Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về
Chương 744
Thiên Gỗ
28/09/2021
Lời còn chưa nói hết thì Vũ Vân Hân đã nằm úp sấp trên xe người ta rồi.
Cô ngây ngốc cười “Mở cửa ra. Mau mở cửa”
Mục Lâm Kiên ngồi bên trong xe đang cố chịu đựng, không hiểu tại sao cả người nóng rực như đang phát sốt vậy.
“Tổng giám đốc Mục, Vũ tiểu thư đang ở bên ngoài xe”
Nghe nói có phụ nữ đưa đến tận cửa, hai mắt của Mục Lâm Kiên run rẩy.
Nội tâm vô cùng khát khao muốn túm Vũ Vân Hân lên xe.
Rõ ràng lúc nãy chỉ uống một ngụm trà, làm sao lại trúng thuốc rồi?
Vũ Vân Hân lại gõ xe một cái nữa, áo khoác của cô không biết đã rơi ra khi nào rồi, nhìn thấy bên trong cổ áo nhất thanh nhị sở.
“Răng rắc”
Cửa xe mở ra sau, hai người như tình yêu trùng phùng sau cửu biệt, quấn lấy nhau như bão.
Bọn nhóc muốn ngăn cũng không ngăn được.
“Búp Bê, mẹ thay đổi rồi”
Hai người nghe tiếng khóc của bọn nhỏ, lập tức khống chế được.
Vũ Vân Hân hận không thể cho bản thân hai cái tát, Mục Lâm Kiên đang trên người cô cũng nhanh chóng buông ra.
Mục Lâm Kiên hung hăng cắn lưỡi một cái, ầân nữa lâm vào nghi ngờ.
“Sau khi bọn nhỏ ngủ rồi, em phải đi theo tôi”
Hơi thở ấm nóng phà lên má cô, làm cho đôi má càng thêm e thẹn đáng yêu.
Vũ Vân Hân xuống xe: “Búp Bê đưa tụi con về nhà, mẹ cảm thấy hình như mình bị người ta bỏ thuốc rồi”
Thấy Vũ Vân Hân hoàn chỉnh không sứt mẻ gì bước ra, bọn nhỏ thở phào nhẹ nhõm: “Mục Lâm Kiên thật xấu xa, rõ ràng là lợi dụng hôn hôn để bỏ thuốc cho Búp Bê”
“Hư hỏng như vậy nhất định phải chịu phạt thật nghiêm khắc mới được” Há Cảo vừa nói vừa không tiếng động đi theo mẹ cậu, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn trộm.
Bốn mẹ con lên xe xong.
Há Cảo ghé vào kính xe ở phía sau, mở nụ cười tà mị.
“Thật giỏi quá” Cậu tự mình tán thưởng.
“Giải quyết xong rồi?” Bánh Bao và Màn Thầu nháy mắt một cái.
“Đương nhiên rồi” Há Cảo đắc ý nói Ba đứa nhỏ kích động không thôi.
“Mọi người nhìn kìa”
Đột nhiên Bánh Bao chỉ vào bên ngoài cửa xe.
Xe của Mục Lâm Kiên lại có thể đến sớm hơn so với họ một bước.
“Có chuyện gì vậy? Không phải nói xe bị lủng lốp rồi sao?” Màn Thầu và Bánh Bao nghiêm túc nhìn Há Cảo.
“Tôi… thật sự đã làm rồi, ai mà biết được chú ấy lại đổi cái xe khác chứ”
Mục Lâm Kiên thật sự đã đổi xe.
Ba đứa trẻ đề cao cảnh giác, đã nửa đêm rồi, người đàn ông này vậy mà vẫn tới, quả là khó đề phòng.
“Búp Bê, phụ nữ cần phải về nhà rồi. Không thể ăn chơi trác táng với đàn ông, biết không?”
“Mẹ không có ăn chơi trác táng.”
Nhìn thấy dáng vẻ của mấy cậu con trai lo lắng cho mình, Vũ Vân Hân nhẹ nhàng vuốt đầu đám trẻ: “Ngoan ngoan, về nhà ngủ thôi nào.”
Bọn trẻ kéo Vũ Vân Hân, Há Cảo chốc chốc lại quay lại nhìn phía sau, sợ rằng Mục Lâm Kiên sẽ đột ngột đi tới.
Cô ngây ngốc cười “Mở cửa ra. Mau mở cửa”
Mục Lâm Kiên ngồi bên trong xe đang cố chịu đựng, không hiểu tại sao cả người nóng rực như đang phát sốt vậy.
“Tổng giám đốc Mục, Vũ tiểu thư đang ở bên ngoài xe”
Nghe nói có phụ nữ đưa đến tận cửa, hai mắt của Mục Lâm Kiên run rẩy.
Nội tâm vô cùng khát khao muốn túm Vũ Vân Hân lên xe.
Rõ ràng lúc nãy chỉ uống một ngụm trà, làm sao lại trúng thuốc rồi?
Vũ Vân Hân lại gõ xe một cái nữa, áo khoác của cô không biết đã rơi ra khi nào rồi, nhìn thấy bên trong cổ áo nhất thanh nhị sở.
“Răng rắc”
Cửa xe mở ra sau, hai người như tình yêu trùng phùng sau cửu biệt, quấn lấy nhau như bão.
Bọn nhóc muốn ngăn cũng không ngăn được.
“Búp Bê, mẹ thay đổi rồi”
Hai người nghe tiếng khóc của bọn nhỏ, lập tức khống chế được.
Vũ Vân Hân hận không thể cho bản thân hai cái tát, Mục Lâm Kiên đang trên người cô cũng nhanh chóng buông ra.
Mục Lâm Kiên hung hăng cắn lưỡi một cái, ầân nữa lâm vào nghi ngờ.
“Sau khi bọn nhỏ ngủ rồi, em phải đi theo tôi”
Hơi thở ấm nóng phà lên má cô, làm cho đôi má càng thêm e thẹn đáng yêu.
Vũ Vân Hân xuống xe: “Búp Bê đưa tụi con về nhà, mẹ cảm thấy hình như mình bị người ta bỏ thuốc rồi”
Thấy Vũ Vân Hân hoàn chỉnh không sứt mẻ gì bước ra, bọn nhỏ thở phào nhẹ nhõm: “Mục Lâm Kiên thật xấu xa, rõ ràng là lợi dụng hôn hôn để bỏ thuốc cho Búp Bê”
“Hư hỏng như vậy nhất định phải chịu phạt thật nghiêm khắc mới được” Há Cảo vừa nói vừa không tiếng động đi theo mẹ cậu, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn trộm.
Bốn mẹ con lên xe xong.
Há Cảo ghé vào kính xe ở phía sau, mở nụ cười tà mị.
“Thật giỏi quá” Cậu tự mình tán thưởng.
“Giải quyết xong rồi?” Bánh Bao và Màn Thầu nháy mắt một cái.
“Đương nhiên rồi” Há Cảo đắc ý nói Ba đứa nhỏ kích động không thôi.
“Mọi người nhìn kìa”
Đột nhiên Bánh Bao chỉ vào bên ngoài cửa xe.
Xe của Mục Lâm Kiên lại có thể đến sớm hơn so với họ một bước.
“Có chuyện gì vậy? Không phải nói xe bị lủng lốp rồi sao?” Màn Thầu và Bánh Bao nghiêm túc nhìn Há Cảo.
“Tôi… thật sự đã làm rồi, ai mà biết được chú ấy lại đổi cái xe khác chứ”
Mục Lâm Kiên thật sự đã đổi xe.
Ba đứa trẻ đề cao cảnh giác, đã nửa đêm rồi, người đàn ông này vậy mà vẫn tới, quả là khó đề phòng.
“Búp Bê, phụ nữ cần phải về nhà rồi. Không thể ăn chơi trác táng với đàn ông, biết không?”
“Mẹ không có ăn chơi trác táng.”
Nhìn thấy dáng vẻ của mấy cậu con trai lo lắng cho mình, Vũ Vân Hân nhẹ nhàng vuốt đầu đám trẻ: “Ngoan ngoan, về nhà ngủ thôi nào.”
Bọn trẻ kéo Vũ Vân Hân, Há Cảo chốc chốc lại quay lại nhìn phía sau, sợ rằng Mục Lâm Kiên sẽ đột ngột đi tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.