Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về
Chương 1000
Thiên Gỗ
04/12/2021
Đầu dây bên kia điện thoại như cố ý chọc tức cô ta.
Thẩm Giai Kỳ đạp chân ga về phía bệnh viện.
Tiếng động cơ ầm ầm, phi băng băng trên đường cứ như không cần mạng nữa vậy.
Cô ta không chú ý được nhiều như thế, bây giờ cô ta chỉ muốn mạng của Vũ Vân Hân.
Con đàn bà thối tha, cô dám hãm hại tôi?
Cô không chết thì món nợ này mãi mãi không tính xong.
Bốn năm trước cô ta cũng từng dùng cách này để leo lên, ai ngờ lại bị Vũ Vân Hân phá hỏng.
Cô ta hạ lệnh cho cả thành phố phải tìm bằng được người phụ nữ này, cuối cùng tra ra lai lịch của Vũ Vân Hân, đánh sập công ty cô chỉ trong một đêm, biến cô thành kẻ trắng tay, thân bại danh liệt.
Cô ta còn tưởng Vũ Vân Hân và mấy đứa con tạp chủng của cô đã chết trong vụ rơi xuống từ một tòa nhà lần đó, nhưng không ngờ đó lại là thủ đoạn của ả bồ nhí nhà họ Vũ.
Nhưng nghe tin Vũ Vân Hân đang ở nước ngoài và không quay lại nữa thì Thẩm Giai Kỳ cũng không truy cứu thêm, nếu không cô ta đã thẳng tay tìm người ở nước ngoài chấm dứt tính mạng Vũ Vân Hân và ba đứa bé kia rồi.
Mấy người này không nên tồn tại trong mắt cô ta.
Không thể ngờ được, người phụ nữ này quay lại, còn mang theo ba đứa bé.
Điều khiến cô ta khó hiểu nhất là ba đứa bé đó lại xuất hiện trong buổi tiệc sinh nhật của ông Mục, khi đó cô ta rất sợ ba đứa tạp chủng và nhà họ Mục nhận lại nhau.
Nhưng mừng thay, đến giờ mà nhà họ Mục vẫn chưa công khai quan hệ của họ và ba đứa bé, mà Thẩm Giai Kỳ cũng không công nhận bọn trẻ.
Nhưng bây giờ….
Cô ta muốn nhân cơ hội để gỡ gạc một ván, kết quả là bị đẩy thẳng xuống vực sâu.
“Vũ Vân Hân, cô rắp tâm trở lại để báo thù đúng không? Đáng nhẽ ban đầu tôi không nên để cô sống!”
Xe đến bệnh viện.
Xa xa đã thấy mấy vệ sĩ đứng ở hành lang.
Thẩm Giai Kỳ mới xuống xe, định đi thẳng đến phòng bệnh nhưng cuối cùng vẫn đến phòng lấy mẫu.
Cô ta vẫn chưa vượt qua được chướng ngại tâm lý.
Chuyện này không thể kết thúc không rõ ràng như thế này được.
Chắc chắn cô ta phải tố cáo Vũ Vân Hân chính là người gây ra tội ác phía sau chuyện này.
Đi vào phòng xét nghiệm, bác sĩ để cô ta nằm trên giường bệnh lạnh ngắt, lúc cái váy bị vén lên, cả người cô ta cũng run lẩy bẩy.
Bỗng nhiên cảnh tượng bị làm nhục vừa rồi lại xuất hiện trong đầu cô ta.
Nước mắt căm giận theo khóe mắt chảy xuống, thấm ướt cả khăn trải giường.
“Bác sĩ!” Giọng Vũ Vân Hân truyền từ ngoài phòng kiểm tra.
Thẩm Giai Kỳ nghe thấy thì kích động, một tay kéo chăn, không cẩn thận làm đổ mẫu thử mà bác sĩ vừa lấy.
Tiếng va chạm vào mặt đất vang lên.
“Cô Thẩm, cô đừng kích động. Nếu không thì tôi phải lấy mẫu thử cho cô thêm lần nữa đấy.”
Thẩm Giai Kỳ đạp chân ga về phía bệnh viện.
Tiếng động cơ ầm ầm, phi băng băng trên đường cứ như không cần mạng nữa vậy.
Cô ta không chú ý được nhiều như thế, bây giờ cô ta chỉ muốn mạng của Vũ Vân Hân.
Con đàn bà thối tha, cô dám hãm hại tôi?
Cô không chết thì món nợ này mãi mãi không tính xong.
Bốn năm trước cô ta cũng từng dùng cách này để leo lên, ai ngờ lại bị Vũ Vân Hân phá hỏng.
Cô ta hạ lệnh cho cả thành phố phải tìm bằng được người phụ nữ này, cuối cùng tra ra lai lịch của Vũ Vân Hân, đánh sập công ty cô chỉ trong một đêm, biến cô thành kẻ trắng tay, thân bại danh liệt.
Cô ta còn tưởng Vũ Vân Hân và mấy đứa con tạp chủng của cô đã chết trong vụ rơi xuống từ một tòa nhà lần đó, nhưng không ngờ đó lại là thủ đoạn của ả bồ nhí nhà họ Vũ.
Nhưng nghe tin Vũ Vân Hân đang ở nước ngoài và không quay lại nữa thì Thẩm Giai Kỳ cũng không truy cứu thêm, nếu không cô ta đã thẳng tay tìm người ở nước ngoài chấm dứt tính mạng Vũ Vân Hân và ba đứa bé kia rồi.
Mấy người này không nên tồn tại trong mắt cô ta.
Không thể ngờ được, người phụ nữ này quay lại, còn mang theo ba đứa bé.
Điều khiến cô ta khó hiểu nhất là ba đứa bé đó lại xuất hiện trong buổi tiệc sinh nhật của ông Mục, khi đó cô ta rất sợ ba đứa tạp chủng và nhà họ Mục nhận lại nhau.
Nhưng mừng thay, đến giờ mà nhà họ Mục vẫn chưa công khai quan hệ của họ và ba đứa bé, mà Thẩm Giai Kỳ cũng không công nhận bọn trẻ.
Nhưng bây giờ….
Cô ta muốn nhân cơ hội để gỡ gạc một ván, kết quả là bị đẩy thẳng xuống vực sâu.
“Vũ Vân Hân, cô rắp tâm trở lại để báo thù đúng không? Đáng nhẽ ban đầu tôi không nên để cô sống!”
Xe đến bệnh viện.
Xa xa đã thấy mấy vệ sĩ đứng ở hành lang.
Thẩm Giai Kỳ mới xuống xe, định đi thẳng đến phòng bệnh nhưng cuối cùng vẫn đến phòng lấy mẫu.
Cô ta vẫn chưa vượt qua được chướng ngại tâm lý.
Chuyện này không thể kết thúc không rõ ràng như thế này được.
Chắc chắn cô ta phải tố cáo Vũ Vân Hân chính là người gây ra tội ác phía sau chuyện này.
Đi vào phòng xét nghiệm, bác sĩ để cô ta nằm trên giường bệnh lạnh ngắt, lúc cái váy bị vén lên, cả người cô ta cũng run lẩy bẩy.
Bỗng nhiên cảnh tượng bị làm nhục vừa rồi lại xuất hiện trong đầu cô ta.
Nước mắt căm giận theo khóe mắt chảy xuống, thấm ướt cả khăn trải giường.
“Bác sĩ!” Giọng Vũ Vân Hân truyền từ ngoài phòng kiểm tra.
Thẩm Giai Kỳ nghe thấy thì kích động, một tay kéo chăn, không cẩn thận làm đổ mẫu thử mà bác sĩ vừa lấy.
Tiếng va chạm vào mặt đất vang lên.
“Cô Thẩm, cô đừng kích động. Nếu không thì tôi phải lấy mẫu thử cho cô thêm lần nữa đấy.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.