Vợ Yêu Của Đại Ca Xã Hội Đen

Chương 95: Đánh người nước ngoài.

Mèo Lười Yêu Ngủ

11/06/2016

“Đó là em của tôi, sau này sẽ đến bến Thượng Hải phát triển, mong Triệu Lục gia chiếu cố nhiều hơn

Lục Hiên nhìn thấy Triển Thất liền hiện ra vẻ mặt vui mừng, hai người từ sau lần tầm bảo đó không gặp nhau cũng đã ba năm rồi, anh là bằng hữu mà cô chấp nhận đầu tiên sau Văn Nhân Mạc, vài năm nay cũng có phái người đi tìm hiểu vài tin tức của anh nhưng đều không có tinh tức gì, không ngờ sẽ gặp nhau tại nơi này.

“Thì ra là em của Lục lão bản, ta nói tuổi trẻ tài cao, về sau việc buôn bán của chúng tôi vẫn dựa vào hai vị chăm sóc nhiều hơn.”

“Mọi người cùng nhau kiếm tiền mới đúng, Triệu Lục tôi trước tiên phải mang em trai về đã, lần này cậu ấy là trốn đi, cho nên.”

“Ta biết, đều là người trẻ tuổi, đáng lẽ ra từ đầu tôi phải chiếu cố hai vị thật tốt mới đúng.”

Triển Thất im lặng không nói chuyện, Lúc cô dùng đến cái họ Lục trong lòng cũng nghĩ tới Lục Hiên, nhưng cũng không muốn mượn danh tiếng của anh ta làm gì. Vốn là cô ngụy tạo một thân phận giả để đối phó với Triệu Lục gia này không ngờ Lục Hiên lại đột nhiên xuất hiện.

“Tiểu Thất, thật nhớ cô muốn chết, ba năm không thấy có nhớ tôi không.”

“Nhớ chứ, nhớ tới nỗi thậm chí đã quên anh lớn lên trông thế nào, anh nha đã chạy đi đâu, tôi tìm anh mấy lần đều không tìm được, còn tưởng anh bị người ta bao dưỡng rồi.”

“Lúc đó là vì cô mà đi kiếm tiền, tôi muốn kiếm thật nhiều tiền để có thể nuôi dưỡng cô, mấy hôm trước tôi tới quan ngoại tìm cô, nhưng cô không có ở đó, sau này nghe nói Long Mai với Tiễn Kỳ tới bến Thượng Hải mới đoán cô cũng ở đây, không ngờ hôm nay lại gặp được cô, xem ra chúng ta thật có duyên phận nha.”

“Duyên phận chó má, ha ha, nhưng mà sao anh lại nhận ra tôi, gia hiện tại dáng vẻ thật anh tuấn đi.”

Các cô vừa tới đây Lục hiên rắm thúi lập tức theo tới, Triển Thất nhìn gương mặt gợi đòn của anh ta trong lòng không khỏi một trận vui vẻ, đi tới ôm mạnh một cái, sau đó lôi kéo anh hỏi han đủ chuyện. Chẳng qua là các cô đều dịch dung, dù các cô ở quan ngoại nhưng trước khi đến bến Thượng Hải cũng đã quen biết rất nhiều thế lực cho nên diện mạo rất dễ bại lộ, cô tự nhận cho dù là người Diễm bang tới đây cũng sẽ không nhận ra cô, nhưng thế nào lại bị Lục Hiên nhìn ra.

“Đương nhiên là cảm ứng tâm linh, cho dù bây giờ cô biến thành người khác tôi cũng nhận ra cô.”

Lục Hiên mặc dù bề ngoài nói cười đùa nhưng trong lòng chỉ mình anh biết được đây là thật, ba năm nay tuy anh bề bộn nhiều công việc, nhưng cũng là trốn tránh Triển Thất, né tránh toàn bộ liên quan đến cô, thậm chí chưa từng đi quan ngoại.

Anh biết Triển Thất đã có người yêu nên anh lựa chọn biến mất, đến khi anh thấy lòng mình đã yên tĩnh trở lại, có thể xem cô như bằng hữu thì đã qua ba năm. Anh cho là lòng mình đã đủ trầm tĩnh cho nên mới đến quan ngoại tìm cô, không ngờ cô lại không có ở đó. Tới bến Thượng Hải có tìm kiếm cô nhưng vẫn không có tin tức gì, nghe thấy cái tên Lục Chấn trực giác nói cho anh biết người đó nhất định là Triển Thất thế nên hôm nay nghe người nói cô tới Đại Thượng Hải thì lâp tức chạy tới.

Mặc dù cô dịch dung, nhưng ngồi một chỗ cũng đủ cảm nhận được sự tồn tại của cô rồi, vừa rồi khi cô ôm anh trong lòng anh suýt nữa nhảy lên.

“Tiểu tử mấy năm nay lăn lộn có tốt không, mời người ta một bữa cơm đi.”

Triển Thất không biết Lục Hiên nghĩ gì, chỉ là nhiều năm không gặp hôm nay gặp được cô thật cao hứng, cho nên muốn kéo anh tới một chỗ yên tĩnh để trò chuyện, hoàn toàn không chú ý tới việc hai tên đàn ông ở trên đường ôm ôm ấp ấp có bao nhiêu kinh dị. Hai người bọn họ một người là thần tài quen thuộc ở đây, một người là tân khách quý ở bến Thượng Hải, nhất định tiêu đề báo chí ngày mai sẽ có tên hai người.

“Vừa rồi anh nói tôi là em trai của anh không sợ có người tới tìm anh gây phiền toái sao.”

“Ai dám tìm tôi gây sự tôi diệt người đó, yên tâm, ở bến Thượng Hải này không dám không cho tôi mặt mũi.”

“Xem ra anh sống rất tốt, mấy ngày nay tôi cũng nghe nói qua mấy chuyện của thần tài, không nghĩ tới lại là tiểu tử anh.”

“Tiền của tôi không phải của cô sao, cô mới là thần tài đó.”

“Biến, chớ đánh trống lảng, nói chính sự, cái tên Triệu Lục kia là người như thế nào.”

“Vì tiền bạc cái gì cũng có thể làm.”

Lục Hiên, biết Triển Thất hỏi như vậy là có ý gì, khẳng định cô muốn xuống tay với hắn, nếu hắn là người tốt cô sẽ suy nghĩ lại.

“Cô lần này đến bến Thượng Hải là vì lão đại của các người đi, tôi đã điều tra được anh ta là con trai của Văn Nhân Chấn năm đó rồi.”

“Anh tra được từ đâu?”



Triển Thất nghe Lục Hiên đột nhiên nói như vậy liền kinh hãi, thân phận của Văn Nhân Mạc cực kì bí mật làm sao anh ta có thể biết được, chẳng lẽ có người tiết lộ sao?

“Chuyện này rất nhanh sẽ được công bố, cô nói cho anh ta sớm chuẩn bị trước, tôi lần trước đến quan ngoại cũng là vô tình nghe được, Thác Bạc Dã đã hoài nghi, cho nên đã phái người đi điều tra, bọn hắn cũng đã tra được, trên đường trở về vô tình ở cùng một chỗ với chúng ta mới nghe được, người đã giải quyết, nhưng chuyện này không thể giấu được bao lâu nữa.”

Lục Hiên biết trong lòng Triển Thất đều là Văn Nhân Mạc, cho nên lần này tìm tới cô anh cũng là muốn nói chuyện này cho cô biết, ba năm này Văn Nhân Mạc ở quan ngoại hoàn toàn biến mắt cũng chỉ có Triển Thất biết tung tích của anh ta. Hơn nữa anh cũng không muốn đi nói chuyện này với Văn Nhân Mạc, anh chỉ lo lắng Triển Thất bởi vì chuyện này mà gặp nguy hiểm.

“Những thứ này thật sự cảm ơn anh, không ngờ lần gặp mặt này anh lại giúp tôi một việc lớn như vậy.”

“Phi, nếu thật sự cảm tạ thì lấy thân báo đáp đi.”

“Yên tâm, ngày mai sẽ tìm một phụ nữ cho anh, béo gầy tùy anh lựa chọn.”

Thời gian còn lại hai người đều nói những chuyện phát sinh lý thú trong ba năm qua, ăn xong sau đó mới ra ngoài tìm hai người Long Mai bọn họ, hai cô vì để không gian cho bọn họ trò chuyện đều đã ra ngoài ăn.

“đệch con mẹ đại gia ngươi, mau nói xin lỗi, nếu không đừng trách đại gia ta không khách khí.”

“Ngươi mới nên xin lỗi môn chủ của chúng ta, rõ ràng ngươi cố tình đụng vào môn chủ bọn ta.”

Triển Thất với Lục Hiên vừa đi ra đã nghe thấy âm thanh cãi vã, vốn cũng không có gì, nhưng vì cái tên to mồm kia bản thân là người nước ngoài, dùng cái ngôn ngữ sứt vẹo phía Đông Bắc mắng chửi người quả thật là một việc hài hước.

“Chủ tử.”

“Ừm, chúng ta ngồi xuống trước.”

Cô nhìn hướng bên kia người đang cùng tên nước ngoài gây chuyện là Nam Cung Phàm, điều này làm cho Triển Thất cực kì hứng thú.

Thời kì này người nước ngoài tại Trung Quốc có địa vị rất cao, cô đoán hơn phân nửa là Trương đại Soái và Lâm Phong giởi trò quỷ, cô muốn nhìn một chút Nam Cung Phàm sẽ giải quyết như thế nào.

“Chúng ta là người cao cấp, cho dù là tùy tùng của ta cũng là người cao cấp, các ngươi nên xin lỗi với gia đây.”

“Ta khinh.”

Tên người nước ngoài vừa nói xong dẫn tới xung quanh có rất nhiều người bất mãn, nhưng đây là sự thật, cho nên mọi người giận nhưng không dám nói gì, trái lại Tiễn Kỳ đã ngồi không yên muốn đứng dậy, nhưng bị Triển Thất kéo lại, bây giờ không phải thời cơ tốt.

“Người cao cấp, truyện cười, các ngươi chỉ là một đám ngoại quốc vô lại đến chiếm nước ta mà thôi, nói xin lỗi, được, ngươi đỡ lấy.”

“Oanh.”

Dáng vẻ Nam Cung Phàm trông rất lịch sự nhưng không ngờ lại bạo lực như vậy, tới cũng thì cũng là hắc đạo cũng sẽ có vẻ mặt khát máu, cho nên lúc tên nước ngoài còn đang phách lối đã bị hắn đánh một quyền trực tiếp bay ra ngoài, thân hình tên nước ngoài mạnh mẽ va vào cửa đá trên cột sau đó còn nện xuống đất trong miệng phun ra một ngụm máu, nhìn thôi cũng biết mất hơn nửa cái mạng.

“Ngươi, ngươi dám đánh chúng ta, chúng ta nhất định sẽ kiện ngươi.”

“Là ta đánh các ngươi đấy, đây là Trung Quốc, không phải nơi để lũ súc sinh các người giương oai diễu võ.”

“Đánh hay, người kia là môi giới nước Anh, tôi với hắn có giao tiếp một lần, tên này không coi ai ra gì đặc biệt xem thường người Trung Quốc, hắn ỷ bản thân có chỗ dựa vững chắc nên muốn làm gì thì làm.”

Lục Hiên lăn lộn tại bến Thượng Hải một thời gian dài nên tình hình bên này rất hiểu rõ, thấy Triển Thất nghi ngờ liền giải thích với cô một chút về thân phận của người này.

“Chỗ dựa sau lưng hắn là ai, một tên môi giới nhỏ nhỏ mà dám càn quấy như vậy.”



“Anh trai của hắn bây giờ là môi giới Lý Tra Đức, người này ở bến Thượng Hải là bằng hữu của Thái đại soái thế lực lớn nhất ở đây, cho nên hắn cũng được thơm lây.”

“Lại một con chó Hán gian bán nước.”

Triển Thất cực kỳ ghét những người này, Trung Quốc thua chính là một tay cũng do mấy người này gây ra, để cô bắt gặp nhất định cô sẽ không để cho bọn chúng sống dễ chịu.

“Là ai đánh An đại nhân, mau tới đây quỳ xuống xin lỗi.”

Ngay lúc Triển Thất nói chuyện với Lục Hiên lại có thêm một đám cảnh sát chạy tới, không hỏi nguyên nhân trực tiếp bên vực người nước ngoài.

“Hắn ta là người của Thái đại soái.”

“Là ta.”

"Nam Cung môn chủ? Nam Cung môn chủ cùng An đại nhân chắc có hiểu lầm gì đó, chúng ta vào trong nói chuyện một chút đi."

Người vừa tới thấy người đánh là Nam Cung Phàm lập tức thay đổi thái độ, Nam Cung Phàm nói thế nào thì ở bến Thượng Hải cũng nổi danh là một đại ca xã hội đen nói chuyện đương nhiên phải khách khí hơn. Vốn nghĩ nhân cơ hội này nịnh bợ người Phương Tây, không ngờ lại khó giải quyết như vậy, nếu giải quyết không tốt thì công việc của hắn coi như xong, bây giờ chỉ có thể khiến cho hai bên nhượng bộ.

"Ta mới bị đánh không có sức nói chuyện nhảm nhí, ta muốn kiện hắn, các người nói với Thái đại soái ta muốn hắn chết."

Tên nước ngoài bị đánh vừa được đỡ lên thấy người tới lập tức hung hăng trở lại.

"Con mẹ nó ngươi dám vô lễ với lão nương, mẹ kiếp."

"A."

Ngay lúc tên cảnh sát muốn thương lượng với Nam Cung Phàm lại nghe thấy tiếng tên người nước ngoài kêu la, quay đầu lại nhìn thì mồ hôi lạnh toát ra thì ra Triển Thất và những người khác đã ra tới cửa, câu nói đầu tiên là do Tiễn Kỳ nói ra,sau đó một đạp đá bay hắn.

"Dám vô lễ với nữ nhân của ta, ta hôm nay nhất định phải phế ngươi."

"Dám vô lễ với nữ nhân của lão đại, ta hôm nay nhất định phải phế ngươi."

"Dám vô lễ với nữ nhân của em ta, ta hôm nay nhất định phải phế ngươi."

"A…"

Ngay lúc mọi người còn không kịp phản ứng tên nước ngoài cùng tùy tùng của hắn đã bị mấy người Triển Thất quyền đấm cước đá một trận, đến lúc bọn họ dừng lại đã không nhận rõ diện mạo ban đầu nữa.

"Mấy người các ngươi dám can đảm trước mặt ta giương oai quả nhiên là muốn chết, người tới, bắt toàn bộ về cho ta."

Mấy người Triển Thất vừa ra tay lập tức cho hắn cơ hội, Nam Cung Phàm không dám chọcvào mấy tên này chẳng lẽ không trêu chọc được sao.

Lúc còn ngồi bên trong Triển Thất có bôi vài thứ lên mặt Lục Hiên, cho nên không ai nhận ra anh.

Mấy người Triển Thất cũng không phản ứng trực tiếp đi theo, mà Nam Cung Phàm cũng đi theo sau bọn họ.

Cái tên cảnh sát quèn kia vốn cho rằng chuyện Nam Cung Phàm đã giải quyết xong, không nghĩ tới hắn lại đi thep, nghi ngờ nhìn hắn ta.

"Ngươi mới vừa rồi không phải muốn bắt ta tới đại sảnh sao."

Đối với những kẻ chỉ biết nịnh nọt người nước ngoài cho dù chỉ là tay sai Nam Cung Phàm cũng chán ghét, cho nên châm chọc nói, liền lập tức thấy được vẻ mặt trắng toát của đối phương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Yêu Của Đại Ca Xã Hội Đen

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook