Vợ Yêu Chuyên Sủng Của Tổng Giám Đốc Mặt Lạnh
Chương 39: Gièm pha
Hạ Thủy Liên Y
29/03/2016
"Tuyết Nhi, cậu rốt
cục đã đến, mình có nhiều chuyện muốn nói cho cậu." Tuyết Nhi vừa vào
công ty, San San cùng một số đồng nghiệp vây quanh lại, trong khoảng
thời gian này mọi người cùng Tuyết Nhi ở chung cảm thấy cô là một người
rất dễ chung sống, hơn nữa rất có năng lực, cho nên mọi người không bài
xích cô giống như trước.
"Chuyện gì? Làm sao cậu kích động như vậy." Tuyết Nhi nghi ngờ hỏi.
"Nhìn đi, tôi đã nói Tuyết Nhi không biết mà? Cô ấy làm sao có thể biết? Tuyết Nhi nhà chúng ta không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng chỉ thiết kế." San San thở dài nói.
"Cậu lảm nhảm nhiều quá, nói đi, có chuyện lớn gì."
"Ai nha, San San cứ quanh co lòng vòng, trực tiếp cho Tuyết Nhi nhìn là được rồi không phải sao?" Từ Linh ở bên cạnh nói.
"Có đạo lý, tai nghe là giả, mắt thấy mới thực." San San nói. Lập tức dùng máy tính Tuyết Nhi lên trang web, chỉ thấy rất nhiều tấm hình ảnh vụng trôm của phụ nữ và đàn ông, mặt mũi người phụ nữ thì mình biết, là Lý Thiến Thiến, nhưng có nhiều người đàn ông, trong tấm ảnh vẻ mặt người phụ nữ rõ ràng rất hưởng thụ, rất nhiều chỗ trên mặt Lý Thiến Thiến xuất hiện dấu vết bị đánh, Tuyết Nhi khiếp sợ tại sao có thể như vậy. Nhớ đến phản ứng không bình thường của mình tối hôm đó. Là ly nước trái cây kia, thấy việc này có chút quan hệ với mình, nghĩ vậy, Tuyết Nhi từ khiếp sợ chuyển thành hiểu rõ, xem ra mình không chỉ đơn giản là uống say, là anh Thần cứu mình, nhìn lại hình ảnh này, Tuyết Nhi cảm thấy bi thương, nếu không phải là anh Thần, thì người hôm nay xuất hiện ở trên các trang web chính là mình rồi. Vì sao phải như vậy? Đối với người đã hãm hại mình, Tuyết Nhi cũng không có thiện cảm gì.
"Tuyết Nhi, cậu cũng ngớ người đúng không, mới bắt đầu chúng tôi cũng không tin, Lý Thiến Thiến kia vừa thấy đã biết dạng gì, thường xuyên còn quyến rũ tổng giám đốc." Tiểu Vũ bộ phận thiết kế cũng nói.
"Ài, tôi xem Tuyết Nhi nhà chúng ta bị hình ảnh thiếu nhi không nên nhìn này dọa sợ rồi, đừng, đừng, dọa sợ bảo bối nhà chúng ta." San San trêu ghẹo nói.
"A, San San nói lời này, Tuyết Nhi không phải vẫn là …" Tiểu Vũ kinh ngạc nói, nhưng ở trong lòng âm thầm bỏ thêm câu cũng khó trách, đã lớn như vậy không đụng chạm ai bình thường.
Vừa nghe bọn họ nói đến đây, Tuyết Nhi lập tức nghĩ đến đêm hôm đó cùng Âu Dương Thần, khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt đỏ bừng, chỉ là các cô nhìn không ra, bởi vì Tuyết Nhi mỗi lần ra cửa đều đặc biệt trang điểm cho mình, nhưng không phải trang điểm đẹp, mà làm cho cô xấu đi, làn da ban đầu của Tuyết Nhi trắng nõn, mà bây giờ thành ngăm đen.
"Được rồi, được rôi, khẩn trương đi làm, cẩn thận tổng giám đốc mắng người." Tuyết Nhi đuổi các cô đi. Không khỏi có chút thất thần, trong lòng có điểm ngọt ngào. Sau đó, chán nản mình đi làm lại nhớ tới Âu Dương Thần, lập tức tập trung tinh thần làm việc.
"Tuyết Nhi, đi ăn cơm, buổi trưa đi đâu ăn vậy." Vừa đến thời gian cơm trưa, San San lập tức chạy đến chỗ Tuyết Nhi, trước đây Tuyết Nhi vẫn là trợ lý thì vị trí ngay ở bên cạnh mình, nhưng bây giờ lại cách vài căn phòng.
"Ừ, tùy tiện đi."
"Đợi một chút, mình nhận điện thoại đã." Tuyết Nhi nghe tiếng chuông điện thoại vang lên thấy là số lạ, không khỏi tò mò người nào gọi điện thoại cho mình.
"A lô xin chào." Tuyết Nhi lễ phép chào hỏi.
"Tuyết Nhi, là bác, bác đang ở gần công ty cháu, chúng ta cùng đi ăn cơm nhé." Trình Tâm vui vẻ nói, rất không dễ dàng bỏ rơi ông xã nhà mình phái ông đi tìm Thiếu Phàm chơi, còn mình thì nhân cơ hội này có thể cùng con dâu bồi dưỡng tình cảm thật tốt.
"Ạch, bác gái …" Tuyết Nhi thích Trình Tâm, một là bởi vì đây là mẹ của Âu Dương Thần, hai là Trình Tâm đối xử với mình rất tốt, giống như mẹ ruột vậy, tuy chỉ gặp Trình Tâm có một lần, nhưng đối với sự quan tâm của Trình Tâm Tuyết Nhi cảm nhận được. Nhưng bây giờ mình đã hẹn với San San, từ chối San San như vậy Tuyết Nhi không muốn, suy nghĩ một chú trồi lấy dũng khí nói.
"Bác gái, cháu có thể đưa bạn cùng đi được không?"
"Đương nhiên có thể, bác thích nhất ở một chỗ với người trẻ tuổi, làm mình như trẻ ra, ha ha."
"Bác gái, bác vốn rất trẻ mà." Tuyết Nhi trêu ghẹo nói, từ Âu Dương Thần biết được tính cách Trình Tâm giống như một đứa trẻ, trước mặt là phu nhân cao quý, ở đằng sau giống như một bé gái, ngày trước làm cho Âu Dương Tường theo đuổi rất vất vả, cũng biết người chị lần trước gọi điện thoại đó là Trình Tâm, làm cho Tuyết Nhi kinh ngạc một phen, đồng thời cũng cực kỳ hâm mộ Âu Dương Thần có một người mẹ, đại lượng, hiền lành, giống như bạn bè vậy.
"Tuyết Nhi còn biết dụ dỗ bác vui vẻ, tốt, các cháu khẩn trương xuống đây đi, bác đang đói bụng."
Cứ như vậy Tuyết Nhi mang theo San San cùng Trình Tâm đi ăn cơm trưa.
"Chuyện gì? Làm sao cậu kích động như vậy." Tuyết Nhi nghi ngờ hỏi.
"Nhìn đi, tôi đã nói Tuyết Nhi không biết mà? Cô ấy làm sao có thể biết? Tuyết Nhi nhà chúng ta không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng chỉ thiết kế." San San thở dài nói.
"Cậu lảm nhảm nhiều quá, nói đi, có chuyện lớn gì."
"Ai nha, San San cứ quanh co lòng vòng, trực tiếp cho Tuyết Nhi nhìn là được rồi không phải sao?" Từ Linh ở bên cạnh nói.
"Có đạo lý, tai nghe là giả, mắt thấy mới thực." San San nói. Lập tức dùng máy tính Tuyết Nhi lên trang web, chỉ thấy rất nhiều tấm hình ảnh vụng trôm của phụ nữ và đàn ông, mặt mũi người phụ nữ thì mình biết, là Lý Thiến Thiến, nhưng có nhiều người đàn ông, trong tấm ảnh vẻ mặt người phụ nữ rõ ràng rất hưởng thụ, rất nhiều chỗ trên mặt Lý Thiến Thiến xuất hiện dấu vết bị đánh, Tuyết Nhi khiếp sợ tại sao có thể như vậy. Nhớ đến phản ứng không bình thường của mình tối hôm đó. Là ly nước trái cây kia, thấy việc này có chút quan hệ với mình, nghĩ vậy, Tuyết Nhi từ khiếp sợ chuyển thành hiểu rõ, xem ra mình không chỉ đơn giản là uống say, là anh Thần cứu mình, nhìn lại hình ảnh này, Tuyết Nhi cảm thấy bi thương, nếu không phải là anh Thần, thì người hôm nay xuất hiện ở trên các trang web chính là mình rồi. Vì sao phải như vậy? Đối với người đã hãm hại mình, Tuyết Nhi cũng không có thiện cảm gì.
"Tuyết Nhi, cậu cũng ngớ người đúng không, mới bắt đầu chúng tôi cũng không tin, Lý Thiến Thiến kia vừa thấy đã biết dạng gì, thường xuyên còn quyến rũ tổng giám đốc." Tiểu Vũ bộ phận thiết kế cũng nói.
"Ài, tôi xem Tuyết Nhi nhà chúng ta bị hình ảnh thiếu nhi không nên nhìn này dọa sợ rồi, đừng, đừng, dọa sợ bảo bối nhà chúng ta." San San trêu ghẹo nói.
"A, San San nói lời này, Tuyết Nhi không phải vẫn là …" Tiểu Vũ kinh ngạc nói, nhưng ở trong lòng âm thầm bỏ thêm câu cũng khó trách, đã lớn như vậy không đụng chạm ai bình thường.
Vừa nghe bọn họ nói đến đây, Tuyết Nhi lập tức nghĩ đến đêm hôm đó cùng Âu Dương Thần, khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt đỏ bừng, chỉ là các cô nhìn không ra, bởi vì Tuyết Nhi mỗi lần ra cửa đều đặc biệt trang điểm cho mình, nhưng không phải trang điểm đẹp, mà làm cho cô xấu đi, làn da ban đầu của Tuyết Nhi trắng nõn, mà bây giờ thành ngăm đen.
"Được rồi, được rôi, khẩn trương đi làm, cẩn thận tổng giám đốc mắng người." Tuyết Nhi đuổi các cô đi. Không khỏi có chút thất thần, trong lòng có điểm ngọt ngào. Sau đó, chán nản mình đi làm lại nhớ tới Âu Dương Thần, lập tức tập trung tinh thần làm việc.
"Tuyết Nhi, đi ăn cơm, buổi trưa đi đâu ăn vậy." Vừa đến thời gian cơm trưa, San San lập tức chạy đến chỗ Tuyết Nhi, trước đây Tuyết Nhi vẫn là trợ lý thì vị trí ngay ở bên cạnh mình, nhưng bây giờ lại cách vài căn phòng.
"Ừ, tùy tiện đi."
"Đợi một chút, mình nhận điện thoại đã." Tuyết Nhi nghe tiếng chuông điện thoại vang lên thấy là số lạ, không khỏi tò mò người nào gọi điện thoại cho mình.
"A lô xin chào." Tuyết Nhi lễ phép chào hỏi.
"Tuyết Nhi, là bác, bác đang ở gần công ty cháu, chúng ta cùng đi ăn cơm nhé." Trình Tâm vui vẻ nói, rất không dễ dàng bỏ rơi ông xã nhà mình phái ông đi tìm Thiếu Phàm chơi, còn mình thì nhân cơ hội này có thể cùng con dâu bồi dưỡng tình cảm thật tốt.
"Ạch, bác gái …" Tuyết Nhi thích Trình Tâm, một là bởi vì đây là mẹ của Âu Dương Thần, hai là Trình Tâm đối xử với mình rất tốt, giống như mẹ ruột vậy, tuy chỉ gặp Trình Tâm có một lần, nhưng đối với sự quan tâm của Trình Tâm Tuyết Nhi cảm nhận được. Nhưng bây giờ mình đã hẹn với San San, từ chối San San như vậy Tuyết Nhi không muốn, suy nghĩ một chú trồi lấy dũng khí nói.
"Bác gái, cháu có thể đưa bạn cùng đi được không?"
"Đương nhiên có thể, bác thích nhất ở một chỗ với người trẻ tuổi, làm mình như trẻ ra, ha ha."
"Bác gái, bác vốn rất trẻ mà." Tuyết Nhi trêu ghẹo nói, từ Âu Dương Thần biết được tính cách Trình Tâm giống như một đứa trẻ, trước mặt là phu nhân cao quý, ở đằng sau giống như một bé gái, ngày trước làm cho Âu Dương Tường theo đuổi rất vất vả, cũng biết người chị lần trước gọi điện thoại đó là Trình Tâm, làm cho Tuyết Nhi kinh ngạc một phen, đồng thời cũng cực kỳ hâm mộ Âu Dương Thần có một người mẹ, đại lượng, hiền lành, giống như bạn bè vậy.
"Tuyết Nhi còn biết dụ dỗ bác vui vẻ, tốt, các cháu khẩn trương xuống đây đi, bác đang đói bụng."
Cứ như vậy Tuyết Nhi mang theo San San cùng Trình Tâm đi ăn cơm trưa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.