Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về
Chương 951
Thiên Gỗ
21/11/2021
Vũ Vân Hân đăng đoạn video đó lên mạng ngay tức khắc.
Không phải họ đều là những bà lớn nhiều tiền nhiều của muốn có thể diện sao? Nếu đã muốn có thể diện như vậy thì Vũ Vân Hân sẽ khiến họ không còn mặt mũi nào để gặp người khác nữa.
Lúc này, cô Võ đã bước đến khu thi đấu, nhìn các bậc phụ huynh kém cỏi hơn mình một cách kiêu ngạo.
Mỗi người nhìn thấy đều sẽ nhún nhường cô ta ba phần.
Vũ Vân Hân thong thả đi theo phía sau, ánh mắt nhìn về phía Mục Lâm Kiên.
Vốn dĩ chỉ định giả vờ mềm yếu, ai ngờ lại bị toàn bộ khu vực trước mặt làm cho giật mình.
“Xã hội đen bên kia là của nhà nào vậy?” Há Cảo vươn cổ nhìn sang.
“Có vẻ là bố đấy.”
Màn Thầu nhìn thấy con mèo leng keng: “Đúng là bố rồi đấy!”
“Khí phách quá!” Hai mắt Há Cảo sáng lên: “Đẹp trai thật đó! Anh nói rồi mà, bố của chúng ta là một hoạt náo viên tuyệt vời đấy.”
“Người đẹp, nói lời ngu ngốc gì vậy, giả vờ yếu đuối chút đi!” Bánh Bao nói bằng giọng đôn đốc.
Vũ Vân Hân gạt bỏ nước mắt trong một giây, bước đi cũng tập tễnh.
Cô và ba đứa trẻ đứng sau lưng cô Võ lặng lẽ như một sợi dây cao su: “Chào cô Võ!”
Giọng nói yếu ớt như gió lạnh khiến cô ta sợ hãi mà quay phắt người lại rồi lớn tiếng trong sự cáu kỉnh: “Bị điên à!”
“A!” Cả người Vũ Vân Hân nằm trên sàn nhà một cách yếu ớt: “Cô Võ, cô còn muốn như thế nào nữa? Vừa rồi đánh tôi đã đành, bây giờ còn muốn hãm hại tôi nữa.”
Tay Vũ Vân Hân đã nắm chặt lấy mắt cá chân của cô Võ, nỗi đau vừa rồi, cô muốn trả lại gấp đôi.
“Cô buông ra cho tôi, đau quá!” Mắt các chân của cô Võ bị trầy xước, điên cuồng nhảy loạn xạ.
Từ góc nhìn của Mục Lâm Kiên sẽ nhìn thấy cô Võ đang đá vào người Vũ Vân Hân đang nằm trên sàn.
“Đây không phải là mấy người đó sao? Không ngờ lại có thể đánh người trong nhà vệ sinh như thế.” Vị phụ huynh ngồi bên cạnh vô tình nhìn vào điện thoại, thấy được đoạn video đánh người đó.
“Thật đáng thương! Mấy người phụ nữ này thật nóng tính mà, lại có máu mặt nên suốt ngày ỷ thế dọa người! Vị phụ huynh này chắc là người mới đến, không hiểu quy tắc nên chọc vào bọn họ rồi.”
Mục Lâm Kiên lạnh lùng nhìn nội dung bên trong đoạn video, cơn tức giận bùng lên trong nháy mắt.
“Người đâu!”
Tất cả vệ sĩ ngừng khẩu hiệu cổ vũ ngay lập tức, chờ nghe mệnh lệnh.
“Bắt hết chồng của mấy người phụ nữ này lại cho tôi rồi gọi vợ tôi đến xác nhận, sau đó cắt đứt hết tất cả các dây chuyền liên quan đến mấy công ty này! Tôi muốn trong vòng một giờ đồng hồ phải nghe được tin tức phá sản và đoạn video xin lỗi Vũ Vân Hân.”
Giọng điệu uy nghiêm thô bạo, các vị phụ huynh ngồi bên cạnh im miệng sợ hãi. Mọi người đều tò mò nhưng lại không dám nhìn thẳng Mục Lâm Kiên.
Thế nhưng người ta vẫn có thể nhận ra khí phách vô cùng xuất sắc của anh.
Ở giữa đấu trường, Vũ Vân Hân cố gắng đứng dậy, bình tĩnh nhìn dáng vẻ muốn nổ tung của cô Võ.
“Đền quần cho tôi mau! Đợi đến khi vết thương của tôi khỏi, tôi sẽ không buông tha cho cô đâu.”
Không phải họ đều là những bà lớn nhiều tiền nhiều của muốn có thể diện sao? Nếu đã muốn có thể diện như vậy thì Vũ Vân Hân sẽ khiến họ không còn mặt mũi nào để gặp người khác nữa.
Lúc này, cô Võ đã bước đến khu thi đấu, nhìn các bậc phụ huynh kém cỏi hơn mình một cách kiêu ngạo.
Mỗi người nhìn thấy đều sẽ nhún nhường cô ta ba phần.
Vũ Vân Hân thong thả đi theo phía sau, ánh mắt nhìn về phía Mục Lâm Kiên.
Vốn dĩ chỉ định giả vờ mềm yếu, ai ngờ lại bị toàn bộ khu vực trước mặt làm cho giật mình.
“Xã hội đen bên kia là của nhà nào vậy?” Há Cảo vươn cổ nhìn sang.
“Có vẻ là bố đấy.”
Màn Thầu nhìn thấy con mèo leng keng: “Đúng là bố rồi đấy!”
“Khí phách quá!” Hai mắt Há Cảo sáng lên: “Đẹp trai thật đó! Anh nói rồi mà, bố của chúng ta là một hoạt náo viên tuyệt vời đấy.”
“Người đẹp, nói lời ngu ngốc gì vậy, giả vờ yếu đuối chút đi!” Bánh Bao nói bằng giọng đôn đốc.
Vũ Vân Hân gạt bỏ nước mắt trong một giây, bước đi cũng tập tễnh.
Cô và ba đứa trẻ đứng sau lưng cô Võ lặng lẽ như một sợi dây cao su: “Chào cô Võ!”
Giọng nói yếu ớt như gió lạnh khiến cô ta sợ hãi mà quay phắt người lại rồi lớn tiếng trong sự cáu kỉnh: “Bị điên à!”
“A!” Cả người Vũ Vân Hân nằm trên sàn nhà một cách yếu ớt: “Cô Võ, cô còn muốn như thế nào nữa? Vừa rồi đánh tôi đã đành, bây giờ còn muốn hãm hại tôi nữa.”
Tay Vũ Vân Hân đã nắm chặt lấy mắt cá chân của cô Võ, nỗi đau vừa rồi, cô muốn trả lại gấp đôi.
“Cô buông ra cho tôi, đau quá!” Mắt các chân của cô Võ bị trầy xước, điên cuồng nhảy loạn xạ.
Từ góc nhìn của Mục Lâm Kiên sẽ nhìn thấy cô Võ đang đá vào người Vũ Vân Hân đang nằm trên sàn.
“Đây không phải là mấy người đó sao? Không ngờ lại có thể đánh người trong nhà vệ sinh như thế.” Vị phụ huynh ngồi bên cạnh vô tình nhìn vào điện thoại, thấy được đoạn video đánh người đó.
“Thật đáng thương! Mấy người phụ nữ này thật nóng tính mà, lại có máu mặt nên suốt ngày ỷ thế dọa người! Vị phụ huynh này chắc là người mới đến, không hiểu quy tắc nên chọc vào bọn họ rồi.”
Mục Lâm Kiên lạnh lùng nhìn nội dung bên trong đoạn video, cơn tức giận bùng lên trong nháy mắt.
“Người đâu!”
Tất cả vệ sĩ ngừng khẩu hiệu cổ vũ ngay lập tức, chờ nghe mệnh lệnh.
“Bắt hết chồng của mấy người phụ nữ này lại cho tôi rồi gọi vợ tôi đến xác nhận, sau đó cắt đứt hết tất cả các dây chuyền liên quan đến mấy công ty này! Tôi muốn trong vòng một giờ đồng hồ phải nghe được tin tức phá sản và đoạn video xin lỗi Vũ Vân Hân.”
Giọng điệu uy nghiêm thô bạo, các vị phụ huynh ngồi bên cạnh im miệng sợ hãi. Mọi người đều tò mò nhưng lại không dám nhìn thẳng Mục Lâm Kiên.
Thế nhưng người ta vẫn có thể nhận ra khí phách vô cùng xuất sắc của anh.
Ở giữa đấu trường, Vũ Vân Hân cố gắng đứng dậy, bình tĩnh nhìn dáng vẻ muốn nổ tung của cô Võ.
“Đền quần cho tôi mau! Đợi đến khi vết thương của tôi khỏi, tôi sẽ không buông tha cho cô đâu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.