Chương 92
Ren ny17
26/01/2022
Không lâu sau đó, Dụ Bạch Ngôn được đẩy ra, cả người chỉ toàn là bông băng, Mộ Viên Thần càng nhìn càng đau lòng.
Liễu Ngân Bình bước ra, đưa tay kéo khẩu trang xuống, nhìn Mộ Viên Thần:” Tình hình của bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch rồi, sẽ được chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt, người nhà đừng lo “.
…
Lục Thiên Tư bước ra khỏi thang máy, nhìn thấy Liễu Ngân Bình thì mỉm cười.
Hai ca cấp cứu vừa rồi, anh thì phụ trách cho Hy Nguyệt ở tầng trên, còn tầng dưới thì là bác sĩ Liễu đây lo.
Cả hai cũng mệt chết rồi.
” Vất vả rồi ” Lục Thiên Tư nói.
” Ừ “.
” Anh cũng vậy mà “.
Đến tận gần chiều Hy Nguyệt mới tỉnh lại, vừa mở mắt ra cô đã thấy Lục Lãnh Phong ngồi cạnh, anh đang hết sức lo lắng cho mình.
” Em tỉnh rồi…” Lục Lãnh Phong vui mừng, anh liền lao đến ôm lấy Hy Nguyệt.
Lục Thiên Tư nói đầu cô bị thương, lưng thì bị va đập chỗ nào đó, còn người thì trầy xước vài chỗ, nghĩ đến đây anh lại càng đau lòng.
” Em không sao rồi mà “.
Cái lúc Lục Lãnh Phong gọi tên cô, cô thật sự đã an tâm mà ngất đi, anh đến rồi, Lục Lãnh Phong đã đến cứu cô rồi.
” Phải rồi, người đàn ông bị bắt chung với em…anh ta…”.
Lúc này cô nhớ đến Dụ Bạch Ngôn, bị thương nặng như vậy, anh ta không sao chứ?
” Cậu ta không sao rồi, anh hai anh đang chăm sóc cho cậu ta ” Lục Lãnh Phong đáp để khiến cô an tâm hơn.
Nghe Mộ Viên Thần nói rằng Dụ Bạch Ngôn lúc tìm thấy là đang phát sốt, còn sốt rất cao, cả người cũng chỉ toàn là vết thương, có lẽ do thế nên Hy Nguyệt mới liều mình chạy ra ngoài để tìm người giúp đỡ đây mà.
” Anh Viên Thần sao?”.
Đến giờ Hy Nguyệt vẫn chưa biết chuyện của Mộ Viên Thần.
Cô cũng rất tò mò tại sao mẹ anh còn bắt lấy một người đàn ông lạ, còn đánh anh ta đến bầm dập như thế, ra tay không nương tay chút nào.
” Chuyện đó anh sẽ nói cho em nghe sau, ngồi yên ở đây, anh gọi Thiên Tư đến kiểm tra cho em “.
Lục Lãnh Phong đứng dậy, anh ra khỏi phòng, đi gọi Lục Thiên Tư đến.
Phía Mộ Viên Thần và Dụ Bạch Ngôn vẫn chưa chuyển biến tốt mấy, bảo bối của anh vẫn chưa tỉnh lại.
Mộ Viên Thần nhìn Dụ Bạch Ngôn nằm ở đó, anh nắm lấy tay của bảo bối, mặc kệ ở đây là bệnh viện, có thể người khác sẽ nhìn thấy.
” Bảo bối, tỉnh dậy đi…”.
” Anh xin lỗi đã không bảo vệ em tốt, mở mắt ra nhìn anh đi, anh thật sự rất lo lắng cho em “.
Chỉ cần bảo bối tỉnh lại, anh sẽ chính thức công khai mối quan hệ này.
Như thế ba và mẹ anh chẳng có thể xen vào làm hại đến Dụ Bạch Ngôn nữa.
Liễu Ngân Bình bước ra, đưa tay kéo khẩu trang xuống, nhìn Mộ Viên Thần:” Tình hình của bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch rồi, sẽ được chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt, người nhà đừng lo “.
…
Lục Thiên Tư bước ra khỏi thang máy, nhìn thấy Liễu Ngân Bình thì mỉm cười.
Hai ca cấp cứu vừa rồi, anh thì phụ trách cho Hy Nguyệt ở tầng trên, còn tầng dưới thì là bác sĩ Liễu đây lo.
Cả hai cũng mệt chết rồi.
” Vất vả rồi ” Lục Thiên Tư nói.
” Ừ “.
” Anh cũng vậy mà “.
Đến tận gần chiều Hy Nguyệt mới tỉnh lại, vừa mở mắt ra cô đã thấy Lục Lãnh Phong ngồi cạnh, anh đang hết sức lo lắng cho mình.
” Em tỉnh rồi…” Lục Lãnh Phong vui mừng, anh liền lao đến ôm lấy Hy Nguyệt.
Lục Thiên Tư nói đầu cô bị thương, lưng thì bị va đập chỗ nào đó, còn người thì trầy xước vài chỗ, nghĩ đến đây anh lại càng đau lòng.
” Em không sao rồi mà “.
Cái lúc Lục Lãnh Phong gọi tên cô, cô thật sự đã an tâm mà ngất đi, anh đến rồi, Lục Lãnh Phong đã đến cứu cô rồi.
” Phải rồi, người đàn ông bị bắt chung với em…anh ta…”.
Lúc này cô nhớ đến Dụ Bạch Ngôn, bị thương nặng như vậy, anh ta không sao chứ?
” Cậu ta không sao rồi, anh hai anh đang chăm sóc cho cậu ta ” Lục Lãnh Phong đáp để khiến cô an tâm hơn.
Nghe Mộ Viên Thần nói rằng Dụ Bạch Ngôn lúc tìm thấy là đang phát sốt, còn sốt rất cao, cả người cũng chỉ toàn là vết thương, có lẽ do thế nên Hy Nguyệt mới liều mình chạy ra ngoài để tìm người giúp đỡ đây mà.
” Anh Viên Thần sao?”.
Đến giờ Hy Nguyệt vẫn chưa biết chuyện của Mộ Viên Thần.
Cô cũng rất tò mò tại sao mẹ anh còn bắt lấy một người đàn ông lạ, còn đánh anh ta đến bầm dập như thế, ra tay không nương tay chút nào.
” Chuyện đó anh sẽ nói cho em nghe sau, ngồi yên ở đây, anh gọi Thiên Tư đến kiểm tra cho em “.
Lục Lãnh Phong đứng dậy, anh ra khỏi phòng, đi gọi Lục Thiên Tư đến.
Phía Mộ Viên Thần và Dụ Bạch Ngôn vẫn chưa chuyển biến tốt mấy, bảo bối của anh vẫn chưa tỉnh lại.
Mộ Viên Thần nhìn Dụ Bạch Ngôn nằm ở đó, anh nắm lấy tay của bảo bối, mặc kệ ở đây là bệnh viện, có thể người khác sẽ nhìn thấy.
” Bảo bối, tỉnh dậy đi…”.
” Anh xin lỗi đã không bảo vệ em tốt, mở mắt ra nhìn anh đi, anh thật sự rất lo lắng cho em “.
Chỉ cần bảo bối tỉnh lại, anh sẽ chính thức công khai mối quan hệ này.
Như thế ba và mẹ anh chẳng có thể xen vào làm hại đến Dụ Bạch Ngôn nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.