Chương 39: Gả ngay lập tức?
Ngọc Bảo Bảo
15/12/2019
Điểm hẹn của hai anh em nhà họ Hàn
- Chào anh. Anh là...?
- Chào cậu! Cậu Dạ! Tôi là Hàn Mạc Long! Anh ba của Hy Hy!
- Anh ba đi thôi!
- Uh được rồi! Em nóng lòng gì chứ?
____________________________
- Ba mẹ! Hai người đã đến rồi!
- Hy Hy cùng Mạc Nhi đã đến rồi hả?
Lúc này hai người họ mới để ý đến người bên cạnh con gái bảo bối của họ.
- Cậu đâu là?
- Chào hai bác a! Con là Dạ Minh Thiên.
- Anh ấy là bạn trai con! Ba mẹ tụi con ngồi xuống được không?
- À à. Tiểu Dạ ngồi xuống đi con.
- Hai đứa quen nhau bao lâu rồi?
Mẹ Hàn hỏi, vẻ mặt mong đợi. Mà mong đợi cái gì vậy?
- Tụi con quen nhau được hai tháng 16 ngày rồi.
- Con tính rõ vậy luôn hả?
- Vâng, thưa hai bác.
- Con làm bác nhớ lại ngày trước bác trai cũng tính rất rõ. Con gọi bác là mẹ đi ha. Bác rất thích con đó.
- Mẹ....
Cô ngạc nhiên nhìn mẹ cô.
- Không sao?
- Dạ được ạ. Hy Hy em ăn đi. Anh để ý em ăn rất ít đấy. Hôm trước anh thấy em ăn rất nhiều cơ mà.
- Các người bỏ quên tôi rồi đúng không? Ba mẹ con hiếm khi mới được ăn cơm cùng ba mẹ đấy....
- Vậy con về quân doanh đi!
- Sao mẹ lại phũ vậy chứ? Ba à...
- Mạc Long à! Con đã lớn rồi. Với lại nhìn ba vô ích. Mẹ con lớn nhất mà.
Tối hôm ấy cả nhà cô ăn vô cùng vui vẻ. Chỉ tiếc anh anh cả không thể đến được thôi. Mẹ cô rất vui vẻ, chỉ tiếc không gả cô đi ngay được thôi. Mẹ cô thật là...
- Chào anh. Anh là...?
- Chào cậu! Cậu Dạ! Tôi là Hàn Mạc Long! Anh ba của Hy Hy!
- Anh ba đi thôi!
- Uh được rồi! Em nóng lòng gì chứ?
____________________________
- Ba mẹ! Hai người đã đến rồi!
- Hy Hy cùng Mạc Nhi đã đến rồi hả?
Lúc này hai người họ mới để ý đến người bên cạnh con gái bảo bối của họ.
- Cậu đâu là?
- Chào hai bác a! Con là Dạ Minh Thiên.
- Anh ấy là bạn trai con! Ba mẹ tụi con ngồi xuống được không?
- À à. Tiểu Dạ ngồi xuống đi con.
- Hai đứa quen nhau bao lâu rồi?
Mẹ Hàn hỏi, vẻ mặt mong đợi. Mà mong đợi cái gì vậy?
- Tụi con quen nhau được hai tháng 16 ngày rồi.
- Con tính rõ vậy luôn hả?
- Vâng, thưa hai bác.
- Con làm bác nhớ lại ngày trước bác trai cũng tính rất rõ. Con gọi bác là mẹ đi ha. Bác rất thích con đó.
- Mẹ....
Cô ngạc nhiên nhìn mẹ cô.
- Không sao?
- Dạ được ạ. Hy Hy em ăn đi. Anh để ý em ăn rất ít đấy. Hôm trước anh thấy em ăn rất nhiều cơ mà.
- Các người bỏ quên tôi rồi đúng không? Ba mẹ con hiếm khi mới được ăn cơm cùng ba mẹ đấy....
- Vậy con về quân doanh đi!
- Sao mẹ lại phũ vậy chứ? Ba à...
- Mạc Long à! Con đã lớn rồi. Với lại nhìn ba vô ích. Mẹ con lớn nhất mà.
Tối hôm ấy cả nhà cô ăn vô cùng vui vẻ. Chỉ tiếc anh anh cả không thể đến được thôi. Mẹ cô rất vui vẻ, chỉ tiếc không gả cô đi ngay được thôi. Mẹ cô thật là...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.