Chương 20: Trước lúc chiến đấu
Mèo Lười Yêu Ngủ
12/08/2015
Ngày thứ hai, Diễm bang xảy ra vài việc hệ trọng.
Thứ nhất, chính là Triển Thất bị cắm sừng. Sáng sớm hôm nay, Triển Thất quang minh chính đại đi từ thư phòng của Văn Nhân Mạc tới chỗ ở của mình, mọi người vẫn nhìn cô đầy vẻ mờ ám, cùng cô chào hỏi.
"Triển gia, tối ngày hôm qua chiến đấu rất dữ dội nhỉ, thế nhưng vẻ tươi đẹp của ngài không cạn à."
"Nhưng mà Triển gia, ngài cũng nên kiềm chế, cẩn thận thân thể suy yếu nhé."
Mặc dù hàng ngày Triển Thất thường đi qua chỗ bọn họ, cũng thường cùng bọn họ nói giỡn, mấy người có quan hệ không tệ với Triển Thất đều tới trêu ghẹo.
"Đêm qua? Đêm qua tôi cùng lão đại nghiên cứu công việc tới muộn liền ngủ ở thư phòng lão đại..., cái gì mà chiến đấu kịch liệt hay không kịch liệt?"
Cô mờ mịt nhìn mấy người đàn ông đối diện, làm bộ hỏi.
Lời Triển Thất vừa nói ra, mấy người đàn ông đối diện liền hoảng sợ. Há to mồm không biết nói gì cho phải.
Nếu như đêm qua Triển Thất ngủ ở thư phòng Bang chủ, vậy thì, đêm qua chiến đấu kịch liệt là người nào?
"A"
Khi Triển Thất vừa muốn bỏ đi, từ trong trong phòng cô truyền ra một tiếng kêu thảm thiết. Cô lập tức chạy đến gian phòng của mình, người phía sau cũng chạy theo.
Khi nhóm Triển Thất chạy tới gian phòng của cô, vừa lúc thấy Tiểu Liên dùng chăn bông vây quanh thân thể của mình, phía trên cánh tay lộ ra ngoài còn hiện đầy dấu hôn, sau khi nhìn thấy Triển Thất đi vào kêu to một tiếng đã hôn mê.
Hiện tại trong phòng chỉ có mỗi Tiểu Liên, cửa sổ phía sau bị mở ra, có thể thấy được, gian phu đó chạy trốn từ phía cửa sổ.
"Nhanh, đuổi theo cho tôi, mẹ nó, quỷ tha ma bắt, lại có thể cho tôi bị cắm sừng. Đêm trước còn nói ông đâyrất lợi hại chứ, mẹ kiếp, chỉ không có ở đây một đêm đã bắt đầu đi tìm đàn ông, chờ bắt được gian phu liền đưa cô ta đến đến kỹ viện đi. . . . . ."
Bây giờ nét mặt Triển Thất tức giận tới cực điểm, cô cũng có chút bội phục chính mình, lại có kỹ năng diễn suất giỏi như vậy.
Cuối cùng người đàn ông kia bị mọi người hợp sức bắt được, thì ra người này là Nhị Hắc ở chuồng ngựa. Nghe thấy Lý què nói nửa đêm gặp được hồ tiên, thì mỗi đêm trời tối đều ra ngoài đi dạo lung tung, không nghĩ tới đêm qua, thật sự gặp được hồ tiên, sau đó vui vẻ cả đêm. Nhưng hắn ta lại ngủ với cô gái hiện tại là người của Triển gia Diễm Bang, có thể là bởi vì hắn ta uống rượu say, dưới xúc động mà làm chuyện này. Hướng về phía Triển Thất quỳ gối dập đầu nhận sai.
Trải qua ầm ĩ này, hiện tại mọi người trên dưới Diêm Bang đều biết chuyện này.
Cuối cùng Triển Thất quyết định, đem bán Tiểu Liênbán cho kỹ viện bên ngoài, đuổi Nhị Hắc ra khỏi Diễm Bang, trọn đời không được bước vào Bạch Thành.
Việc xử phạt này đối với hai người bọn họ mà nói, đây chính là xử lí vô cùng nhẹ, bình thường loại này đều là lập tức hành quyết, hai người dập đầu cảm ơn Triển Thất vì đã không giết, lập tức lên đường rời đi.
Còn có một chuyện khác, chính là Tiểu Thúy bò lên giường Triệu đường chủ Diễm Bang, bị chính phu nhân Triệu đường chủ bắt tại trận.
Sau khi Tiểu Liên được thưởng cho Triển Thất, Văn Nhân Mạc liền tặng Tiểu Thúy cho Lý đường chủ có vị phu nhân mới qua đời, Lý Đường chủ vẫn nhớ tới Lý phu nhân, không có đụng tới Tiểu Thúy, mà Tiểu Thúy này liền không chịu nổi vắng vẻ bò đến giường Triệu đường chủ.
Chuyện này dính đến hai vị Đường chủ, sự việc rất nghiêm trọng.
Lúc Tiểu Thúy bị Triệu phu nhân phát hiện liền tự vẫn. Rất nhiều người ủng hộ Lý Đường chủ liền tới cầu xin Văn Nhân Mạc hủy bỏ chức vị của Triệu đường chủ, còn phe bên kia nói, chẳng qua là một cô gái, hoàn toàn không cần thiết, mọi người không ngừng tranh luận, chuyện bắt gian biến thành đấu tranh giữa hai thế lực lớn trong Diễm Bang.
"Lão đại, Diễm Bang đã loạn thành như vậy, tại sao anh không thèm quan tâm quản lý."
"Đây chẳng phải là kết quả cô muốn sao?"
Lúc này Triển Thất mới vừa tức giận vì bị cắm sừng, đang nhàn nhã ngồi ở bên trong thư phòng Văn Nhân Mạc, uống trà Long Tỉnh thượng hạng, ăn chút điểm tâm, cùng Văn Nhân Mạc trò chuyện. Cái này nếu để cho những người kia nhìn còn tưởng là hai bọn họ đang lo lắng bàn bạc kết quả chuyện này, nhất định sẽ hộc máu mà chết.
Thì ra, đây chính là do Triển Thất bày ra.
Rõ ràng Tiểu Thúy và Tiểu Liên là do Bạch Quang phái tới đây khơi mào nội loạn, cô liền nhân cơ hội này đưa nội loạn tăng thêm mà thôi, như vậy, Bạch Quang mới có thể an tâm tiến hành kế hoạch của mình.
Tiểu Liên là Bạch Quang phái tới đây quyến rũ Triển Thất, ngay lúc Tiểu Liên bò lên giường Triển Thất ngày ấy, Triển Thất cho cô ta xuân dược có thể để người ta sinh ra ảo giác, sau đó đi ra ngoài tiện tay bắt một người đàn ông trở lại, cũng bỏ thuốc, cô thì lặng lẽ rời đi, căn phòng sẽ để lại cho hai người kia. Vì muốn gây tiếng động lớn một chút, cô đã hạ đủ lượng thuốc.
Đợi đến khi do thám của Văn Nhân Mạc ở bên Bạch Quang báo lại, nói mấy ngày gần đây Bạch Quang tính hành động, liền trình diễn một tiết mục cô đi bắt gian.
Còn bên Tiểu Thúy căn bản cũng không cần cô đi thiết kế, mục đích cô ta chính là đi quyến rũ Triệu đường chủ, để cho thế lực của hai bên Triệu đường chủ và Lý Đường chủ sinh ra tranh chấp. Triển Thất cũng hạ thuốc với Triệu đường chủ, để cô tiến hành càng thuận lợi hơn, cuối cùng tự mang tin tức cho Triệu phu nhân giống con cọp cái, khiến chuyện này diễn ra trước thời gian đã định
Sau khi Triển Thất ăn uống no đủ, đi tới ngoài cửa, nói cho mọi người chờ đợi kết quả xử lý cả ngày.
"Sau khi tôi cùng Bang chủ nghiên cứu quyết định, chúng ta không nên bởi vì một cô gái mà tổn thương hòa khí. Cho nên phạt Triệu đường chủ đền cho Lý Đường chủ ba cô gái, hai người liền bắt tay giảng hòa đi."
Sau khi Triển Thất nói ra kết quả xử lý liền trở lại thư phòng Văn Nhân Mạc, không cho mọi người có bất kỳ cơ hội hỏi câu nào, mà Văn Nhân Mạc, sau khi nhiều chuyện xảy ra đến cả mặt cũng không thấy.
Mọi người đều không phục với kết quả xử lý, hơn nữa lại có người âm thầm xúi giục, hai bên tranh luận gay gắt hơn. Lại qua hai ngày, Văn Nhân Mạc và Triển Thất vẫn như cũ, không ai lộ diện, tranh luận càng thêm ác liệt.
"Bang chủ, hiện tại Diễm Bang đang rất rối loạn, kẻ dưới cũng bắt đầu đánh nhau, mấy ngày nay Văn Nhân Mạc và Triển Thất đều trốn bên trong không ra ngoài, xem ra mọi chuyện giống lời đồn đại, bây giờ hắn ta đã bị Triển Thất mê hoặc, lúc này hai người bọn họ đang ha ha. . . . . ."
Lúc này bên phía Bạch Bang, do thám ở Diễm Bang, đem toàn bộ báo cáo cho Bạch Quang.
"Ha ha, Văn Nhân Mạc, xem mày còn ngông cuồng, đợi qua ngày mai, tất cả mọi thứ đều là của tao. Phân phó, tối mai hành động."
Thứ nhất, chính là Triển Thất bị cắm sừng. Sáng sớm hôm nay, Triển Thất quang minh chính đại đi từ thư phòng của Văn Nhân Mạc tới chỗ ở của mình, mọi người vẫn nhìn cô đầy vẻ mờ ám, cùng cô chào hỏi.
"Triển gia, tối ngày hôm qua chiến đấu rất dữ dội nhỉ, thế nhưng vẻ tươi đẹp của ngài không cạn à."
"Nhưng mà Triển gia, ngài cũng nên kiềm chế, cẩn thận thân thể suy yếu nhé."
Mặc dù hàng ngày Triển Thất thường đi qua chỗ bọn họ, cũng thường cùng bọn họ nói giỡn, mấy người có quan hệ không tệ với Triển Thất đều tới trêu ghẹo.
"Đêm qua? Đêm qua tôi cùng lão đại nghiên cứu công việc tới muộn liền ngủ ở thư phòng lão đại..., cái gì mà chiến đấu kịch liệt hay không kịch liệt?"
Cô mờ mịt nhìn mấy người đàn ông đối diện, làm bộ hỏi.
Lời Triển Thất vừa nói ra, mấy người đàn ông đối diện liền hoảng sợ. Há to mồm không biết nói gì cho phải.
Nếu như đêm qua Triển Thất ngủ ở thư phòng Bang chủ, vậy thì, đêm qua chiến đấu kịch liệt là người nào?
"A"
Khi Triển Thất vừa muốn bỏ đi, từ trong trong phòng cô truyền ra một tiếng kêu thảm thiết. Cô lập tức chạy đến gian phòng của mình, người phía sau cũng chạy theo.
Khi nhóm Triển Thất chạy tới gian phòng của cô, vừa lúc thấy Tiểu Liên dùng chăn bông vây quanh thân thể của mình, phía trên cánh tay lộ ra ngoài còn hiện đầy dấu hôn, sau khi nhìn thấy Triển Thất đi vào kêu to một tiếng đã hôn mê.
Hiện tại trong phòng chỉ có mỗi Tiểu Liên, cửa sổ phía sau bị mở ra, có thể thấy được, gian phu đó chạy trốn từ phía cửa sổ.
"Nhanh, đuổi theo cho tôi, mẹ nó, quỷ tha ma bắt, lại có thể cho tôi bị cắm sừng. Đêm trước còn nói ông đâyrất lợi hại chứ, mẹ kiếp, chỉ không có ở đây một đêm đã bắt đầu đi tìm đàn ông, chờ bắt được gian phu liền đưa cô ta đến đến kỹ viện đi. . . . . ."
Bây giờ nét mặt Triển Thất tức giận tới cực điểm, cô cũng có chút bội phục chính mình, lại có kỹ năng diễn suất giỏi như vậy.
Cuối cùng người đàn ông kia bị mọi người hợp sức bắt được, thì ra người này là Nhị Hắc ở chuồng ngựa. Nghe thấy Lý què nói nửa đêm gặp được hồ tiên, thì mỗi đêm trời tối đều ra ngoài đi dạo lung tung, không nghĩ tới đêm qua, thật sự gặp được hồ tiên, sau đó vui vẻ cả đêm. Nhưng hắn ta lại ngủ với cô gái hiện tại là người của Triển gia Diễm Bang, có thể là bởi vì hắn ta uống rượu say, dưới xúc động mà làm chuyện này. Hướng về phía Triển Thất quỳ gối dập đầu nhận sai.
Trải qua ầm ĩ này, hiện tại mọi người trên dưới Diêm Bang đều biết chuyện này.
Cuối cùng Triển Thất quyết định, đem bán Tiểu Liênbán cho kỹ viện bên ngoài, đuổi Nhị Hắc ra khỏi Diễm Bang, trọn đời không được bước vào Bạch Thành.
Việc xử phạt này đối với hai người bọn họ mà nói, đây chính là xử lí vô cùng nhẹ, bình thường loại này đều là lập tức hành quyết, hai người dập đầu cảm ơn Triển Thất vì đã không giết, lập tức lên đường rời đi.
Còn có một chuyện khác, chính là Tiểu Thúy bò lên giường Triệu đường chủ Diễm Bang, bị chính phu nhân Triệu đường chủ bắt tại trận.
Sau khi Tiểu Liên được thưởng cho Triển Thất, Văn Nhân Mạc liền tặng Tiểu Thúy cho Lý đường chủ có vị phu nhân mới qua đời, Lý Đường chủ vẫn nhớ tới Lý phu nhân, không có đụng tới Tiểu Thúy, mà Tiểu Thúy này liền không chịu nổi vắng vẻ bò đến giường Triệu đường chủ.
Chuyện này dính đến hai vị Đường chủ, sự việc rất nghiêm trọng.
Lúc Tiểu Thúy bị Triệu phu nhân phát hiện liền tự vẫn. Rất nhiều người ủng hộ Lý Đường chủ liền tới cầu xin Văn Nhân Mạc hủy bỏ chức vị của Triệu đường chủ, còn phe bên kia nói, chẳng qua là một cô gái, hoàn toàn không cần thiết, mọi người không ngừng tranh luận, chuyện bắt gian biến thành đấu tranh giữa hai thế lực lớn trong Diễm Bang.
"Lão đại, Diễm Bang đã loạn thành như vậy, tại sao anh không thèm quan tâm quản lý."
"Đây chẳng phải là kết quả cô muốn sao?"
Lúc này Triển Thất mới vừa tức giận vì bị cắm sừng, đang nhàn nhã ngồi ở bên trong thư phòng Văn Nhân Mạc, uống trà Long Tỉnh thượng hạng, ăn chút điểm tâm, cùng Văn Nhân Mạc trò chuyện. Cái này nếu để cho những người kia nhìn còn tưởng là hai bọn họ đang lo lắng bàn bạc kết quả chuyện này, nhất định sẽ hộc máu mà chết.
Thì ra, đây chính là do Triển Thất bày ra.
Rõ ràng Tiểu Thúy và Tiểu Liên là do Bạch Quang phái tới đây khơi mào nội loạn, cô liền nhân cơ hội này đưa nội loạn tăng thêm mà thôi, như vậy, Bạch Quang mới có thể an tâm tiến hành kế hoạch của mình.
Tiểu Liên là Bạch Quang phái tới đây quyến rũ Triển Thất, ngay lúc Tiểu Liên bò lên giường Triển Thất ngày ấy, Triển Thất cho cô ta xuân dược có thể để người ta sinh ra ảo giác, sau đó đi ra ngoài tiện tay bắt một người đàn ông trở lại, cũng bỏ thuốc, cô thì lặng lẽ rời đi, căn phòng sẽ để lại cho hai người kia. Vì muốn gây tiếng động lớn một chút, cô đã hạ đủ lượng thuốc.
Đợi đến khi do thám của Văn Nhân Mạc ở bên Bạch Quang báo lại, nói mấy ngày gần đây Bạch Quang tính hành động, liền trình diễn một tiết mục cô đi bắt gian.
Còn bên Tiểu Thúy căn bản cũng không cần cô đi thiết kế, mục đích cô ta chính là đi quyến rũ Triệu đường chủ, để cho thế lực của hai bên Triệu đường chủ và Lý Đường chủ sinh ra tranh chấp. Triển Thất cũng hạ thuốc với Triệu đường chủ, để cô tiến hành càng thuận lợi hơn, cuối cùng tự mang tin tức cho Triệu phu nhân giống con cọp cái, khiến chuyện này diễn ra trước thời gian đã định
Sau khi Triển Thất ăn uống no đủ, đi tới ngoài cửa, nói cho mọi người chờ đợi kết quả xử lý cả ngày.
"Sau khi tôi cùng Bang chủ nghiên cứu quyết định, chúng ta không nên bởi vì một cô gái mà tổn thương hòa khí. Cho nên phạt Triệu đường chủ đền cho Lý Đường chủ ba cô gái, hai người liền bắt tay giảng hòa đi."
Sau khi Triển Thất nói ra kết quả xử lý liền trở lại thư phòng Văn Nhân Mạc, không cho mọi người có bất kỳ cơ hội hỏi câu nào, mà Văn Nhân Mạc, sau khi nhiều chuyện xảy ra đến cả mặt cũng không thấy.
Mọi người đều không phục với kết quả xử lý, hơn nữa lại có người âm thầm xúi giục, hai bên tranh luận gay gắt hơn. Lại qua hai ngày, Văn Nhân Mạc và Triển Thất vẫn như cũ, không ai lộ diện, tranh luận càng thêm ác liệt.
"Bang chủ, hiện tại Diễm Bang đang rất rối loạn, kẻ dưới cũng bắt đầu đánh nhau, mấy ngày nay Văn Nhân Mạc và Triển Thất đều trốn bên trong không ra ngoài, xem ra mọi chuyện giống lời đồn đại, bây giờ hắn ta đã bị Triển Thất mê hoặc, lúc này hai người bọn họ đang ha ha. . . . . ."
Lúc này bên phía Bạch Bang, do thám ở Diễm Bang, đem toàn bộ báo cáo cho Bạch Quang.
"Ha ha, Văn Nhân Mạc, xem mày còn ngông cuồng, đợi qua ngày mai, tất cả mọi thứ đều là của tao. Phân phó, tối mai hành động."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.