Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về
Chương 679: Cháu béo không?
Thiên Gỗ
02/08/2021
Trong lòng ba đứa trẻ không thể không khen ngợi cô, đúng là Búp Bê của chúng con có khác, nói đến chuyện quyến rũ thì không ai có thể hơn mẹ được.
Gương mặt thiên sứ kia, lại kết hợp với thân hình ác quỷ kia nữa…
Vũ Vân Hân đưa tay lên mặt quạt quạt: “Nóng quá. Mặt trời thật là ố ý cởi chiếc áo khoác xuống cầm ở tay, ngẩng cao đầu lên lắc Người ta rất muốn lên xe của Lâm Kiên tránh nóng đấy”
Nói xong cô hơi chu môi ra, màu son môi đỏ tươi trông càng quyến rũ hơn so với màu son hồng nhạt thanh thuần ngày xưa.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô xích lại gần phóng đại trong con ngươi của Mục Lâm Kiên, hương thơm thanh nhã của cô quanh quẩn bên đầu mũi anh.
Cô thấy anh ta nhìn cô chắm chằm, rõ ràng anh ta đã cắn câu rồi.
Anh nhìn Vũ Vân Hân đắc ý mím môi: “Được”
Nói xong, anh đặt tay lên mu bàn tay nhỏ nhắn của Vũ Vân Hân.
Khó có cơ hội cô chủ động như vậy, khóe môi của anh không nhịn được nhấc lên.
Trong lòng bốn mẹ con thầm chửi bậy: Đồ dê già.
“Bộp”
Ngay tại thời điểm mọi người nghĩ đã thắng lợi trong tầm tay rồi, Vũ Vân Hân chợt giơ tay lên khiến cho quần áo cô đang cầm trực tiếp bọc trên đầu Mục Lâm Kiên.
Bốn mẹ con hoảng loạn mở mắt thật to, lần này xong thật rồi.
Màn Thầu là người duy nhất không thể nói dối được.
Hai đứa trẻ thay phiên nhau, đến lượt cậu bé thì bỗng dưng im lặng.
Bánh Bao và Há Cảo gấp gáp trừng mắt nhìn về cậu bé.
Cậu bé ấp úng nói: “Bố”
Màn Thầu sốt ruột buột miệng nói ra một tiếng lại khiến cho cơn tức giận của Mục Lâm Kiên biến mất, chỉ còn lại sự ôn nhu.
Màn Thầu vội vàng đổi lại: “Cháu nói là chú rất đẹp trai. Chú đẹp trai giống như bố của cháu vậy”
Thật ra trong lòng mỗi cậu bé đều sẽ nghĩ bố mình vĩ đại giống như siêu nhân vậy.
Ba đứa nhỏ không có tình yêu thương của bố, mặc dù chỉ rất mơ hồ về tình cha con, nhưng bọn chúng cũng biết tình cảm cha con nhất định sẽ cao hơn cả núi.
“Lên xe”
Giọng nói lạnh lùng như băng ngàn năm vang lên.
Gương mặt thiên sứ kia, lại kết hợp với thân hình ác quỷ kia nữa…
Vũ Vân Hân đưa tay lên mặt quạt quạt: “Nóng quá. Mặt trời thật là ố ý cởi chiếc áo khoác xuống cầm ở tay, ngẩng cao đầu lên lắc Người ta rất muốn lên xe của Lâm Kiên tránh nóng đấy”
Nói xong cô hơi chu môi ra, màu son môi đỏ tươi trông càng quyến rũ hơn so với màu son hồng nhạt thanh thuần ngày xưa.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô xích lại gần phóng đại trong con ngươi của Mục Lâm Kiên, hương thơm thanh nhã của cô quanh quẩn bên đầu mũi anh.
Cô thấy anh ta nhìn cô chắm chằm, rõ ràng anh ta đã cắn câu rồi.
Anh nhìn Vũ Vân Hân đắc ý mím môi: “Được”
Nói xong, anh đặt tay lên mu bàn tay nhỏ nhắn của Vũ Vân Hân.
Khó có cơ hội cô chủ động như vậy, khóe môi của anh không nhịn được nhấc lên.
Trong lòng bốn mẹ con thầm chửi bậy: Đồ dê già.
“Bộp”
Ngay tại thời điểm mọi người nghĩ đã thắng lợi trong tầm tay rồi, Vũ Vân Hân chợt giơ tay lên khiến cho quần áo cô đang cầm trực tiếp bọc trên đầu Mục Lâm Kiên.
Bốn mẹ con hoảng loạn mở mắt thật to, lần này xong thật rồi.
Màn Thầu là người duy nhất không thể nói dối được.
Hai đứa trẻ thay phiên nhau, đến lượt cậu bé thì bỗng dưng im lặng.
Bánh Bao và Há Cảo gấp gáp trừng mắt nhìn về cậu bé.
Cậu bé ấp úng nói: “Bố”
Màn Thầu sốt ruột buột miệng nói ra một tiếng lại khiến cho cơn tức giận của Mục Lâm Kiên biến mất, chỉ còn lại sự ôn nhu.
Màn Thầu vội vàng đổi lại: “Cháu nói là chú rất đẹp trai. Chú đẹp trai giống như bố của cháu vậy”
Thật ra trong lòng mỗi cậu bé đều sẽ nghĩ bố mình vĩ đại giống như siêu nhân vậy.
Ba đứa nhỏ không có tình yêu thương của bố, mặc dù chỉ rất mơ hồ về tình cha con, nhưng bọn chúng cũng biết tình cảm cha con nhất định sẽ cao hơn cả núi.
“Lên xe”
Giọng nói lạnh lùng như băng ngàn năm vang lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.