Chương 533
Ren ny17
06/03/2022
Chương 534
Hy Nguyệt ăn một miếng cá, âm thanh chậm rãi từ từ truyền đến: “ Hôm nay tôi đi khám bác sĩ, tôi muốn tuyên bố với mọi người một chuyện.”
Lục Kiều Sam và Hy Mộng Lan ngồi đối diện cô dường như đồng thời co rúm lại.
Tay của Lục Kiều Sam run rẩy lẩy bẩy va vào bát canh, nhưng cô ta không kịp phản ứng, ngồi im bất động, mặc cho nước canh chảy trên váy của mình.
Chiếc thìa trong tay Hy Mộng Lan rơi xuống đất cũng không thèm nhặt, vội vàng hỏi: “Em gái, em khám gì thế?”
Hy Nguyệt nhìn bọn họ cười nhạt một cái: “Hai bà chị à, tôi chỉ nói hôm nay đi khám bác sĩ thôi mà, hai người sao lại sợ tới mức này cơ chứ, giống như gặp phải quỷ thế, lẽ nào sợ tôi phát hiện ra bí mật gì không thể nói cho người khác sao?”
Hy Mộng Lan và Lục Kiều Sam liếc nhìn nhau một cái, sợ đến nỗi tim muốn nhảy thót ra ngoài: “Em gái à, em đang nói gì thế, bọn chị đâu có căng thẳng đâu.”
“Đúng thế, cô nhìn nhầm rồi.” Lục Kiều Sam cho cô một cái nhìn giận giữ.
Lời còn chưa dứt đã nghe thấy tiếng của người làm: “Cô cả, nước canh đổ hết lên người cô rồi.”
Lục Kiều Sam kêu lớn một tiếng nhảy bật dậy, vội vàng chạy ra khỏi phòng ăn, dường như e sợ giây phút Hy Nguyệt nói ra sự thật, Lục Lãnh Phong sẽ bẻ gãy cổ cô ta mất.
Hy Nguyệt ánh mắt đầy vẻ mỉa mai nói với người làm: “Thìa của Cô Hy rơi rồi, thay cho cô ấy cái khác đi.”
Gương mặt của Hy Mộng Lan co rúm lại, lòng bàn tay đầy mồ hôi.
“Em gái, em đi khám gì thế, khám bệnh vô sinh sao?”
“Đúng thế.” Hy Nguyệt gật đầu, từ từ uống canh, cố ý chậm chạp không nói, dọa chết hai người phụ nữ có tật giật mình này.
Hy Mộng Lan lo lắng lỡ như cô biết chuyện có thai thì mọi chuyện coi như đi toi rồi.
“Hy Nguyệt, bác sĩ nói thế nào?”
Hy Nguyệt giả vờ như không nghe thấy, tiếp tục uống canh, uống xong liền nhìn qua một lượt bàn ăn: “Hôm nay nhiều thức ăn ghê nhưng tôi đều không ăn được, ví dụ cua cà ra, ba ba, canh bí đao nấu với ý dĩ, còn có canh nhãn lồng hạt sen nữa.”
Sống lưng của Hy Mộng Lan ướt đẫm mồ hôi hột, đây là bốn món sảy thai mà Lục Kiều Sam chuẩn bị, cô lại chọn riêng ra hết, không phải là cô đã biết được sự thật rồi đấy chứ?
Hy Nguyệt cố tình không nói, rõ ràng là đang muốn dày vò cô ta, khiến cô ta lo lắng.
Chịu đủ sự lo lắng sợ hãi.
Cô đây là đang trả thù!
Cô ta không được hoảng loạn, không được lo lắng, phải bình tĩnh.
Mọi chuyện đều là do Lục Kiều Sam làm, không liên quan gì đến cô ta cả, có chết cũng không thừa nhận, Hy Nguyệt không có chứng cứ sẽ chẳng làm gì được cô ta.
Lục Kiều Sam thay xong quần áo xuống, cô ta đổi chỗ ngồi khác, ngồi cạnh bà Lục, nếu như lát nữa Lục Lãnh Phong có muốn đánh chết cô ta chắc chắn bà Lục sẽ ngăn cản anh.
Hy Nguyệt chuyển ánh mắt sang phía dì Mai: “Dì Mai, nếu như trong nhà có người muốn hại chết cháu đích tôn, có phải là sẽ phạt hai mươi tư roi đúng không ạ?”
Dì Mai trả lời: “Đây là một trong những tội nặng nhất, đánh ba mươi roi, mưu hại người kế thừa gia tộc trong tương lai, đánh bốn mươi tám roi, đuổi ra khỏi gia tộc.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.