Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về
Chương 778
Thiên Gỗ
07/10/2021
Bọn họ phấn khởi bước đến trước mặt ba đứa nhỏ tặng hoa tặng quà.
Mỗi ngày Mục Lâm Kiên trở về đều chưa từng thấy cảnh náo nhiệt như thế này.
Bình thường đều là những lời chào hỏi có quy củ nhưng bây giờ thì lại giống như chào đón nhân vật nổi tiếng vậy.
“Cháu rất nhớ các côI” Há Cảo thân thiết ôm mỗi người một cái.
Bánh Bao và Màn Thầu lại nhận quà đến nhũn tay: “Chúng cháu ăn cơm, đi ngủ, tắm rửa hay đi vệ sinh gì cũng nhớ các cô.”
Vũ Vân Hân đứng ở phía sau không nói nên lời nhìn ba đứa con của mình, trả lời cái quái gì vậy.
Ở đây chỉ có cô và Mục Lâm Kiên là không được mọi người yêu mến nhất.
Một đám người vây quanh ba đứa trẻ, sớm đã quên mất tiêu người chủ nhà này rồi.
“Búp Bê, tối nay chúng con có được ở lại đây không?” Ba đứa nhỏ nhìn về phía Vũ Vân Hân.
“Không có sự cho phép của bố thì ai cũng không được rời đi” Mục Lâm Kiên lạnh lùng nói.
Giọng nói ngang ngược này làm sao lại làm Vũ Vân Hân cảm thấy mình đã vào phải hang sói, mà mấy đứa trẻ mít đặc trước mặt này còn đang ở đẳng kia vô tay reo hò.
“Sau này con chính là cậu chủ lớn rồi!”
“Con là cậu hai!”
“Cậu bal”
Ba đứa nhỏ nở mày nở mặt chống eo nói: “Búp Bê, đập cửa nhờ phúc của bố, có tiền đồ rồi”
“Chúng ta cũng xem như là thắng ở vạch xuất phát rồi” Ba đứa nhỏ đắc ý nhếch miệng.
Từ trước đến giờ Mục Lâm Kiên chưa bao giờ cảm thấy đế quốc.
thương nghiệp mà mình xây dựng vĩ đại thế nào, khi nhìn thấy dáng vẻ tự hào của bọn trẻ thì mới biết bản thân là một người bố rất đạt tiêu chuẩn.
Rất nhiều món ăn đã được dọn sẵn trên bàn, ba đứa nhỏ ngoan ngoãn ngồi vào vị trí của mình.
Chỉ qua là khoảng cách này có hơi xa.
Bởi vì chúng đã quen ngồi ở giữa Vũ Vân Hân và Mục Lâm Kiệt.
đồng ý cuộc hôn nhân này, đồng thời bố cũng sẽ mất chúng con”
“Đúng! Cũng không thể keo kiệt! Không cho Búp Bê của chúng con một danh phận chứ!” Màn Thầu cầm cái nĩa đâm mạnh vào trên mông con gà một cái, trợn mắt nhìn Mục Lâm Kiên như đang đe dọa.
“Búp Bê của chúng con khổ lắm, bây giờ đã là một cô nhi, bố mẹ cũng không còn, một mình nuôi ba đứa trẻ còn bỏ rơi vợ con nữa thì chính là đồ cặn bã, ai mà biết là tổng giám đốc Mục! Vì vậy khuyên bố làm người thì nhất định phải thật yêu thương Búp Bê của chúng con nếu không thì ba anh em chúng con tuyệt đối không tha cho bối Đợi bố già rồi sẽ hành hạ bố đến chết!”
Đừng nhìn ba đứa trẻ ngoan ngoãn ngồi ở đó, từng câu từng chữ nói ra đều mang tính đe dọa.
Mục Lâm Kiên trầm mặc nhìn ba tiểu tử thối này.
Sao lại có cảm giác giống như nhìn thấy ba ông bố vợ nhỉ?
Mỗi ngày Mục Lâm Kiên trở về đều chưa từng thấy cảnh náo nhiệt như thế này.
Bình thường đều là những lời chào hỏi có quy củ nhưng bây giờ thì lại giống như chào đón nhân vật nổi tiếng vậy.
“Cháu rất nhớ các côI” Há Cảo thân thiết ôm mỗi người một cái.
Bánh Bao và Màn Thầu lại nhận quà đến nhũn tay: “Chúng cháu ăn cơm, đi ngủ, tắm rửa hay đi vệ sinh gì cũng nhớ các cô.”
Vũ Vân Hân đứng ở phía sau không nói nên lời nhìn ba đứa con của mình, trả lời cái quái gì vậy.
Ở đây chỉ có cô và Mục Lâm Kiên là không được mọi người yêu mến nhất.
Một đám người vây quanh ba đứa trẻ, sớm đã quên mất tiêu người chủ nhà này rồi.
“Búp Bê, tối nay chúng con có được ở lại đây không?” Ba đứa nhỏ nhìn về phía Vũ Vân Hân.
“Không có sự cho phép của bố thì ai cũng không được rời đi” Mục Lâm Kiên lạnh lùng nói.
Giọng nói ngang ngược này làm sao lại làm Vũ Vân Hân cảm thấy mình đã vào phải hang sói, mà mấy đứa trẻ mít đặc trước mặt này còn đang ở đẳng kia vô tay reo hò.
“Sau này con chính là cậu chủ lớn rồi!”
“Con là cậu hai!”
“Cậu bal”
Ba đứa nhỏ nở mày nở mặt chống eo nói: “Búp Bê, đập cửa nhờ phúc của bố, có tiền đồ rồi”
“Chúng ta cũng xem như là thắng ở vạch xuất phát rồi” Ba đứa nhỏ đắc ý nhếch miệng.
Từ trước đến giờ Mục Lâm Kiên chưa bao giờ cảm thấy đế quốc.
thương nghiệp mà mình xây dựng vĩ đại thế nào, khi nhìn thấy dáng vẻ tự hào của bọn trẻ thì mới biết bản thân là một người bố rất đạt tiêu chuẩn.
Rất nhiều món ăn đã được dọn sẵn trên bàn, ba đứa nhỏ ngoan ngoãn ngồi vào vị trí của mình.
Chỉ qua là khoảng cách này có hơi xa.
Bởi vì chúng đã quen ngồi ở giữa Vũ Vân Hân và Mục Lâm Kiệt.
đồng ý cuộc hôn nhân này, đồng thời bố cũng sẽ mất chúng con”
“Đúng! Cũng không thể keo kiệt! Không cho Búp Bê của chúng con một danh phận chứ!” Màn Thầu cầm cái nĩa đâm mạnh vào trên mông con gà một cái, trợn mắt nhìn Mục Lâm Kiên như đang đe dọa.
“Búp Bê của chúng con khổ lắm, bây giờ đã là một cô nhi, bố mẹ cũng không còn, một mình nuôi ba đứa trẻ còn bỏ rơi vợ con nữa thì chính là đồ cặn bã, ai mà biết là tổng giám đốc Mục! Vì vậy khuyên bố làm người thì nhất định phải thật yêu thương Búp Bê của chúng con nếu không thì ba anh em chúng con tuyệt đối không tha cho bối Đợi bố già rồi sẽ hành hạ bố đến chết!”
Đừng nhìn ba đứa trẻ ngoan ngoãn ngồi ở đó, từng câu từng chữ nói ra đều mang tính đe dọa.
Mục Lâm Kiên trầm mặc nhìn ba tiểu tử thối này.
Sao lại có cảm giác giống như nhìn thấy ba ông bố vợ nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.