Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về
Chương 714
Thiên Gỗ
14/08/2021
“Vũ Vân Hân, cái này thật sự rất thích hợp với cô đấy! Phục vụ một một!”
Cả công ty đều biết Vũ Vân Hân là mẹ đơn thân, lại còn có ba đứa con.
“Thật ra tôi cảm thấy cô cũng không dễ dàng gì, tôi một mình nuôi một đứa con đã đau đầu rồi, bây giờ cô còn phải trông ba đứa, thân là một người mẹ, tôi thật sự vô cùng bội phục cô.”
“Tôi cũng vậy! Tôi cũng vậy! Lại còn có thể làm việc tốt như vậy nữa!”
bất giác lại khiến Vũ Vân Hân được đám phụ nữ này vây quanh, nói chuyện dạy dỗ con trẻ.
Cô ta không có con, đương nhiên không có chỗ để xen vào, càng không thể đồng cảm được.
Bất đắc dĩ, cô ta đành phải rời khỏi nhà vệ sinh trước.
Cô ta lại một lần nữa phá hỏng mọi chuyện.
Ba đứa trẻ đang đứng ở cửa chơi điện thoại di động, nhìn thấy Vũ Thư Anh đi tới, nháy mắt cả người đều ngây ra.
Đôi mắt tràn ngập sát khí nhìn chằm chằm bọn chúng.
Ba đứa trẻ ngẩng đầu, nhìn thẳng qua đó.
“Chào bà cô già!” Ba đứa trẻ tức giận rống to về phía cô ta.
Những người đi ở hành lang đều tò mò nhìn về phía bên này.
Một câu bà cô già thật sự khiến cho Vũ Thư Anh tức giận.
“Bà cô già, mẹ cô đúng là hung ác! Cô sống cũng không được tốt đúng không?” Há Cảo nói bóng nói gió.
“Câm miệng!” Vũ Thư Anh nghiến răng nghiến lợi nói.
“Ha ha… đứa trẻ không được mẹ yêu thương thật là đáng thương!”
Ba đứa bé nói rồi bèn chạy đi, nhìn thấy Vũ Vân Hân đi tới bèn ôm lấy cô: “Tuy rằng chúng tôi không có ba, nhưng búp bê của chúng tôi đối xử với chúng tôi vô cùng tốt!”
Lời này lại khiến cho Vũ Thư Anh cảm thấy tự tỉ.
Đó tựa như một vết thương không thể chữa lành.
Cô ta chua xót!
Nhìn Vũ Vân Hân thân mật ôm hôn ba đứa trẻ, lộ ra nụ cười tươi rói…
Cô ta nắm chặt điện thoại di động trong tay rồi bỏ vào túi.
Bên trong còn có một đòn uy hiếp chí mạng, nhưng cô ta vẫn chưa tung ra.
“Nếu không phải nhờ búp bê nhà chúng tôi thì tối hôm qua cô đã chết rồi” Há Cảo đi tới bên cạnh, tức giận lẩm bẩm một câu.
Người nói vô tình người nghe có ý.
Vũ Thư Anh trừng lớn ha mắt.
Nhìn bốn mẹ con dần đi xa, Há Cảo còn quay mặt lại khẽ hất tay với cô ta.
Cơ thể nhỏ nhắn, mềm mại đáng yêu như một thiên sứ nhỏ, khuôn mặt tươi cười hồn nhiên khiến Vũ Thư Anh đột nhiên có cảm giác muốn yêu chiều bọn chúng.
Nếu tối hôm qua không có người báo cảnh sát, hậu quả thật sự không dám tưởng tượng.
Phải rằng, đây không phải là lần đầu tiên xảy ra chuyện như vậy.
Bạo hành gia đình chỉ có một lần hoặc vô số lần.
Lúc nhỏ, cả người cô ta toàn là vết thương, cho dù có mặc váy vóc.
xinh đẹp thì dưới lớp váy đó vẫn là những vết thương loang lổ.
Cô ta lớn như vậy mà tối hôm qua vẫn còn bị Ninh Phượng đánh cho một trận thảm hại, khoảnh khắc bị ấn xuống cửa sổ, cô ta đã nhìn thấy Vũ Vân Hân dưới lầu.
Lúc đó, cô ta thật sự muốn lớn tiếng kêu lên, cầu xin Vũ Vân Hân cứu mình, nhưng cô ta lại sợ mình bị xem thường.
Ngày thường, bên ngoài cô ta tỏ ra kiêu ngạo nhưng bên trong nội tâm lại tự tỉ tới đáng thương.
Nghĩ vậy, Vũ Thư Anh lại bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Có một cảm giác muốn dẹp bỏ hết chuyện của Hoàng Hà.
Cả công ty đều biết Vũ Vân Hân là mẹ đơn thân, lại còn có ba đứa con.
“Thật ra tôi cảm thấy cô cũng không dễ dàng gì, tôi một mình nuôi một đứa con đã đau đầu rồi, bây giờ cô còn phải trông ba đứa, thân là một người mẹ, tôi thật sự vô cùng bội phục cô.”
“Tôi cũng vậy! Tôi cũng vậy! Lại còn có thể làm việc tốt như vậy nữa!”
bất giác lại khiến Vũ Vân Hân được đám phụ nữ này vây quanh, nói chuyện dạy dỗ con trẻ.
Cô ta không có con, đương nhiên không có chỗ để xen vào, càng không thể đồng cảm được.
Bất đắc dĩ, cô ta đành phải rời khỏi nhà vệ sinh trước.
Cô ta lại một lần nữa phá hỏng mọi chuyện.
Ba đứa trẻ đang đứng ở cửa chơi điện thoại di động, nhìn thấy Vũ Thư Anh đi tới, nháy mắt cả người đều ngây ra.
Đôi mắt tràn ngập sát khí nhìn chằm chằm bọn chúng.
Ba đứa trẻ ngẩng đầu, nhìn thẳng qua đó.
“Chào bà cô già!” Ba đứa trẻ tức giận rống to về phía cô ta.
Những người đi ở hành lang đều tò mò nhìn về phía bên này.
Một câu bà cô già thật sự khiến cho Vũ Thư Anh tức giận.
“Bà cô già, mẹ cô đúng là hung ác! Cô sống cũng không được tốt đúng không?” Há Cảo nói bóng nói gió.
“Câm miệng!” Vũ Thư Anh nghiến răng nghiến lợi nói.
“Ha ha… đứa trẻ không được mẹ yêu thương thật là đáng thương!”
Ba đứa bé nói rồi bèn chạy đi, nhìn thấy Vũ Vân Hân đi tới bèn ôm lấy cô: “Tuy rằng chúng tôi không có ba, nhưng búp bê của chúng tôi đối xử với chúng tôi vô cùng tốt!”
Lời này lại khiến cho Vũ Thư Anh cảm thấy tự tỉ.
Đó tựa như một vết thương không thể chữa lành.
Cô ta chua xót!
Nhìn Vũ Vân Hân thân mật ôm hôn ba đứa trẻ, lộ ra nụ cười tươi rói…
Cô ta nắm chặt điện thoại di động trong tay rồi bỏ vào túi.
Bên trong còn có một đòn uy hiếp chí mạng, nhưng cô ta vẫn chưa tung ra.
“Nếu không phải nhờ búp bê nhà chúng tôi thì tối hôm qua cô đã chết rồi” Há Cảo đi tới bên cạnh, tức giận lẩm bẩm một câu.
Người nói vô tình người nghe có ý.
Vũ Thư Anh trừng lớn ha mắt.
Nhìn bốn mẹ con dần đi xa, Há Cảo còn quay mặt lại khẽ hất tay với cô ta.
Cơ thể nhỏ nhắn, mềm mại đáng yêu như một thiên sứ nhỏ, khuôn mặt tươi cười hồn nhiên khiến Vũ Thư Anh đột nhiên có cảm giác muốn yêu chiều bọn chúng.
Nếu tối hôm qua không có người báo cảnh sát, hậu quả thật sự không dám tưởng tượng.
Phải rằng, đây không phải là lần đầu tiên xảy ra chuyện như vậy.
Bạo hành gia đình chỉ có một lần hoặc vô số lần.
Lúc nhỏ, cả người cô ta toàn là vết thương, cho dù có mặc váy vóc.
xinh đẹp thì dưới lớp váy đó vẫn là những vết thương loang lổ.
Cô ta lớn như vậy mà tối hôm qua vẫn còn bị Ninh Phượng đánh cho một trận thảm hại, khoảnh khắc bị ấn xuống cửa sổ, cô ta đã nhìn thấy Vũ Vân Hân dưới lầu.
Lúc đó, cô ta thật sự muốn lớn tiếng kêu lên, cầu xin Vũ Vân Hân cứu mình, nhưng cô ta lại sợ mình bị xem thường.
Ngày thường, bên ngoài cô ta tỏ ra kiêu ngạo nhưng bên trong nội tâm lại tự tỉ tới đáng thương.
Nghĩ vậy, Vũ Thư Anh lại bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Có một cảm giác muốn dẹp bỏ hết chuyện của Hoàng Hà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.