Chương 489
Ren ny17
06/03/2022
Chương 496
Nó giống như một ưu linh đi lại khắp nơi, không an tâm phiền ý loạn.
Anh muốn xóa nó đi, muốn đập vỡ nó, nhưng không thể nào bắt được, không thể nào xóa bỏ được.
Nó cố ý muốn chống đối lại anh, cố ý khiêu khích anh, chọc giận anh, chết cũng không chịu khuất phục, nhượng bộ.
Giống như người phụ nữ trong phòng vậy.
Trong ánh mắt anh lóe lên tia điên cuồng, nắm lấy tay Hy Mộng Lan, kéo mạnh cô ta vào trong lòng.
Động tác này rất bá đạo, khiến Hy Mộng Lan vô cùng vui mừng, giơ tay ôm lại anh.
“Lãnh Phong.” Cô ta cảm thấy rất vui, rất phấn khích, rất hạnh phúc, trong lòng Lục Lãnh Phong chính là cô ta, người anh thích chính là cô ta, không phải Hy Nguyệt.
Cô ta mạnh dạn kiễng chân lên, hôn cổ anh, hôn má anh.
Nhưng khi nụ hôn của cô ta chạm vào đôi môi mỏng của Lục Lãnh Phong, anh dường như vô thức quay đầu sang một bên, cảm giác bị một con chó pug nhỏ liếm láp khiến anh có chút buồn nôn.
Rõ ràng đêm đó anh rất vui vẻ, rõ ràng trái tim anh đã động lòng, nhưng bây giờ, cô ta và những người phụ nữ khác của anh đều biến thành một con chó nhỏ.
Sao lại như vậy chứ?
Lẽ nào đây là thấy ánh sáng là chết trong truyền thuyết sao?
Cảm giác anh thích là không nhìn thấy mặt, vui vẻ với cô ta.
“Muộn rồi, cô không nên thức đêm.” Anh buông tay ra.
Sự mất mát trong lòng Hy Mộng Lan giống như dòng sông vô hạn vậy.
Anh không hề phản ứng, cô ta có thể cảm nhận được, tại sao cho dù cô ta cố gắng thế nào, anh đều không có phản ứng vậy?
Anh không giống với người lạnh nhạt ở phương diện đó mà?
“Lãnh Phong, tối nay anh ngủ với em được không?” Cô ta mở to mắt nhìn anh, tràn đày cầu xin.
“Cơ thể cô không thích hợp.” Anh trầm giọng nói.
Cô ta khẽ run rẩy, là bởi vì cô mang thai, khiến anh cố kỵ, cho nên mới không có phản ứng sao?
Nghĩ đến điểm này, trong lòng cô ta tốt hơn một chút.
Rõ ràng cô ta là một người phụ nữ khôn khóe, có lực hấp dẫn, không thể không tốt hơn Hy Nguyệt.
Trước cửa sổ trên tầng, Hy Nguyệt vẫn luôn đứng ở đó, nhìn người trong dần, nhìn bọn họ đụng chạm nhau.
Ánh trăng chiếu lên người bọn họ, như thể ánh sáng tình yêu.
Thật là một bức tranh ấm áp, đẹp đẽ và ngọt ngào.
Trong ánh mắt của bọn họ chỉ có nhau, trong tim cũng chỉ có nhau, trời xanh mây trắng, trăng sao, tất cả mọi sự vật đối với bọn họ mà nói đều là dư thừa.
Đặc biệt là người phụ nữ chướng mắt là cô.
Cô biết rất rõ, tại sao Lục Lãnh Phong lại đặc biệt ghét bỏ cô, phiền cô, khó chịu với cô. Là bởi vì cô chiếm mất vị trí của Hy Mộng Lan, anh không thể ly hôn với cô, khiến cô cút đi.
Chỉ có thể không ngừng hành hạ cô, trút giận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.