Chương 471
Ren ny17
06/03/2022
Chương 478
Cô cố gắng vùng vẫy trong tuyệt vọng, cố gắng thoát ra, chạy đến bên cạnh Tần Nhân Thiên tìm kiếm sự che chở, nhưng lực tay của Lục Lãnh Phong mạnh đến mức cô không thể cử động được: “Lục Lãnh Phong anh đúng là người không phân biệt được tốt xấu, anh thông minh như vậy đáng tiếc mắt lại bị mù, tôi có chết cũng biến thành ma tới tìm anh báo thù.”
Trong lòng Tần Nhân Thiên đều rối như tơ vò.
Anh ta buộc mình phải giữ bình tĩnh, không được hoảng loạn, không thể cậy mạnh, nếu không chỉ có thể làm trở ngại chứ không giúp được gì.
Anh ta đứng bên cạnh Lục Kiều Sam, biết rằng nếu lấy cứng đối cứng với Lục Lãnh Phong, nhất định không cứu được Hy Nguyệt.
Cách tốt nhất để ngăn chặn chính là đoạt được cây roi.
Chỉ cần Lục Lãnh Phong giao roi cho Lục Kiều Sam, anh ta sẽ lập tức cướp nó đi, như vậy gia pháp cũng sẽ không thể tiến hành.
Lục Kiều Sam hung ác nhìn Hy Nguyệt: “Cô không cần phải tìm cách chạy trốn, gia quy của nhà họ Lục chúng tôi, là ai cũng không thể trốn được.”
Vừa nói cô ta vừa đưa tay ra: “Lãnh Phong, đưa roi cho chị, để chị trừng phạt cô ta.”
“Được.” Lục Lãnh Phong đột nhiên buông lỏng hai cánh tay đang giữ Hy Nguyệt ra.
Điều này khiến Hy Nguyệt vô cùng ngạc nhiên, cô nghĩ Lục Lãnh Phong sẽ trực tiếp trói cô lại.
Cô bỏ chạy cho đến khi nấp sau gốc cây lớn, vỗ ngực thở hổn hển.
Vốn dĩ cô muốn chạy đến bên cạnh Tần Nhân Thiên, nhưng lại nhất thời đổi ý.
Lúc trước cô đã nhìn thấy thân thủ của Lục Lãnh Phong, ở trên người Tần Nhân Thiên, nếu hai người đánh nhau, Tần Nhân Thiên sẽ chịu thiệt thòi, cô không thể làm anh ta bị thương.
Tần Nhân Thiên nhìn cô, nhưng không hề động đậy, chỉ bằng cách cướp được roi đi mới có thể hoàn toàn giải trừ được nguy cơ.
“Lãnh Phong, cô ta chạy mất rồi.”
Lục Kiều Sam xoay người muốn đuổi theo, nhưng lại bị Lục Lãnh Phong túm chặt tóc, anh dùng sức kéo thật mạnh, Lục Kiều Sam đau đến mức hét lên một tiếng: “Lãnh Phong, em làm gì vậy? Buông tay ra.”
“Chấp hành gia pháp, chị muốn chạy đi đâu?” Thanh âm trầm thấp của Lục Lãnh Phong giống như một cơn gió lạnh, tràn đầy sát ý, hất mạnh cánh tay một cái, Lục Kiều Sam đã bị ném xuống đất.
“Mang dây thường đến đây.” Anh lớn tiếng nói, túm tóc Lục Kiều Sam một đường kéo cô ta tới phía trước cây đại thụ.
Lục Kiều Sam liều mạng giãy dụa, kinh hãi hét lên.
Giờ cô ta mới hiểu người mà Lục Lãnh Phong chấp hành gia pháp là cô ta mà không phải là Hy Nguyệt.
Hy Mộng Lan sợ hãi run lên, Lục Kiều Sam sắp bị đánh, vừa rồi cô ta cùng với Lục Kiều Sam kẻ xướng người họa, trước mắt Lục Lãnh Phong rất dễ trở thành hai người họ cấu kết với nhau làm việc xấu.
Tiếp theo có phải sẽ đến lượt cô ta không?
Cô ta đưa tay lên xoa bụng.
Đó là bùa hộ mệnh của cô ta, là kim bài miễn tử, những gì Lục Lãnh Phong nói trước đây hẳn khiến cô ta sợ hãi, làm sao anh có thể một chút cũng không quan tâm tới đứa nhỏ.
Tất cả những người trong sân hít một hơi thật sâu, hồi hộp một phen.
Bọn họ đều cho rằng Lục Lãnh Phong muốn đánh Hy Nguyệt nhưng họ không ngờ đó là Lục Kiều Sam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.