Chương 29
Phạm Thị Tuyết
09/12/2017
Về đến nhà, Diễn Tước nới lỏng cà vạt, vứt áo khoác xuống ghế. Bắt đầu lên giọng nũng nịu khiến người ta cảm thấy buồn nôn.
" Ưm....Ái Ái...người ta đói a~"
Khả Ái đang búi tóc lên cao chuẩn bị nấu ăn, nghe cái giọng ẻo lả của ai kia làm cô nổi hết da gà.
" Đang chuẩn bị nấu!"
Diễn Tước đang ngồi ở so pha liền đứng lên đi thẳng vào bếp, đang người to cao phủ kín bóng dáng nhỏ bé của cô, hai bàn tay rắn chắc luồn qua ôm lấy eo Khả Ái. Làm cho cô nhột cười ha ha.
Diễn Tước vùi đầu vào cổ cô, giọng ngọt như mía.
" Có cần anh giúp gì không?"
Khả Ái đang lấy rau của trong tủ lạnh, tiện tay vứt cho Diễn Tước ba quả cà chua.
" Anh thái lát giúp em!"
Diễn Tước vui vẻ cầm ba quả cà chua đi rửa rồi thái lát mỏng, nhìn vô cùng đẹp mắt. Cô nhìn thấy thế thầm khinh bỉ chính mình thái cà chua lát to lát bé. Quen miệng khen một tiếng mà làm cho Diễn Tước lâng lâng, vênh vênh tự đắc.
" Chồng em thái cà chua không đẹp thì chẳng có thằng nào thái đẹp cả!"
Khả Ái cảm thấy... khi đã khen Diễn Tước vì trình độ mặt dày hơn Vạn Lí Trường Thành của anh.
Cả hai loay hoay trông bếp mãi. Nấu được vài món thì cả hai đã mồ hôi đầm đìa. Khả Ái thấy anh mồ hôi đầm đìa cũng tội, hạ giọng nói:
" Anh đi tắm trước đi!"
Diễn Tước từ chối vì thấy cô cũng mồ hôi đầm đìa không khác mình là bao liền nói:
" Em tắm trước đi!"
Khả Ái nóng sắp chết liền vui vẻ đồng ý. Diễn Tước thấy câu trả lời rất vô tư của cô thì buồn xoắn ruột. Đành nói ra âm mưu của mình với cô.
" Aizzz! Sao em không bảo "anh tắm trước đi" lần nữa? Thế thì anhh sẽ đề ra được ý kiến hai ta tắm chung, vừa đỡ tốn thời gian vừa đỡ tốn nước nha~"
Khả Ái nghe xong liền dơ quả đấm hướng về phía anh. Miệng mắng.
" Vô sỉ!"
Diễn Tước tỏ ra như mình bị trọng thương, ôm bụng kêu đau.
" A a a! Hành hung chồng! Đồ vợ thối tha a a a!"
Rồi len lén nhìn cô. Thấy cô trưng ra cái bản mặt "khinh bỉ" mình. Diễn Tước tủi thân hướng về phía sô pha, tay là ra vẻ tạm biệt không bao giờ gặp lại, phất phất tay ý bảo cô đi đi còn trái tim mong manh yếu đuối này sẽ tự gặm nhấm nỗi đau trong sự cô đơn tột cùng.
Khả Ái cuối cùng cũng đi lấy quần áo vào phòng tắm. Bỏ rơi Diễn Tước ngồi một mình ngoài phòng khách đơn côi lẻ loi.
Tiếng trong phòng tắm chảy được một lúc rồi ngừng hẳn. Khả Ái mặc bộ đồ ở nhà, khuôn mặt tươi tắn bước ra. Miệng nhỏ còn ngân nga câu hát gì đó. Diễn Tước đang xem chứng khoán thấy tiếng cửa mở liền đứng lên chạy tới chỗ cô, ngửi ngửi một chút. Mặc kệ vẻ mặt đỏ ửng của Khả Ái. Bực mình cô gắt lên.
" Anh là cẩu hả?"
Ai ngờ Diễn Tước ngừng lại việc đang dang dở, vẻ mặt hoan hỉ kêu một tiếng.
"Gâu"
Khả Ái: "..."
Được rồi... Cô chịu thua.!!!!!
" Ưm....Ái Ái...người ta đói a~"
Khả Ái đang búi tóc lên cao chuẩn bị nấu ăn, nghe cái giọng ẻo lả của ai kia làm cô nổi hết da gà.
" Đang chuẩn bị nấu!"
Diễn Tước đang ngồi ở so pha liền đứng lên đi thẳng vào bếp, đang người to cao phủ kín bóng dáng nhỏ bé của cô, hai bàn tay rắn chắc luồn qua ôm lấy eo Khả Ái. Làm cho cô nhột cười ha ha.
Diễn Tước vùi đầu vào cổ cô, giọng ngọt như mía.
" Có cần anh giúp gì không?"
Khả Ái đang lấy rau của trong tủ lạnh, tiện tay vứt cho Diễn Tước ba quả cà chua.
" Anh thái lát giúp em!"
Diễn Tước vui vẻ cầm ba quả cà chua đi rửa rồi thái lát mỏng, nhìn vô cùng đẹp mắt. Cô nhìn thấy thế thầm khinh bỉ chính mình thái cà chua lát to lát bé. Quen miệng khen một tiếng mà làm cho Diễn Tước lâng lâng, vênh vênh tự đắc.
" Chồng em thái cà chua không đẹp thì chẳng có thằng nào thái đẹp cả!"
Khả Ái cảm thấy... khi đã khen Diễn Tước vì trình độ mặt dày hơn Vạn Lí Trường Thành của anh.
Cả hai loay hoay trông bếp mãi. Nấu được vài món thì cả hai đã mồ hôi đầm đìa. Khả Ái thấy anh mồ hôi đầm đìa cũng tội, hạ giọng nói:
" Anh đi tắm trước đi!"
Diễn Tước từ chối vì thấy cô cũng mồ hôi đầm đìa không khác mình là bao liền nói:
" Em tắm trước đi!"
Khả Ái nóng sắp chết liền vui vẻ đồng ý. Diễn Tước thấy câu trả lời rất vô tư của cô thì buồn xoắn ruột. Đành nói ra âm mưu của mình với cô.
" Aizzz! Sao em không bảo "anh tắm trước đi" lần nữa? Thế thì anhh sẽ đề ra được ý kiến hai ta tắm chung, vừa đỡ tốn thời gian vừa đỡ tốn nước nha~"
Khả Ái nghe xong liền dơ quả đấm hướng về phía anh. Miệng mắng.
" Vô sỉ!"
Diễn Tước tỏ ra như mình bị trọng thương, ôm bụng kêu đau.
" A a a! Hành hung chồng! Đồ vợ thối tha a a a!"
Rồi len lén nhìn cô. Thấy cô trưng ra cái bản mặt "khinh bỉ" mình. Diễn Tước tủi thân hướng về phía sô pha, tay là ra vẻ tạm biệt không bao giờ gặp lại, phất phất tay ý bảo cô đi đi còn trái tim mong manh yếu đuối này sẽ tự gặm nhấm nỗi đau trong sự cô đơn tột cùng.
Khả Ái cuối cùng cũng đi lấy quần áo vào phòng tắm. Bỏ rơi Diễn Tước ngồi một mình ngoài phòng khách đơn côi lẻ loi.
Tiếng trong phòng tắm chảy được một lúc rồi ngừng hẳn. Khả Ái mặc bộ đồ ở nhà, khuôn mặt tươi tắn bước ra. Miệng nhỏ còn ngân nga câu hát gì đó. Diễn Tước đang xem chứng khoán thấy tiếng cửa mở liền đứng lên chạy tới chỗ cô, ngửi ngửi một chút. Mặc kệ vẻ mặt đỏ ửng của Khả Ái. Bực mình cô gắt lên.
" Anh là cẩu hả?"
Ai ngờ Diễn Tước ngừng lại việc đang dang dở, vẻ mặt hoan hỉ kêu một tiếng.
"Gâu"
Khả Ái: "..."
Được rồi... Cô chịu thua.!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.