Chương 82: Lôi lạc thần xuất hiện
Lan Hồ Điệp 134
11/03/2020
Lôi Lạc Thần ấn vào đồng hồ đeo trên cổ tay.
Đồng hồ thông minh lập tức phát ra tính hiệu.
Chiếc đồng hồ trên cổ tay của Kỳ Sơn và Nhất Minh chợt run lên.
Kỳ Sơn ngừng lại động tác của mình nhìn vào đồng hồ.
Nhận được sự chỉ thị của Thiếu Tá, Kỳ Sơn nhìn đám thuộc hạ, đưa tay lên ra hiệu.
- Hành động!
Nhất Minh đang đứng bên cạnh Trần Sở Sở và người phụ nữ, đồng hồ trên cổ tay của anh run lên.
Nhất Minh thận trọng nhìn xung quanh, cặp mắt sắc bén quét qua từng gốc ngạnh của ngôi biệt thự.
Ngoài những vị khách mời lúc này đang hoảng sợ ra, còn lại là người của Trung Nghĩa và Thẩm Gia Quyên.
Không nhìn thấy người của đội đặc nhiệm Phantom ( Bóng Ma) đâu, Nhất Minh nhìn người phụ nữ và Trần Sở Sở nói.
- Hai người hãy đi theo tôi, Thiếu Tá chuẩn bị tấn công vào.
Người phụ nữ sững sờ với lời nói của Nhất Minh, vì sao Lôi Lạc Thần lại đến đây.
Người phụ nữ lo lắng nhìn khắp nơi, không thấy Lôi Lạc Thần đâu trong lòng người phụ nữ càng thêm hoang mang.
Gương mặt xinh đẹp của người phụ nữ tối sầm lại, cô nhíu mày nhìn Nhất Minh nói.
- Lạc Thần đang ở đâu?
Vào giờ phút này người mà cô không muốn xuất hiện ở nơi này nhất, chính là anh.
Nhất Minh bắt ngờ với lời nói của người phụ nữ, anh quan sát kỹ người phụ nữ.
- Thật ra cô là ai?
Trong trí nhớ của anh chỉ có Storm mới gọi Thiếu Tá là Lạc Thần.
Người phụ nữ nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Nhất Minh, cô biết đã đến lúc mình phải nên nói cho anh biết sự thật.
- Tôi là...........
- Rằm.......rằm.........
Người phụ nữ còn chưa nói xong, ngoài cửa chính truyền đến những tiếng động lớn.
Nhìn thấy cửa chính bị người ta dùng vũ lực phá ra khiến mọi người đều hốt hoảng, thế nhưng theo thối quen họ vẫn tò mò nhìn xem chuyện gì đang diễn ra.
Trước ánh mắt bàn hoàng của mọi người, một đám người mặc quân phục đá cửa xông vào, dẫn đầu đám thuộc hạ mười mấy người trên tay cầm súng trường tấn công của quân đội là một người đàn ông tuấn tú, dáng người cao lớn vạm vỡ, trên người mặc quân phục hùng dũng, đầu đội mũ quân nhân chân mang giày ống quân đội.
Sự lạnh lùng ngạo mạn tỏa ra từ trên người anh, khiến tất cả người có mặt vừa tôn kính vừa e dè.
Anh không quan tâm đến những ánh mắt hiếu kỳ của mọi người và ánh nhìn hốt hoảng của Trung Nghĩa, hiên ngang bước đến trước mặt của người phụ nữ.
Lôi Lạc Thần sa sầm mặt, ánh mắt phát ra nộ khí rõ rệt nhìn thẳng vào ánh mắt thâm thuý của cô.
Người phụ nữ ấy náy cúi nhẹ đầu, lẫn tránh ánh nhìn căm phẫn của anh.
Nhìn thấy ánh nhìn có phần tức giận nhưng lại mang theo sự yêu thương của Thiếu Tá, Nhất Minh mới biết người phụ nữ này là ai.
Kỳ thật trong lòng anh đã chắc chắn suy nghĩ của mình, thế nhưng anh vẫn còn điều chưa hiểu.
Tại sao Storm nhìn xa lạ đến như vậy?
Trong lúc hai người nhìn nhau, mọi thứ xung quanh họ dường như đã dừng lại.
Thời gian đã vì họ mà ngừng trong giây lát, đột nhiên giọng nói oai nghiêm của Lôi Lạc Thần vang lên.
- Em thật to gan!
Người phụ nữ ngước mặt lên đối diện với nộ khí của anh, cô nghiêm túc giải thích.
- Em không yên tâm.
Nhất Minh thật sự không hiểu Storm đang nói gì?
Không yên tâm?
Vì sao lại không yên tâm?
Lôi Lạc Thần nhìn sâu hiểu rộng, không cần cô nói ra anh cũng biết tâm tư của cô.
Anh đã nhìn ra kế hoạch của Thẩm Gia Quyên và Dương Mẫn từ sớm, chỉ có điều anh không ngờ Storm lại xuất hiện nên kế hoạch của anh phải thay đổi.
Người của Thẩm Gia Quyên thuê quả thật rất chuyên nghiệp, vừa nghe được tiếng nổ lớn họ liền cắt đứt mạng lưới an ninh kết nối với bên ngoài.
Hiện tại biệt thự Trung gia đang ở trong tình thế cô lập, người bên trong biệt thự không thể liên lạc với bên ngoài.
Khi nhìn thấy An Nhi không bị chút tổn thương gì, lòng của Lôi Lạc Thần cảm thấy nhẹ nhõm hẳn đi.
Trong lúc này đột nhiên một nhóm người từ trên tầng hai đi xuống, hai người phụ nữ dẫn đầu thật xinh đẹp khiến mọi người đều không tự chủ nhìn theo.
Hai người bước đi chậm rãi đến gần Lôi Lạc Thần và Mạnh An Nhi.
Storm nhận ra họ, lúc này cô mới hiểu mình đã bị Thẩm Thanh lừa.
Dương Minh Huy là con trai của Dương Mẫn.
Còn về phần của Thẩm Thanh, cô giống y trang như Thẩm Gia Quyên, tình địch của mẹ cô.
Thì ra mọi chuyện chỉ vì một từ Ghen mà ra.
Thẩm Gia Quyên vừa xuất hiện, người của bà từ đâu xông ra, hai mươi mấy tên đàn ông, trên tay cầm súng tản ra tứ phía bao vây người của Lôi Lạc Thần và Storm.
Thẩm Gia Quyên vừa đi trong lòng vừa hồi hợp, đến khi bà nhìn thấy Storm trong lòng cảm thấy thất vọng não nề.
Kiều Nhi vẫn xinh đẹp như ngày nào, sự kiêu ngạo tỏa ra từ trên người cô cùng với ánh mắt tự tin của cô khiến bà ganh tị vô cùng.
- Không thể nào!
Không thể như vậy?
Mặc dù bà không tin vào mắt của mình.
- Kiều Nhi mày đừng hồng rời khỏi nơi này, tao sẽ khiến Mạnh Hùng hối hận vì những chuyện hắn đã làm với Thẩm Gia!
Storm nhìn thẳng vào mặt bà, thật ra thì bà ta quá đáng thương đến bây giờ vẫn chưa biết ai là người thắng ai là người thua.
Dương Mẫn đứng bên cạnh không thể tin vào mắt của mình, Kiều Nhi nhìn giống y như xưa.
Ngoài vài vết nhăn nhẹ ở đuôi mắt ra, dung nhan của cô vẫn như ngày nào.
Đột nhiên Dương Mẫn nhận ra điều gì đó, bà cất lên những tiếng cười độc ác.
- Ha...ha...ha....
Giọng cười khó nghe của bà khiến Storm cảm giác buồn nôn, một người có thể biến đứa con trai duy nhất của mình trở thành công cụ trả thù, quả thật không đáng để người khác thương hại.
Sau khi cười một cách điên rồ, Dương Mẫn nhìn sang Thẩm Gia Quyên nói với giọng khinh thường.
- Thẩm Gia Quyên, bà quả thật là một người thất bại.
Khi xưa đã thua bây giờ vẫn thua!
Thẩm Gia Quyên không hiểu Dương Mẫn đang nói gì.
Nhìn vào tình hình hiện tại thì người của bà đã khống chế được hiện trường, dù họ có cánh cũng không thể bay ra khỏi nơi này.
- Thua!
Không có khả năng đó, chỉ cần tôi ra lệnh thì người của tôi sẽ nổ súng giết chết họ ngay lập tức.
Lúc này trong lòng bà hiện lên sắc mặt bi thương của Mạnh Hùng, khi nhìn thấy người mà hắn yêu thương nhất chết một cách thê thảm.
Chỉ cần nghĩ đến Mạnh Hùng sẽ đau khổ ra sao, thì sự phấn khởi trong lòng của Thẩm Gia Quyên đã không thể che giấu được.
Kỳ thật nhìn bề ngoài thì dường như Thẩm Gia Quyên rất thoả mãn, thế nhưng vì sao Trung Nghĩa lại nhìn thấy trong ánh mắt của bà lại hiện lên tia xót xa.
Là vì Mạnh Hùng Ư?
Trái tim của Trung Nghĩa truyền đến một cơn đau.
Gia Quyên vì sao?
Vì sao trái tim bà vẫn hướng về Mạnh Hùng?
Đồng hồ thông minh lập tức phát ra tính hiệu.
Chiếc đồng hồ trên cổ tay của Kỳ Sơn và Nhất Minh chợt run lên.
Kỳ Sơn ngừng lại động tác của mình nhìn vào đồng hồ.
Nhận được sự chỉ thị của Thiếu Tá, Kỳ Sơn nhìn đám thuộc hạ, đưa tay lên ra hiệu.
- Hành động!
Nhất Minh đang đứng bên cạnh Trần Sở Sở và người phụ nữ, đồng hồ trên cổ tay của anh run lên.
Nhất Minh thận trọng nhìn xung quanh, cặp mắt sắc bén quét qua từng gốc ngạnh của ngôi biệt thự.
Ngoài những vị khách mời lúc này đang hoảng sợ ra, còn lại là người của Trung Nghĩa và Thẩm Gia Quyên.
Không nhìn thấy người của đội đặc nhiệm Phantom ( Bóng Ma) đâu, Nhất Minh nhìn người phụ nữ và Trần Sở Sở nói.
- Hai người hãy đi theo tôi, Thiếu Tá chuẩn bị tấn công vào.
Người phụ nữ sững sờ với lời nói của Nhất Minh, vì sao Lôi Lạc Thần lại đến đây.
Người phụ nữ lo lắng nhìn khắp nơi, không thấy Lôi Lạc Thần đâu trong lòng người phụ nữ càng thêm hoang mang.
Gương mặt xinh đẹp của người phụ nữ tối sầm lại, cô nhíu mày nhìn Nhất Minh nói.
- Lạc Thần đang ở đâu?
Vào giờ phút này người mà cô không muốn xuất hiện ở nơi này nhất, chính là anh.
Nhất Minh bắt ngờ với lời nói của người phụ nữ, anh quan sát kỹ người phụ nữ.
- Thật ra cô là ai?
Trong trí nhớ của anh chỉ có Storm mới gọi Thiếu Tá là Lạc Thần.
Người phụ nữ nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Nhất Minh, cô biết đã đến lúc mình phải nên nói cho anh biết sự thật.
- Tôi là...........
- Rằm.......rằm.........
Người phụ nữ còn chưa nói xong, ngoài cửa chính truyền đến những tiếng động lớn.
Nhìn thấy cửa chính bị người ta dùng vũ lực phá ra khiến mọi người đều hốt hoảng, thế nhưng theo thối quen họ vẫn tò mò nhìn xem chuyện gì đang diễn ra.
Trước ánh mắt bàn hoàng của mọi người, một đám người mặc quân phục đá cửa xông vào, dẫn đầu đám thuộc hạ mười mấy người trên tay cầm súng trường tấn công của quân đội là một người đàn ông tuấn tú, dáng người cao lớn vạm vỡ, trên người mặc quân phục hùng dũng, đầu đội mũ quân nhân chân mang giày ống quân đội.
Sự lạnh lùng ngạo mạn tỏa ra từ trên người anh, khiến tất cả người có mặt vừa tôn kính vừa e dè.
Anh không quan tâm đến những ánh mắt hiếu kỳ của mọi người và ánh nhìn hốt hoảng của Trung Nghĩa, hiên ngang bước đến trước mặt của người phụ nữ.
Lôi Lạc Thần sa sầm mặt, ánh mắt phát ra nộ khí rõ rệt nhìn thẳng vào ánh mắt thâm thuý của cô.
Người phụ nữ ấy náy cúi nhẹ đầu, lẫn tránh ánh nhìn căm phẫn của anh.
Nhìn thấy ánh nhìn có phần tức giận nhưng lại mang theo sự yêu thương của Thiếu Tá, Nhất Minh mới biết người phụ nữ này là ai.
Kỳ thật trong lòng anh đã chắc chắn suy nghĩ của mình, thế nhưng anh vẫn còn điều chưa hiểu.
Tại sao Storm nhìn xa lạ đến như vậy?
Trong lúc hai người nhìn nhau, mọi thứ xung quanh họ dường như đã dừng lại.
Thời gian đã vì họ mà ngừng trong giây lát, đột nhiên giọng nói oai nghiêm của Lôi Lạc Thần vang lên.
- Em thật to gan!
Người phụ nữ ngước mặt lên đối diện với nộ khí của anh, cô nghiêm túc giải thích.
- Em không yên tâm.
Nhất Minh thật sự không hiểu Storm đang nói gì?
Không yên tâm?
Vì sao lại không yên tâm?
Lôi Lạc Thần nhìn sâu hiểu rộng, không cần cô nói ra anh cũng biết tâm tư của cô.
Anh đã nhìn ra kế hoạch của Thẩm Gia Quyên và Dương Mẫn từ sớm, chỉ có điều anh không ngờ Storm lại xuất hiện nên kế hoạch của anh phải thay đổi.
Người của Thẩm Gia Quyên thuê quả thật rất chuyên nghiệp, vừa nghe được tiếng nổ lớn họ liền cắt đứt mạng lưới an ninh kết nối với bên ngoài.
Hiện tại biệt thự Trung gia đang ở trong tình thế cô lập, người bên trong biệt thự không thể liên lạc với bên ngoài.
Khi nhìn thấy An Nhi không bị chút tổn thương gì, lòng của Lôi Lạc Thần cảm thấy nhẹ nhõm hẳn đi.
Trong lúc này đột nhiên một nhóm người từ trên tầng hai đi xuống, hai người phụ nữ dẫn đầu thật xinh đẹp khiến mọi người đều không tự chủ nhìn theo.
Hai người bước đi chậm rãi đến gần Lôi Lạc Thần và Mạnh An Nhi.
Storm nhận ra họ, lúc này cô mới hiểu mình đã bị Thẩm Thanh lừa.
Dương Minh Huy là con trai của Dương Mẫn.
Còn về phần của Thẩm Thanh, cô giống y trang như Thẩm Gia Quyên, tình địch của mẹ cô.
Thì ra mọi chuyện chỉ vì một từ Ghen mà ra.
Thẩm Gia Quyên vừa xuất hiện, người của bà từ đâu xông ra, hai mươi mấy tên đàn ông, trên tay cầm súng tản ra tứ phía bao vây người của Lôi Lạc Thần và Storm.
Thẩm Gia Quyên vừa đi trong lòng vừa hồi hợp, đến khi bà nhìn thấy Storm trong lòng cảm thấy thất vọng não nề.
Kiều Nhi vẫn xinh đẹp như ngày nào, sự kiêu ngạo tỏa ra từ trên người cô cùng với ánh mắt tự tin của cô khiến bà ganh tị vô cùng.
- Không thể nào!
Không thể như vậy?
Mặc dù bà không tin vào mắt của mình.
- Kiều Nhi mày đừng hồng rời khỏi nơi này, tao sẽ khiến Mạnh Hùng hối hận vì những chuyện hắn đã làm với Thẩm Gia!
Storm nhìn thẳng vào mặt bà, thật ra thì bà ta quá đáng thương đến bây giờ vẫn chưa biết ai là người thắng ai là người thua.
Dương Mẫn đứng bên cạnh không thể tin vào mắt của mình, Kiều Nhi nhìn giống y như xưa.
Ngoài vài vết nhăn nhẹ ở đuôi mắt ra, dung nhan của cô vẫn như ngày nào.
Đột nhiên Dương Mẫn nhận ra điều gì đó, bà cất lên những tiếng cười độc ác.
- Ha...ha...ha....
Giọng cười khó nghe của bà khiến Storm cảm giác buồn nôn, một người có thể biến đứa con trai duy nhất của mình trở thành công cụ trả thù, quả thật không đáng để người khác thương hại.
Sau khi cười một cách điên rồ, Dương Mẫn nhìn sang Thẩm Gia Quyên nói với giọng khinh thường.
- Thẩm Gia Quyên, bà quả thật là một người thất bại.
Khi xưa đã thua bây giờ vẫn thua!
Thẩm Gia Quyên không hiểu Dương Mẫn đang nói gì.
Nhìn vào tình hình hiện tại thì người của bà đã khống chế được hiện trường, dù họ có cánh cũng không thể bay ra khỏi nơi này.
- Thua!
Không có khả năng đó, chỉ cần tôi ra lệnh thì người của tôi sẽ nổ súng giết chết họ ngay lập tức.
Lúc này trong lòng bà hiện lên sắc mặt bi thương của Mạnh Hùng, khi nhìn thấy người mà hắn yêu thương nhất chết một cách thê thảm.
Chỉ cần nghĩ đến Mạnh Hùng sẽ đau khổ ra sao, thì sự phấn khởi trong lòng của Thẩm Gia Quyên đã không thể che giấu được.
Kỳ thật nhìn bề ngoài thì dường như Thẩm Gia Quyên rất thoả mãn, thế nhưng vì sao Trung Nghĩa lại nhìn thấy trong ánh mắt của bà lại hiện lên tia xót xa.
Là vì Mạnh Hùng Ư?
Trái tim của Trung Nghĩa truyền đến một cơn đau.
Gia Quyên vì sao?
Vì sao trái tim bà vẫn hướng về Mạnh Hùng?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.