Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng
Chương 129: Hàng gửi qua bưu điện !
Tiểu Dã Áp
23/12/2014
Mạc Thiên Kình nhìn Lina đang điên cuồng liền đem hai người từ khách sạn trực tiếp áp giải ra ngoài.
"Mạc Thiên Kình, tên khốn kiếp này, tao cho mày biết, bên cạnh mày đều là người của tao, mày xong đời rồi nhất cử nhất động của mày đều bị bọn tao khống chế, mày có biết lão K bên cạnh mày đúng không?
Hắn là tình nhân của tao, đàn ông của tao!"
Lina nở nụ cười rất chói mắt.
Mạc Thiên Kình nghe lời nói của ả không khỏi cau mày, lão K là tình nhân của ả, chẳng lẽ muốn nói đến ngày trước bọn họ đã từng chung đụng?
"Lina, cô đừng có đóng kịch, lão K rất trung thành với tôi, không cần phải khích bác ly gián cũng không có ích lợi gì. Cô sớm muộn sẽ bị trừng trị bởi pháp luật!" Mạc Thiên Kình không muốn cùng ả nói nhảm liền đem ả giải đến nhà giam.
Mạc Thiên Kình nhìn đến tiểu Triệu đang ngồi đối diện thấy mặt hắn ta tỏ vẻ không cam lòng, trên gương mặt tuấn tú đột nhiên cười lạnh.
"Thế nào, còn không muốn nói sao? Nam Cung Tước đến tột cùng an bài mấy nội gián ở bên cạnh tao, Trương Vượng thật sự là người của Nam Cung tước?"
Tiểu Triệu cười lạnh nhìn Mạc Thiên Kình: "Tao sẽ không nói cho mày, tao muốn nhìn thấy mày phải chịu sự hành hạ ,mỗi ngày phải suy đoán, mỗi ngày đều phải lo lắng!"
Thượng Quan Quân Triết nghe được hắn nói như vậy liền giơ chân lên đạp một cái: "Nói, không nói tao hành hạ chết mày!"
Cũng quá kiêu ngạo rồi, Nam Cung Tước biến thái nên người của hắn cũng biến thái như vậy. Mỗi một người cũng đều không sợ chết, thật là tức chết anh mà.
Mạc Thiên Kình nhìn hắn.
"Theo đúng như mày mong muốn, mày làm cai ngục hơn một năm bây giờ cũng được người khác bắt ngồi chồm hổm lên chồm hổm xuống nhé."
Mạc Thiên Kình bắt hắn mang vào phòng giam, mỗi phòng giam đều được chế tạo đặc biệt không có chìa khóa ai cũng không thể đi ra ngoài.
"Anh à, anh định làm như thế nào?"
Thượng Quan Quân Triết nhìn Mạc Thiên Kình nhíu chặt chân mày, bây giờ anh thật sự có chút khó có thể phân biệt rồi.
Vừa mới bắt đầu nghe được bọn kia nói Trương Vượng là nội gian thì trong lòng tức giận đến phát run. Hiện tại lại nghe thấy lão K cấu kết với Lina hơn nữa cũng là nội gian thì trong lòng càng thêm nhiều nghi vấn.
Mạc Thiên Kình cũng vậy mặc dù trong miệng anh nói không tin tưởng câu chuyện hoang đường của Lina nhưng cũng không phải không bị ảnh hưởng.
"Trở về rồi hãy nói, tôi muốn xử lý tốt manh mối đã!"
Không nghĩ hôm nay đến đây tự nhiên lại phát hiện ra chuyện tình lớn thế này.
Sau khi giao phó dặn dò xong hai người trở lại biệt thự.
Sính Đình và Thủy Nhi ở trong biệt thự đề phòng cả ngày cũng không xảy ra ra chuyện gì. Khẩn trương cao độ mới vừa tháo xuống liền nghe thấy tiếng chuông cửa, hai người lập tức cầm súng đi xuống lầu.
Nhìn vào máy giám sát thấy bên ngoài có một nhân viên bưu điện, Thủy Nhi hỏi:
"Có chuyện gì!"
"Xin hỏi đây có phải là nhà của Mạc Thiên Kình tiên sinh không? Tôi đến giao cho anh ấy túi đồ!"
"Thượng tướng từ khi nào lại có hàng chuyển phát qua bưu điện vậy, chẳng lẽ là bom?"
Thủy Nhi nhớ tới hàng năm cũng sẽ có tình huống giống như vậy. Nhân viên bưu điện kia vừa nghe cô nói thế liền vội vàng bỏ túi hàng lại chạy trối chết.
Thủy Nhi sau khi thấy anh ta rời đi, mở cửa ra nhìn thấy một cái hộp dẹt dẹt rất nhỏ nằm trên mặt đất.
"Thủy Nhi, cẩn thận!"
Sính Đình dừng lại nhìn Thủy Nhi đến gần cái bưu kiện kia. Thủy Nhi cầm cái hộp lên đi ra hẳn bên ngoài,bình tĩnh mở ra từ từ, trên trán không ngừng đổ mồ hôi lạnh, sợ là bom thật.
"Sính Đình, cô đi ra xa một chút."
Thủy Nhi dặn dò Sính Đình sợ cô ấy sẽ bị dính bom.
Sính Đình biết ý của cô đi ra xa dù sao bây giờ cô là phụ nữ có thai, không thể giống như cô ấy. Nếu như là bom thật, cô ấy cũng chạy nhanh hơn mình.
Thủy Nhi nuốt nước bọt mắt nhìn chằm chằm vào cái túi, tim đập bình bịch càng lúc càng nhanh, khẩn trương đến nỗi tay cũng run run.
Xé giấy bọc ra, nhìn bên trong có cái hộp nhỏ run rẩy mở ra.
"Là CD!"
Thủy Nhi thở phào nhẹ nhõm, nhìn CD trong tay, thiếu chút nữa thì bị dọa chết không ngờ chỉ là một cái CD!
Sính Đình đi tới nhìn CD trong tay Thủy Nhi.
"Chúng ta vào xem một chút!"
Thủy Nhi gật đầu một cái.
Bỏ đĩa vào trên màn ảnh lớn lập tức hiện ra một hình ảnh kích động lòng người, một người đàn ông đè ở trên thân của người phụ nữ điên cuồng luật động.
Mặt hai người đều đỏ lên, đưa mắt nhìn nhau tuy không có nhìn thấy mặt của người đàn ông nhưng có thể nhận ra hắn ta rất cao to.
"Còn xem sao?"
Thủy Nhi đỏ mặt hỏi, Sính Đình cắn răng: "Xem thêm chút nữa đi, còn chưa thấy rõ ràng là ai!"
Cô có chút lo sợ, sợ người này là Mạc Thiên Kình bởi vì bóng lưng này trông rất giống.
Hai người đang nhìn chăm chú cho đến khi người đàn ông lộ ra bộ mặt thật thì cùng kinh ngạc hô lên:
"Lão K!"
"Lão K!"
Làm sao có thể, thế nào lại là lão K, hơn nữa còn với người phụ nữ kia!
"Tại sao lại là cô ta!"
Sính Đình nhìn người phụ nữ đang rên rỉ dưới thân lão K. Đó không phải là người phụ nữ ở bệnh viện làm mình hiểu lầm Mạc Thiên Kình hay sao?
"Cô biết cô ta?"
Thủy Nhi nhìn người phụ nữ kia, cực kỳ khinh thường đúng là đồ lẳng lơ. Nhưng cô cũng quên mất khi cô ở trên người của Thượng Quan Quân Triết cũng giống như vậy!
Sính Đình nhìn màn ảnh gật đầu: "Ừ, cô ấy chính là người đã quyến rũ Mạc Thiên Kình, ban đầu tôi còn tưởng rằng cô ta và Mạc Thiên Kình vụng trộm với nhau. Nhưng làm thế nào cô ta và lão K lại chung đụng với nhau được!"
Sính Đình đang cực kỳ phiền muộn thì nghe thấy cửa tầng dưới đột nhiên bị mở ra. Hai người đề phòng vội lấy súng ra nhưng lại nghe thấy giọng của Mạc Thiên Kình và Thượng Quan Quân Triết. Lúc này mới thu súng lại.
Mạc Thiên Kình và Thượng Quan Quân Triết vừa mới lên đến tầng hai thì đã nghe thấy một chuỗi tiếng kêu mất hồn.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, cau mày đi lên lầu.
"Các anh đã trở lại!"
Sính Đình và Thủy Nhi ngồi ở trên giường, mắt nhìn chằm chằm hình ảnh kích tình trên màn ảnh, tiếng va chạm thân thể lớn đến mức làm cho hai người không nhịn được đi đến nhìn.
"Lão K?"
Miệng của hai người đồng thanh kêu lên, chuyện gì đang xảy ra?
Sính Đình và Thủy Nhi nhìn khuôn mặt kinh ngạc của bọn họ, lạnh nhạt nói.
"Mới vừa bưu điện đưa đến, nói là hàng của anh. Bọn em mở ra xem thì ra là đĩa CD, bật lên thì có hình ảnh như thế này!"
Mắt Sính Đình không ngừng nhìn đôi nam nữ dây dưa trên màn ảnh với động tác có độ khó cao không ngờ lão K cũng điên cuồng như vậy.
Mạc Thiên Kình mặt đen lại, nhìn Sính Đình đăm đăm trầm giọng nói:
"Không được nhìn thứ này đối với cục cưng không tốt!"
Sính Đình tức giận nhìn anh:
"Có cái gì không tốt, hơn nữa lão K và người phụ nữ kia cũng không phải là thuốc phiện gì. Nói không chừng lại càng thêm vui mừng ấy chứ!"
Mạc Thiên Kình ở bên tai cô nói thầm: "Em xem cái này, đến buổi tối anh sẽ khó mà nhịn được!"
"Em không xem nữa, mọi người cứ xem tiếp đi!"
Sính Đình bị lời nói của anh dọa sợ, Thủy Nhi nhìn Thượng Quan Quân Triết cũng vội vàng theo Sính Đình đi ra ngoài.
Hai người nhìn chằm chằm màn ảnh nhìn một lát, có chừng năm sáu tiếng toàn bộ đều là hình ảnh kích tình hơn nữa đa dạng phong phú cuối cùng cũng phát hiện ra:
"Lão K bị hạ dược rồi !"
Thượng Quan Quân Triết ngồi ở trên ghế lạnh nhạt nói. Nói không có phản ứng gì thì cũng không thật nhưng bây giờ đang trong thời gian phá án, không thể cùng Thủy Nhi lên giường. Mà cô ấy đang mệt mỏi như vậy làm sao có thể đáp ứng lại anh được.
"Ừ, nhưng mà chúng ta cũng nên chờ cậu ta trở về giải thích một chút!"
Anh cũng muốn biết đến cuối cùng là chuyện gì đang xảy ra!
"Mạc Thiên Kình, tên khốn kiếp này, tao cho mày biết, bên cạnh mày đều là người của tao, mày xong đời rồi nhất cử nhất động của mày đều bị bọn tao khống chế, mày có biết lão K bên cạnh mày đúng không?
Hắn là tình nhân của tao, đàn ông của tao!"
Lina nở nụ cười rất chói mắt.
Mạc Thiên Kình nghe lời nói của ả không khỏi cau mày, lão K là tình nhân của ả, chẳng lẽ muốn nói đến ngày trước bọn họ đã từng chung đụng?
"Lina, cô đừng có đóng kịch, lão K rất trung thành với tôi, không cần phải khích bác ly gián cũng không có ích lợi gì. Cô sớm muộn sẽ bị trừng trị bởi pháp luật!" Mạc Thiên Kình không muốn cùng ả nói nhảm liền đem ả giải đến nhà giam.
Mạc Thiên Kình nhìn đến tiểu Triệu đang ngồi đối diện thấy mặt hắn ta tỏ vẻ không cam lòng, trên gương mặt tuấn tú đột nhiên cười lạnh.
"Thế nào, còn không muốn nói sao? Nam Cung Tước đến tột cùng an bài mấy nội gián ở bên cạnh tao, Trương Vượng thật sự là người của Nam Cung tước?"
Tiểu Triệu cười lạnh nhìn Mạc Thiên Kình: "Tao sẽ không nói cho mày, tao muốn nhìn thấy mày phải chịu sự hành hạ ,mỗi ngày phải suy đoán, mỗi ngày đều phải lo lắng!"
Thượng Quan Quân Triết nghe được hắn nói như vậy liền giơ chân lên đạp một cái: "Nói, không nói tao hành hạ chết mày!"
Cũng quá kiêu ngạo rồi, Nam Cung Tước biến thái nên người của hắn cũng biến thái như vậy. Mỗi một người cũng đều không sợ chết, thật là tức chết anh mà.
Mạc Thiên Kình nhìn hắn.
"Theo đúng như mày mong muốn, mày làm cai ngục hơn một năm bây giờ cũng được người khác bắt ngồi chồm hổm lên chồm hổm xuống nhé."
Mạc Thiên Kình bắt hắn mang vào phòng giam, mỗi phòng giam đều được chế tạo đặc biệt không có chìa khóa ai cũng không thể đi ra ngoài.
"Anh à, anh định làm như thế nào?"
Thượng Quan Quân Triết nhìn Mạc Thiên Kình nhíu chặt chân mày, bây giờ anh thật sự có chút khó có thể phân biệt rồi.
Vừa mới bắt đầu nghe được bọn kia nói Trương Vượng là nội gian thì trong lòng tức giận đến phát run. Hiện tại lại nghe thấy lão K cấu kết với Lina hơn nữa cũng là nội gian thì trong lòng càng thêm nhiều nghi vấn.
Mạc Thiên Kình cũng vậy mặc dù trong miệng anh nói không tin tưởng câu chuyện hoang đường của Lina nhưng cũng không phải không bị ảnh hưởng.
"Trở về rồi hãy nói, tôi muốn xử lý tốt manh mối đã!"
Không nghĩ hôm nay đến đây tự nhiên lại phát hiện ra chuyện tình lớn thế này.
Sau khi giao phó dặn dò xong hai người trở lại biệt thự.
Sính Đình và Thủy Nhi ở trong biệt thự đề phòng cả ngày cũng không xảy ra ra chuyện gì. Khẩn trương cao độ mới vừa tháo xuống liền nghe thấy tiếng chuông cửa, hai người lập tức cầm súng đi xuống lầu.
Nhìn vào máy giám sát thấy bên ngoài có một nhân viên bưu điện, Thủy Nhi hỏi:
"Có chuyện gì!"
"Xin hỏi đây có phải là nhà của Mạc Thiên Kình tiên sinh không? Tôi đến giao cho anh ấy túi đồ!"
"Thượng tướng từ khi nào lại có hàng chuyển phát qua bưu điện vậy, chẳng lẽ là bom?"
Thủy Nhi nhớ tới hàng năm cũng sẽ có tình huống giống như vậy. Nhân viên bưu điện kia vừa nghe cô nói thế liền vội vàng bỏ túi hàng lại chạy trối chết.
Thủy Nhi sau khi thấy anh ta rời đi, mở cửa ra nhìn thấy một cái hộp dẹt dẹt rất nhỏ nằm trên mặt đất.
"Thủy Nhi, cẩn thận!"
Sính Đình dừng lại nhìn Thủy Nhi đến gần cái bưu kiện kia. Thủy Nhi cầm cái hộp lên đi ra hẳn bên ngoài,bình tĩnh mở ra từ từ, trên trán không ngừng đổ mồ hôi lạnh, sợ là bom thật.
"Sính Đình, cô đi ra xa một chút."
Thủy Nhi dặn dò Sính Đình sợ cô ấy sẽ bị dính bom.
Sính Đình biết ý của cô đi ra xa dù sao bây giờ cô là phụ nữ có thai, không thể giống như cô ấy. Nếu như là bom thật, cô ấy cũng chạy nhanh hơn mình.
Thủy Nhi nuốt nước bọt mắt nhìn chằm chằm vào cái túi, tim đập bình bịch càng lúc càng nhanh, khẩn trương đến nỗi tay cũng run run.
Xé giấy bọc ra, nhìn bên trong có cái hộp nhỏ run rẩy mở ra.
"Là CD!"
Thủy Nhi thở phào nhẹ nhõm, nhìn CD trong tay, thiếu chút nữa thì bị dọa chết không ngờ chỉ là một cái CD!
Sính Đình đi tới nhìn CD trong tay Thủy Nhi.
"Chúng ta vào xem một chút!"
Thủy Nhi gật đầu một cái.
Bỏ đĩa vào trên màn ảnh lớn lập tức hiện ra một hình ảnh kích động lòng người, một người đàn ông đè ở trên thân của người phụ nữ điên cuồng luật động.
Mặt hai người đều đỏ lên, đưa mắt nhìn nhau tuy không có nhìn thấy mặt của người đàn ông nhưng có thể nhận ra hắn ta rất cao to.
"Còn xem sao?"
Thủy Nhi đỏ mặt hỏi, Sính Đình cắn răng: "Xem thêm chút nữa đi, còn chưa thấy rõ ràng là ai!"
Cô có chút lo sợ, sợ người này là Mạc Thiên Kình bởi vì bóng lưng này trông rất giống.
Hai người đang nhìn chăm chú cho đến khi người đàn ông lộ ra bộ mặt thật thì cùng kinh ngạc hô lên:
"Lão K!"
"Lão K!"
Làm sao có thể, thế nào lại là lão K, hơn nữa còn với người phụ nữ kia!
"Tại sao lại là cô ta!"
Sính Đình nhìn người phụ nữ đang rên rỉ dưới thân lão K. Đó không phải là người phụ nữ ở bệnh viện làm mình hiểu lầm Mạc Thiên Kình hay sao?
"Cô biết cô ta?"
Thủy Nhi nhìn người phụ nữ kia, cực kỳ khinh thường đúng là đồ lẳng lơ. Nhưng cô cũng quên mất khi cô ở trên người của Thượng Quan Quân Triết cũng giống như vậy!
Sính Đình nhìn màn ảnh gật đầu: "Ừ, cô ấy chính là người đã quyến rũ Mạc Thiên Kình, ban đầu tôi còn tưởng rằng cô ta và Mạc Thiên Kình vụng trộm với nhau. Nhưng làm thế nào cô ta và lão K lại chung đụng với nhau được!"
Sính Đình đang cực kỳ phiền muộn thì nghe thấy cửa tầng dưới đột nhiên bị mở ra. Hai người đề phòng vội lấy súng ra nhưng lại nghe thấy giọng của Mạc Thiên Kình và Thượng Quan Quân Triết. Lúc này mới thu súng lại.
Mạc Thiên Kình và Thượng Quan Quân Triết vừa mới lên đến tầng hai thì đã nghe thấy một chuỗi tiếng kêu mất hồn.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, cau mày đi lên lầu.
"Các anh đã trở lại!"
Sính Đình và Thủy Nhi ngồi ở trên giường, mắt nhìn chằm chằm hình ảnh kích tình trên màn ảnh, tiếng va chạm thân thể lớn đến mức làm cho hai người không nhịn được đi đến nhìn.
"Lão K?"
Miệng của hai người đồng thanh kêu lên, chuyện gì đang xảy ra?
Sính Đình và Thủy Nhi nhìn khuôn mặt kinh ngạc của bọn họ, lạnh nhạt nói.
"Mới vừa bưu điện đưa đến, nói là hàng của anh. Bọn em mở ra xem thì ra là đĩa CD, bật lên thì có hình ảnh như thế này!"
Mắt Sính Đình không ngừng nhìn đôi nam nữ dây dưa trên màn ảnh với động tác có độ khó cao không ngờ lão K cũng điên cuồng như vậy.
Mạc Thiên Kình mặt đen lại, nhìn Sính Đình đăm đăm trầm giọng nói:
"Không được nhìn thứ này đối với cục cưng không tốt!"
Sính Đình tức giận nhìn anh:
"Có cái gì không tốt, hơn nữa lão K và người phụ nữ kia cũng không phải là thuốc phiện gì. Nói không chừng lại càng thêm vui mừng ấy chứ!"
Mạc Thiên Kình ở bên tai cô nói thầm: "Em xem cái này, đến buổi tối anh sẽ khó mà nhịn được!"
"Em không xem nữa, mọi người cứ xem tiếp đi!"
Sính Đình bị lời nói của anh dọa sợ, Thủy Nhi nhìn Thượng Quan Quân Triết cũng vội vàng theo Sính Đình đi ra ngoài.
Hai người nhìn chằm chằm màn ảnh nhìn một lát, có chừng năm sáu tiếng toàn bộ đều là hình ảnh kích tình hơn nữa đa dạng phong phú cuối cùng cũng phát hiện ra:
"Lão K bị hạ dược rồi !"
Thượng Quan Quân Triết ngồi ở trên ghế lạnh nhạt nói. Nói không có phản ứng gì thì cũng không thật nhưng bây giờ đang trong thời gian phá án, không thể cùng Thủy Nhi lên giường. Mà cô ấy đang mệt mỏi như vậy làm sao có thể đáp ứng lại anh được.
"Ừ, nhưng mà chúng ta cũng nên chờ cậu ta trở về giải thích một chút!"
Anh cũng muốn biết đến cuối cùng là chuyện gì đang xảy ra!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.