Chương 628
Ren ny17
06/03/2022
Chương 629
Chỉ một cái nhìn thoáng qua trong đám đông mà đã nhìn thấy anh.
Anh vẫn giống như trước đây, đẹp trai và hoàn mỹ vô cùng, lại lạnh lùng vô cảm, làm cho người khác không dám lại gần, chỉ có thể đứng ở đằng xa mà âm thầm ngưỡng mộ.
Anh dường như cũng nhìn thấy cô và vẫn còn đang tìm kiếm cô.
Cô không thể lộ mặt, không thể để anh bắt được, không thể để anh phát hiện ra chân tướng.
Cô không dễ gì mới trốn khỏi địa ngục của anh, cô không bao giờ muốn quay trở lại.
Có thể anh mong cô chết, nhưng nhất định không mong cô giả chết.
Nếu như anh phát hiện ra sự thật, chắc chắn sẽ nhốt cô vào một am ni cô để cô từ nay về sau không còn nhìn thấy ánh mặt nữa, để cô trải qua sự tăm tối và cô đơn đến hết đời.
Dưới gốc cây to, Lục Lãnh Phong ngã ngồi xuống bãi cỏ, cơn đau lại tái phát, đau đến mức khiến anh hít thở cũng trở nên khó khăn, không thể dứng dậy.
Vào đúng lúc này, một bóng người nhỏ bé chạy tới: “Chú ma vương, thì ra là chú ở đây, con nhận được tin nhắn, chuẩn bị đi tìm chú.”
Cậu mặc dù nhỏ bé, nhưng đôi mắt lại rất tinh anh, cậu lướt nhanh qua đám đông, mắt vẫn nhìn về phía anh.
Giọng nói nhỏ bé non nớt đó như một dòng suối trong vắt len lỏi vào trái tim đang rỉ máu của anh, xoa dịu dần dần nỗi đau đó.
Anh cắn răng, từ từ đứng dậy: “Nhóc con, lại gặp nhau nữa rồi.”
Không biết vì sao, nhìn thấy đứa trẻ này, trong tim anh lại trổi dậy một thứ tình cảm gọi là tình cha, thật ấm áp, như có một tia nắng chiếu vào lồng ngực tối tăm lạnh lẽo của anh, làm cho cả người anh ấm áp hẳn ra.
Trước giờ anh chưa từng có cảm giác này đối với những đứa trẻ khác.
Anh không thích trẻ con.
Tiểu Quân nhoẻn miệng cười: “Chú, chằng phải chú nói đưa em gái đến sao? Cô ấy ở đâu, sao con không thấy?”
Lục Lãnh Phong mới chợt nhớ đến Lục Sênh Hạ, liền nhanh chóng cầm điện thoại gọi cho cô, bảo cô đến đây.
Lục Sênh Hạ đang tìm Lục Lãnh Phong, cô vừa mới quay đi, thì anh đã không thấy đâu nữa.
“Anh à, em tìm anh nửa ngày rồi, còn tưởng rằng anh bỏ lại em rồi chạy mất?”
Bốn năm qua, linh hồn của anh ấy hình như không còn nằm trong thân xác của anh ấy nữa, làm những chuyện như vậy cũng không có gì kì lạ.
Tiểu Quân bước tới, chủ động tự giới thiệu bản thân: “Chị, xin chào, em tên là Tiểu Quân, là bạn của chú ma vương.”
Lục Sênh Hạ kinh ngạc, anh vậy mà lại có tâm hồn trẻ con ư? Tự nhiên mà đi kết bạn với một đứa con nít không quen biết!
Lục Lãnh Phong nhìn thấy vẻ ngạc nhiên của cô, nói thêm một câu: “Cậu bé là con trai của Hứa Nhã Thanh”.
“Ừm.” Lục Sênh Hạ lúc này đã hiểu ra, cô cười vui vẻ: “Thì ra là con trai của anh Hứa.”
Lục Lãnh Phong dẫn họ đến cửa hàng bán đồ tráng miệng, gọi cho họ kem trái cây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.