽ càng thêm đảm bảo đối với cô ta.
“Người giúp việc trong nhà Vinh Hàn, chỉ sợ đều thành người của cô rồi đúng không?”
Hy Nguyệt nhìn chằm chằm cô ta nói: “Tôi lại nói với cô một lần cuối cùng, tôi không có thời gian đi quản chuyện của cô, cũng hi vọng cô đừng tới trêu chọc tôi. Con người tôi sẽ không chủ động trêu chọc người khác, nhưng tuyệt đối sẽ không ngồi yên chờ chết, người kính tôi một thước, tôi kính người một trượng, nếu như muốn giở trò sau lưng tôi, tôi sẽ trả lại gấp bội.”
“Rất tốt, hi vọng cô nhớ kỹ lời mình nói hôm nay.” Sau khi Tư Mã Ngọc Như nói xong lập tức tức giận rời đi.
Cô ta vừa mới đi tới cửa, Cố Nhược Đồng đã đi tới.
“Ngại quá, trên đường kẹt xe, em tới muộn, có phải chị đợi lâu rồi không?”
“Không sao.” Hy Nguyệt mỉm cười.
Cố Nhược Đồng ngồi xuống, uống một ngụm hồng trà: “Hai ngày nay thời tiết nóng thật, em vốn định đi bộ đường dài vào chủ nhật, không nghĩ tới nắng gắt như thế, vẫn nên hoạt động trong nhà thì hơn.”
Hy Nguyệt cười: “Cô đi bộ đường dài một mình, hay là đi cùng Như Thông.”
Đôi mắt đen tuyền của Cố Nhược Đồng hơi ủ rũ.
Cô ấy muốn hẹn Tần Như Thông đi cùng, nhưng mà anh ta nói mình rất bận, không có thời gian.
“Hình như gần đây công việc của anh Tần rất bận.”
Hy Nguyệt vừa nghe là biết, cô ấy không thành công.
“Xem ra tôi phải cho cô mượn Kiến Quân nhà chúng tôi, ngày kia có một buổi nhạc kịch không tệ, tôi sẽ bảo Kiến Quân hẹn Như Thông, hai người cùng dẫn thằng bé đi xem.”
“Được… Được ạ.” Cố Nhược Đồng cười ngượng ngùng, cảm thấy người trước mắt là thượng đế phái tới trợ giúp cô ta.
“Anh Tần và anh trai anh ấy có bộ dạng giống nhau như đúc, nhưng tính cách hoàn toàn khác biệt. Một người thì hoạt bát, một người thì hướng nội, một người thích mạo hiểm khắp thế giới, một người thì chỉ muốn an tĩnh làm người đàn ông đẹp trai.”
Hy Nguyệt cười trêu chọc: “Loại người giống như anh Nhân Thiên, chỉ có chị Dĩ Nhiên mới khống chế được, những người khác đều không làm được.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.