Chương 35: Nụ Hôn Đầu
Lan Hồ Điệp 134
29/07/2019
Lôi Lạc Thần cảm thấy hạnh phúc vô cùng, cuối cùng An Nhi cũng hiểu nỗi lòng của anh.
Anh ôm cô, thân hình cao lớn bao trùm cả thân thể nhỏ bé của cô.
Mùi hương Hoa Nhài cùng với mùi trầm hương và hổ phách dần dần lan tỏa cả căn phòng, kì thực cô luôn cho rằng mùi thơm ngạt ngào của Hoa Nhài, sẽ không đi đôi với mùi trầm hương và hổ phách.
Nhưng cô đã sai, ba mùi hương đặc biệt này hoà lẫn cùng nhau, tạo ra hương thơm phưng phức động lòng người.
Mùi thơm này đã đi sâu vào lòng của cả hai, hai người cảm nhận được tình cảm của đối phương, qua từng nhịp tim đập, từng hơi thở bất ổn.
Cặp ngực to tròn của cô vì hồi hộp nên phập phòng lên xuống, cọ vào người anh, khiến dục vọng trong lòng anh từ từ dâng trào.
Anh ngã đầu nhẹ về phía sau nhìn cô, nhìn thấy gương mặt phím hồng, cặp mắt to tròn lấp lánh nhìn anh, con ngươi đen huyền chợt hiện lên sự khao khát, trái tim cũng vì vậy nên đập nhanh hơn.
Anh cúi đầu áp đôi môi mỏng lên cánh môi mềm mại, hôn cô một cái.
Nụ hôn tuy rất nhanh mang theo sự ngại ngùng, vì đó là nụ hôn đầu của anh.
Khi đôi môi anh chạm vào cánh môi đầy đặn của cô, trái tim anh nhảy loạn, cảm giác sung sướng thôi thúc anh khom tới, một lần nữa hôn cô.
Nụ hôn bắt đầu thật dịu dàng cẩn trọng, đột nhiên chuyển sang cuồng nhiệt thấm thiết hơn.
Đầu lưỡi nóng bỏng hiên ngang tách đôi môi khiêu gợi thơm ngạt ngào của cô ra, tiến thẳng vào bên trong khoang miệng, hút lấy mật ngọt thuộc về riêng cô.
Cảm giác hưng phấn khi hai đầu lưỡi vô thức khiêu vũ trong miệng đối phương, càng khiến cảm xúc đè nén trong lòng đối phương bấy lâu nay không lửa cũng bóc cháy.
Đối với một người luôn cho rằng mình có khả năng kiềm chế rất cao như anh, nhưng một khi ở cùng người phụ nữ anh yêu thương nhất, cũng không thể nào đè nén được dục vọng trong lòng mình.
Lôi Lạc Thần một tay choàng qua eo cô kéo cô sát vào lòng, tay còn lại giữ chặt gáy cô.
Đôi môi kiêu ngạo hé mở ra mút nhẹ nhàng cánh môi cô, nụ hôn của anh đầy mãnh liệt, đầu lưỡi nóng hừng hực xoáy quanh lưỡi cô, nụ hôn vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ khiến hai người cảm giác phiêu linh.
Mạnh An Nhi bị nụ hôn bá đạo của anh, khiến cảm xúc trong lòng thăng hoa đến tuyệt đỉnh.
Hai tay cô không tự chủ siết chặt eo anh, cô không ngờ nụ hôn của anh lại tuyệt vời như vậy, khiến đầu cô cảm thấy lâng lâng.
Lôi Lạc Thần cảm nhận được hơi thở của cô trở nên bắt ổn, anh lưu luyến buông đôi môi quyến rũ của cô ra, ánh mắt sắc bén lúc này đã bị một tầng mây mờ của dục vọng bao phủ.
Mạnh An Nhi nhìn sâu vào mắt anh, nhìn anh lúc này thật nam tính hấp dẫn.
Lôi Lạc Thần không thể nào kiềm chế được sự khao khát muốn có được cô, nhưng chút ít lý trí còn lại khiến anh phải dừng lại hành động chiếm hữu của mình.
Đột nhiên anh ôm chặt cô vào lòng, hơi thở nặng nề bất ổn vang lên bên tai cô.
Mạnh An Nhi biết anh đang cố gắng kiềm chế dục vọng trong lòng, cô mỉm cười hạnh phúc ôm anh.
Cuối cùng người đàn ông này đã thuộc về cô.
Một lúc sau Lôi Lạc Thần buông cô ra, chỉ vào cái ghế bên cạnh nói.
- Em ngồi ở đây chờ anh một chút.
Anh nói xong đi thẳng vào trong phòng tắm.
Lôi Lạc Thần không quan tâm đến quần áo đang mặc trên người mình, anh bước thẳng vào trong phòng tắm, tay bật vòi nước lên.
Vòi xen lớn phía trên không ngừng phun ra những giọt nước trông suốt lạnh như băng, chạm lên gương mặt anh tuấn cùng với thân hình vạm vỡ của anh.
Chiếc áo sơ mi màu trắng bị nước thấm ướt, bó sát vào thân thể cường tráng, để lộ cơ bắp săn chắc cùng với cái bụng sáu múi.
Đứng trong phòng tắm đều duy nhất hiện lên trong đầu anh, chính là gương mặt hồng hào, cặp mắt mông lung của cô.
Mạnh An Nhi ngồi trên chiếc ghế bằng gỗ kiên nhẫn chờ anh, đột nhiên trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy, cô quay đầu lại nhìn về phía cánh cửa phòng tắm, lúc này chỉ được khép hờ.
Cô cong môi cười ngọt ngào, không cần nghĩ cũng biết anh đang dùng nước để hạ hỏa.
Mười phút sau Lôi Lạc Thần từ trong phòng tắm bước ra ngoài, nghe được tiếng động cô xoay lại nhìn anh.
Lúc này trên người anh là bộ quân phục màu xanh, trên vai có rất nhiều huy hàm anh dũng, cùng với ngôi sao tượng trưng cho cấp bậc Thiếu Tá của anh.
Cô nhìn anh không chớp mắt, lúc trước cô nghĩ khi đàn ông mặc âu phục là nhìn hấp dẫn nhất, vì âu phục trên người họ càng tôn lên vẻ sang trọng.
Nhưng bây giờ nhìn anh trong bộ quân phục, cô mới biết quân phục mặc trên người anh càng tôn lên vẻ oai phong mang theo sự ngông cuồng ngạo mạn, khiến cô không tài nào dời tầm mắt của mình khỏi người anh.
Lôi Lạc Thần uy nghiêm bước tới bên cạnh cô, anh đưa tay nắm lấy tay cô.
- Đi, anh đưa em đến gặp một người.
Mạnh An Nhi nghi ngờ trong lòng, sáng mai đã khởi hành đến đảo Sara, vậy bây giờ anh định đưa cô đi gặp ai?
Tuy trong lòng thắc mắc, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn bước đi theo anh.
Anh đưa cô đến một nơi bí mật trong quân doanh.
Storm không thể nào ngờ được trong quân doanh lại có một nơi cơ mật như thế này, trước khi bước chân vào được nơi này họ phải đi qua mấy cánh cửa phòng vệ.
Cô quan sát một vòng, trước cửa phòng có rất nhiều quân nhân, nghiêm ngặt canh chừng.
Lôi Lạc Thần nhìn tên quân nhân gật đầu một cái, rồi bước tới cánh cửa tự động, anh đặt bàn tay của mình lên bàn phím ổ khoá.
Sau khi tiết bị kiểm chứng dấu văn tay xác định được thân phận của anh, cánh cửa mới từ từ mở ra.
Anh nhìn cô lúc này còn đang đứng ngây người phía sau nhìn xung quanh.
- Chúng ta vào trong.
Storm nhìn anh gật đầu một cái, thận trọng đi theo anh vào trong.
Anh ôm cô, thân hình cao lớn bao trùm cả thân thể nhỏ bé của cô.
Mùi hương Hoa Nhài cùng với mùi trầm hương và hổ phách dần dần lan tỏa cả căn phòng, kì thực cô luôn cho rằng mùi thơm ngạt ngào của Hoa Nhài, sẽ không đi đôi với mùi trầm hương và hổ phách.
Nhưng cô đã sai, ba mùi hương đặc biệt này hoà lẫn cùng nhau, tạo ra hương thơm phưng phức động lòng người.
Mùi thơm này đã đi sâu vào lòng của cả hai, hai người cảm nhận được tình cảm của đối phương, qua từng nhịp tim đập, từng hơi thở bất ổn.
Cặp ngực to tròn của cô vì hồi hộp nên phập phòng lên xuống, cọ vào người anh, khiến dục vọng trong lòng anh từ từ dâng trào.
Anh ngã đầu nhẹ về phía sau nhìn cô, nhìn thấy gương mặt phím hồng, cặp mắt to tròn lấp lánh nhìn anh, con ngươi đen huyền chợt hiện lên sự khao khát, trái tim cũng vì vậy nên đập nhanh hơn.
Anh cúi đầu áp đôi môi mỏng lên cánh môi mềm mại, hôn cô một cái.
Nụ hôn tuy rất nhanh mang theo sự ngại ngùng, vì đó là nụ hôn đầu của anh.
Khi đôi môi anh chạm vào cánh môi đầy đặn của cô, trái tim anh nhảy loạn, cảm giác sung sướng thôi thúc anh khom tới, một lần nữa hôn cô.
Nụ hôn bắt đầu thật dịu dàng cẩn trọng, đột nhiên chuyển sang cuồng nhiệt thấm thiết hơn.
Đầu lưỡi nóng bỏng hiên ngang tách đôi môi khiêu gợi thơm ngạt ngào của cô ra, tiến thẳng vào bên trong khoang miệng, hút lấy mật ngọt thuộc về riêng cô.
Cảm giác hưng phấn khi hai đầu lưỡi vô thức khiêu vũ trong miệng đối phương, càng khiến cảm xúc đè nén trong lòng đối phương bấy lâu nay không lửa cũng bóc cháy.
Đối với một người luôn cho rằng mình có khả năng kiềm chế rất cao như anh, nhưng một khi ở cùng người phụ nữ anh yêu thương nhất, cũng không thể nào đè nén được dục vọng trong lòng mình.
Lôi Lạc Thần một tay choàng qua eo cô kéo cô sát vào lòng, tay còn lại giữ chặt gáy cô.
Đôi môi kiêu ngạo hé mở ra mút nhẹ nhàng cánh môi cô, nụ hôn của anh đầy mãnh liệt, đầu lưỡi nóng hừng hực xoáy quanh lưỡi cô, nụ hôn vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ khiến hai người cảm giác phiêu linh.
Mạnh An Nhi bị nụ hôn bá đạo của anh, khiến cảm xúc trong lòng thăng hoa đến tuyệt đỉnh.
Hai tay cô không tự chủ siết chặt eo anh, cô không ngờ nụ hôn của anh lại tuyệt vời như vậy, khiến đầu cô cảm thấy lâng lâng.
Lôi Lạc Thần cảm nhận được hơi thở của cô trở nên bắt ổn, anh lưu luyến buông đôi môi quyến rũ của cô ra, ánh mắt sắc bén lúc này đã bị một tầng mây mờ của dục vọng bao phủ.
Mạnh An Nhi nhìn sâu vào mắt anh, nhìn anh lúc này thật nam tính hấp dẫn.
Lôi Lạc Thần không thể nào kiềm chế được sự khao khát muốn có được cô, nhưng chút ít lý trí còn lại khiến anh phải dừng lại hành động chiếm hữu của mình.
Đột nhiên anh ôm chặt cô vào lòng, hơi thở nặng nề bất ổn vang lên bên tai cô.
Mạnh An Nhi biết anh đang cố gắng kiềm chế dục vọng trong lòng, cô mỉm cười hạnh phúc ôm anh.
Cuối cùng người đàn ông này đã thuộc về cô.
Một lúc sau Lôi Lạc Thần buông cô ra, chỉ vào cái ghế bên cạnh nói.
- Em ngồi ở đây chờ anh một chút.
Anh nói xong đi thẳng vào trong phòng tắm.
Lôi Lạc Thần không quan tâm đến quần áo đang mặc trên người mình, anh bước thẳng vào trong phòng tắm, tay bật vòi nước lên.
Vòi xen lớn phía trên không ngừng phun ra những giọt nước trông suốt lạnh như băng, chạm lên gương mặt anh tuấn cùng với thân hình vạm vỡ của anh.
Chiếc áo sơ mi màu trắng bị nước thấm ướt, bó sát vào thân thể cường tráng, để lộ cơ bắp săn chắc cùng với cái bụng sáu múi.
Đứng trong phòng tắm đều duy nhất hiện lên trong đầu anh, chính là gương mặt hồng hào, cặp mắt mông lung của cô.
Mạnh An Nhi ngồi trên chiếc ghế bằng gỗ kiên nhẫn chờ anh, đột nhiên trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy, cô quay đầu lại nhìn về phía cánh cửa phòng tắm, lúc này chỉ được khép hờ.
Cô cong môi cười ngọt ngào, không cần nghĩ cũng biết anh đang dùng nước để hạ hỏa.
Mười phút sau Lôi Lạc Thần từ trong phòng tắm bước ra ngoài, nghe được tiếng động cô xoay lại nhìn anh.
Lúc này trên người anh là bộ quân phục màu xanh, trên vai có rất nhiều huy hàm anh dũng, cùng với ngôi sao tượng trưng cho cấp bậc Thiếu Tá của anh.
Cô nhìn anh không chớp mắt, lúc trước cô nghĩ khi đàn ông mặc âu phục là nhìn hấp dẫn nhất, vì âu phục trên người họ càng tôn lên vẻ sang trọng.
Nhưng bây giờ nhìn anh trong bộ quân phục, cô mới biết quân phục mặc trên người anh càng tôn lên vẻ oai phong mang theo sự ngông cuồng ngạo mạn, khiến cô không tài nào dời tầm mắt của mình khỏi người anh.
Lôi Lạc Thần uy nghiêm bước tới bên cạnh cô, anh đưa tay nắm lấy tay cô.
- Đi, anh đưa em đến gặp một người.
Mạnh An Nhi nghi ngờ trong lòng, sáng mai đã khởi hành đến đảo Sara, vậy bây giờ anh định đưa cô đi gặp ai?
Tuy trong lòng thắc mắc, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn bước đi theo anh.
Anh đưa cô đến một nơi bí mật trong quân doanh.
Storm không thể nào ngờ được trong quân doanh lại có một nơi cơ mật như thế này, trước khi bước chân vào được nơi này họ phải đi qua mấy cánh cửa phòng vệ.
Cô quan sát một vòng, trước cửa phòng có rất nhiều quân nhân, nghiêm ngặt canh chừng.
Lôi Lạc Thần nhìn tên quân nhân gật đầu một cái, rồi bước tới cánh cửa tự động, anh đặt bàn tay của mình lên bàn phím ổ khoá.
Sau khi tiết bị kiểm chứng dấu văn tay xác định được thân phận của anh, cánh cửa mới từ từ mở ra.
Anh nhìn cô lúc này còn đang đứng ngây người phía sau nhìn xung quanh.
- Chúng ta vào trong.
Storm nhìn anh gật đầu một cái, thận trọng đi theo anh vào trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.