Chương 19
Lạc Lạc 862
21/11/2019
"Bạn trai cũ à?"
"Ừm" cô khẽ gật đầu.
Chợt hắn cảm thấy khó chịu trong lòng khi thấy vẻ mặt của cô lúc đấy, hắn không không hiểu rõ tại sao mình lại bị như vậy nữa.
Sau đó hắn lại nghĩ ra trò vui, hắn đi đến trước mặt cô tát nước lên người cô làm cô giật cả mình tức giận đuổi theo hắn để trả thù.
Cứ thế cô cùng hắn chạy quanh vòng ở đấy, cô cảm thấy trong người mình cũng nhẹ nhõm hẳn.
"Về thôi, tôi xin thua không dám ghẹo nữa" hắn lúc này phải giơ tay xin hàng vì trời cũng gần chiều rồi, phải về để nghỉ ngơi.
Thế là khi về là họ chuẩn bị mọi thứ để lên đường về nước, ở đây cũng chả có gì vui với lại Mộc Nhi còn phải trở về để tiếp tục công việc của mình, còn hắn thì cũng vậy.
Hôm sau......
"Mệt mõi thật cuối cùng cũng về đến nhà"
Vừa về đến nơi cô đã ngã mình xuống chiếc giường của mình sau đó lấy điện thoại ra gọi cho Ái Thi cô đã chuẩn bị tâm lý để nghe cô nàng này tụng kinh rồi.
"Nè con nhỏ kia, biết gọi về cho bà à?"
"Thôi mà Thi Thi đừng giận tại tớ bận công việc mà"
"Công việc? Sao tớ gọi không được, có trai quên bạn đúng không?"
"Đi tuần trăng mật, định gọi cậu nhưng sim bị hư, mà nè có quà cho cậu nữa mai tớ đem sang"
"Được thế là còn biết điều đấy"
Chợt một cuộc điện thoại vang lên cô nghe được tiếng nói của hắn hình như là đang nói chuyện cùng ai đó.
"Sao? Có vài em ngon à?"
"Tao không hứng"
"Gì chứ? Tao chia tay lâu rồi bây giờ tao thích con gái hiểu chưa"
Cô cũng thầm mừng trong bụng cô đã ghi âm lại cuộc nói chuyện của hắn, coi như là một bước thành công của cô rồi giờ chỉ cần làm hắn yêu cô sâu đậm nữa là được.
Lúc này hắn đẩy cửa đi vào làm cô giật mình, đụng vào cạnh bàn rớt con thỏ bằng thủy tinh xuống đất. Cô không cẩn thận bị mảnh vở khứa vào tay chảy máu.
"Cô làm gì vậy?"
"Tôi.. tự nhiên anh đi vào làm tôi giật mình nên...."
Hắn không nói gì đi ra ngoài, nhìn hắn không hề biểu hiện gì lên gương mặt đúng là đồ tản băng thấy cô bị như vậy mà cũng không giúp nữa.
Đột nhiên cửa bật mở hắn đi vào với hộp y tế trên tay đỡ cô ngồi lên giường băng vết thương lại cho cô.
"Anh sao vậy?"
"Không có gì"
"Sao nhìn anh có vẻ....hơi buồn?"
"Có phải vì tôi làm hỏng con thỏ thủy tinh kia không?"
"Con thỏ ấy là của Tiểu Minh tặng tôi"
"Tôi xin lỗi....."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.