Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng
Chương 75: Cùng tôi kết giao đi
Tiểu Dã Áp
17/12/2014
Sính Đình nhìn anh, khẽ mỉm cười.
"Diệp Thần Băng, không phải anh đang nói đùa với tôi chứ?"
Đến tụ họp mà cũng sẽ có người theo đuổi, từ lúc nào thì trở nên tay không đỏ nhưng lại nóng như thế?
Diệp Thần Băng nắm tay cô, rất nghiêm túc nói: "Sính Đình, anh nói thật đấy, tuyệt đối không giỡn với em, trước kia khi còn học trung học đã rất thích em, nhưng không dám thổ lộ, hiện tại anh không muốn mất em nữa, Sính Đình, cho anh một cơ hội được không?"
Ánh mắt Diệp Thần Băng chân thành, nồng nàn tỏ tình, Sính Đình nhất thời ngây ngẩn cả người, sững sờ nhìn chằm chằm anh đang cầm tay của mình!
"Ô hô!. . . . . . Sính Đình đồng ý Thần Băng đi!"
Bạn học chung quanh lập tức ồn ào, Sính Đình có chút ngượng ngùng nhìn Diệp Thần Băng, muốn rút tay của mình về, tuy nhiên lại bị anh cầm thật chặt.
"Diệp Thần Băng, anh buông tay, rất nhiều người đang nhìn đấy!"
Sính Đình ngượng ngùng, bị anh nắm tay, vậy mà cô cũng đỏ mặt, nhịp tim cũng tăng nhanh!
Nhưng Diệp Thần Băng lại không có ý buông ra!
"Sính Đình, cho anh một cơ hội được không? Anh sẽ dùng thời gian để chứng minh, tình yêu của anh đối với em tuyệt đối không phải là nhất thời, cũng không phải là dối trá!"
"Sính Đình, người đàn ông tốt như vậy, cô còn chần chừ cái gì, nhanh chóng mang về nhà thôi!"
Tề Yến_ một nữ bạn học cười nhẹ nhàng trêu ghẹo, cô ấy đang ôm Phong Tử Lăng, bạn học của bọn cô , hiện giờ đã trở thành người đàn ông tuấn mỹ, lại là tổng giám đốc, một nhân vật giàu có điển hình!
Sính Đình thẹn thùng cúi đầu, bị nhiều người biết Diệp Thần Băng thổ lộ như vậy, Sính Đình mặc dù bình thường tùy tùy tiện tiện, nhưng lúc này cũng xuất hiện tư thái thẹn thùng yêu kiều của một cô gái nhỏ.
Diệp Thần Băng nhìn Sính Đình, nhẹ nhàng nói: "Em không phải vội vã trả lời anh...anh sẽ từ từ theo đuổi em, cho đến khi em đồng ý mới thôi!"
Trong lòng Diệp Thần Băng rất rõ ràng, các cô gái đều muốn người khác theo đuổi, trước kia anh bận việc học, sau đó chính là nhận điều hành công ty của ba, hôm nay đã trở thành tổng giám đốc, hơn nữa công ty cũng đang phát triển không ngừng, anh muốn tìm một cô gái, thành thật thổ lộ tình yêu, sau đó kết hôn sinh con, có một cuộc sống hạnh phúc, cũng giống như ba mẹ anh vậy!
"Thần Băng, càng ngày càng thân sĩ rồi!"
Phong Tử Lăng trêu ghẹo nói, anh và Diệp Thần Băng là bạn bè, đã sớm biết anh thích Sính Đình, chỉ không ngờ đến bây giờ anh mới thổ lộ.
Diệp Thần Băng cười nhẹ một tiếng, nhìn Sính Đình, mà lúc này điện thoại của Sính Đình lại vang lên, cô cúi đầu nhìn, là Mạc Thiên Kình, nhìn đồng hồ, vậy mà đã hơn bảy giờ!
Tên kia nhất định là đói bụng, Sính Đình nhìn bọn họ một cái, nói xin lỗi.
"Tôi nhận điện thoại!"
"Ngọc Sính Đình, em không cần về nhà nữa sao?"
Mạc Thiên Kình hét lớn, người phụ nữ đáng chết, trời đã tối mà còn chưa về nhà, xem ra thật sự là chơi đùa đến điên rồi!
Sính Đình bĩu môi, bất mãn nói.
"Mạc Thiên Kình, anh kêu đồ ăn ngoài mà ăn, đến khuya tôi mới về được!" Nói xong cũng không để ý tới Mạc Thiên Kình, trực tiếp cúp điện thoại, Mạc Thiên Kình tức giận cắn răng, lại dám cúp điện thoại của anh, nếu đã vậy, anh cũng sẽ không để cô chơi thoải mái!
Gọi tiếp số điện thoại của cô, vừa vang lên, điện thoại lại bị cúp, Mạc Thiên Kình không cam lòng, lại gọi: "Xin chào, số điện thoại này hiện đã tắt máy!"
Mạc Thiên Kình tức giận cầm điện thoại di động đập trên mặt đất, hận không thể bóp chết cô!
"Sính Đình, cú điện thoại đó của Mạc Thiên Kình gọi sao? Vừa rồi anh ta cũng gọi điện thoại tới, hình như rất tức giận!"
Diệp Thần Băng lạnh nhạt nói, giọng nói có chút áy náy, Sính Đình gật đầu một cái.
"Vâng, anh ta là người hiện nay tôi phải phải bảo vệ, chắc tại tôi đi ra ngoài đã lâu, nên anh ta đói bụng! Tôi đi về trước đây, nếu để cấp trên biết tôi không làm tròn nhiệm vụ thì sẽ bị xử phạt!"
Sính Đình lạnh nhạt nói, rất rõ ràng, anh ta chỉ là nhiệm vụ của cô!
"Anh đưa em trở về!"
"Diệp Thần Băng, không phải anh đang nói đùa với tôi chứ?"
Đến tụ họp mà cũng sẽ có người theo đuổi, từ lúc nào thì trở nên tay không đỏ nhưng lại nóng như thế?
Diệp Thần Băng nắm tay cô, rất nghiêm túc nói: "Sính Đình, anh nói thật đấy, tuyệt đối không giỡn với em, trước kia khi còn học trung học đã rất thích em, nhưng không dám thổ lộ, hiện tại anh không muốn mất em nữa, Sính Đình, cho anh một cơ hội được không?"
Ánh mắt Diệp Thần Băng chân thành, nồng nàn tỏ tình, Sính Đình nhất thời ngây ngẩn cả người, sững sờ nhìn chằm chằm anh đang cầm tay của mình!
"Ô hô!. . . . . . Sính Đình đồng ý Thần Băng đi!"
Bạn học chung quanh lập tức ồn ào, Sính Đình có chút ngượng ngùng nhìn Diệp Thần Băng, muốn rút tay của mình về, tuy nhiên lại bị anh cầm thật chặt.
"Diệp Thần Băng, anh buông tay, rất nhiều người đang nhìn đấy!"
Sính Đình ngượng ngùng, bị anh nắm tay, vậy mà cô cũng đỏ mặt, nhịp tim cũng tăng nhanh!
Nhưng Diệp Thần Băng lại không có ý buông ra!
"Sính Đình, cho anh một cơ hội được không? Anh sẽ dùng thời gian để chứng minh, tình yêu của anh đối với em tuyệt đối không phải là nhất thời, cũng không phải là dối trá!"
"Sính Đình, người đàn ông tốt như vậy, cô còn chần chừ cái gì, nhanh chóng mang về nhà thôi!"
Tề Yến_ một nữ bạn học cười nhẹ nhàng trêu ghẹo, cô ấy đang ôm Phong Tử Lăng, bạn học của bọn cô , hiện giờ đã trở thành người đàn ông tuấn mỹ, lại là tổng giám đốc, một nhân vật giàu có điển hình!
Sính Đình thẹn thùng cúi đầu, bị nhiều người biết Diệp Thần Băng thổ lộ như vậy, Sính Đình mặc dù bình thường tùy tùy tiện tiện, nhưng lúc này cũng xuất hiện tư thái thẹn thùng yêu kiều của một cô gái nhỏ.
Diệp Thần Băng nhìn Sính Đình, nhẹ nhàng nói: "Em không phải vội vã trả lời anh...anh sẽ từ từ theo đuổi em, cho đến khi em đồng ý mới thôi!"
Trong lòng Diệp Thần Băng rất rõ ràng, các cô gái đều muốn người khác theo đuổi, trước kia anh bận việc học, sau đó chính là nhận điều hành công ty của ba, hôm nay đã trở thành tổng giám đốc, hơn nữa công ty cũng đang phát triển không ngừng, anh muốn tìm một cô gái, thành thật thổ lộ tình yêu, sau đó kết hôn sinh con, có một cuộc sống hạnh phúc, cũng giống như ba mẹ anh vậy!
"Thần Băng, càng ngày càng thân sĩ rồi!"
Phong Tử Lăng trêu ghẹo nói, anh và Diệp Thần Băng là bạn bè, đã sớm biết anh thích Sính Đình, chỉ không ngờ đến bây giờ anh mới thổ lộ.
Diệp Thần Băng cười nhẹ một tiếng, nhìn Sính Đình, mà lúc này điện thoại của Sính Đình lại vang lên, cô cúi đầu nhìn, là Mạc Thiên Kình, nhìn đồng hồ, vậy mà đã hơn bảy giờ!
Tên kia nhất định là đói bụng, Sính Đình nhìn bọn họ một cái, nói xin lỗi.
"Tôi nhận điện thoại!"
"Ngọc Sính Đình, em không cần về nhà nữa sao?"
Mạc Thiên Kình hét lớn, người phụ nữ đáng chết, trời đã tối mà còn chưa về nhà, xem ra thật sự là chơi đùa đến điên rồi!
Sính Đình bĩu môi, bất mãn nói.
"Mạc Thiên Kình, anh kêu đồ ăn ngoài mà ăn, đến khuya tôi mới về được!" Nói xong cũng không để ý tới Mạc Thiên Kình, trực tiếp cúp điện thoại, Mạc Thiên Kình tức giận cắn răng, lại dám cúp điện thoại của anh, nếu đã vậy, anh cũng sẽ không để cô chơi thoải mái!
Gọi tiếp số điện thoại của cô, vừa vang lên, điện thoại lại bị cúp, Mạc Thiên Kình không cam lòng, lại gọi: "Xin chào, số điện thoại này hiện đã tắt máy!"
Mạc Thiên Kình tức giận cầm điện thoại di động đập trên mặt đất, hận không thể bóp chết cô!
"Sính Đình, cú điện thoại đó của Mạc Thiên Kình gọi sao? Vừa rồi anh ta cũng gọi điện thoại tới, hình như rất tức giận!"
Diệp Thần Băng lạnh nhạt nói, giọng nói có chút áy náy, Sính Đình gật đầu một cái.
"Vâng, anh ta là người hiện nay tôi phải phải bảo vệ, chắc tại tôi đi ra ngoài đã lâu, nên anh ta đói bụng! Tôi đi về trước đây, nếu để cấp trên biết tôi không làm tròn nhiệm vụ thì sẽ bị xử phạt!"
Sính Đình lạnh nhạt nói, rất rõ ràng, anh ta chỉ là nhiệm vụ của cô!
"Anh đưa em trở về!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.