Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng
Chương 89: Nỗi khổ tâm trong lòng Mạc Thiên Kình!
Tiểu Dã Áp
19/12/2014
Mạc Thiên Kình không chút khách khí đẩy tay cô ra, vô tình nhìn vào vệt nước mắt ràn rụa.
"Lina, cô nên biết, giữa tôi và cô là không thể nào, cô phá bỏ đứa bé, chẳng những không thể chứng minh cô yêu tôi, mà càng thêm chứng minh là cô chỉ vì tiền tài và quyền thế mới muốn lấy tôi!"
Mạc Thiên Kình lãnh khốc vô tình nói, chuyện đêm đó, chỉ có anh mới hiểu rõ ràng chuyện gì xảy ra, chỉ là bây giờ anh không thể nói, nếu nói ra thì tất cả đều trở nên không còn chút ý nghĩa nào, chứng cứ còn chưa thu thập đủ, sao anh có thể nói ra.
Nếu như anh nói cho cô ta biết, người đàn ông đêm đó không phải là anh, chỉ là một người đàn ông có thể hình gần giống anh, cô ta có tin không?
Nếu như mình nói cho Sính Đình biết, cô cũng sẽ không tin tưởng.
Anh bố trí hiện trường, chỉ có anh rõ ràng nhất.
"Không phải vậy, thật không phải vậy mà, em thật sự yêu anh!"
Lina cầm cánh tay anh, khóc rất lớn.
“Đi, tôi đưa cô về.”
Mạc Thiên Kình không thèm quan tâm cô ta khóc như thế nào, bởi vì cô ta mà hiểu lầm giữa anh và Sính Đình càng sâu hơn, giống như chỉ cần một mũi tên mà hạ được hai con chim, không ngờ bây giờ nỗi oan của anh có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch. Trong sạch của anh đều bị phá hủy.
Lina nhìn bóng lưng tuyệt tình của anh, thật hận không thể một dao đâm vào thân thể của anh, nhưng mình còn chưa đạt tới mục đích, sao có thể dễ dàng xuống tay với anh như thế.
Hạ thân đau đớn khiến cô ôm chặt cơ thể, ban đêm hình như gió lạnh hơn rất nhiều, thổi vào khiến cô lạnh run hết cả người.
“Mạc Thiên Kình, em….”
Ánh mắt hoa lên, cả người đổ xuống.
Mạc Thiên Kình đi một lúc, phát hiện không thấy cô đi theo, xoay người lại, không ngờ cô đã té xỉu.
Sải bước đi tới, ôm cô lên đặt trên xe, chạy thẳng tới bệnh viện.
Trong bệnh viện, sau khi bác sĩ kiểm tra cho Lina xong, sắc mặt không vui nhìn Mạc Thiên Kình.
“Ngài Mạc, cô ấy vừa phá thai xong, thân thể rất suy yếu, lại chưa ăn gì nên mới ngất xỉu, nên chăm sóc cô ấy cho tốt.”
Thao thao bất tuyệt, không thèm đợi Mạc Thiên Kình giải thích, lại nghe bác sĩ tiếp tục nói:
“Đàn ông nếu không muốn có con thì nên thực hiện tốt các biện pháp ngừa thai, phá thai nhiều lần không những khiến cô ấy vô sinh mà còn không tốt cho cơ thể.”
Mạc Thiên Kình đang sầm mặt, nghe xong lời của bác sĩ, sắc mặt nhất thời càng thêm khó coi.
Liếc nhìn người phụ nữ nằm trên giường, lấy điện thoại ra nhấn một dãy số, nói mấy câu rồi cúp điện thoại.
"Bác sĩ, cô ấy có cần nằm viện không?"
Bác sĩ nhìn anh: “Không cần, về nhà nên chăm sóc cho tốt, trong vòng một tháng không thể cùng phòng.”
Câu nói của bác sĩ khiến Mạc Thiên Kình không khỏi cau mày, cho dù cô ta muốn anh đụng vào, anh cũng không muốn đụng, bác sĩ đã hiểu lầm.
Nhíu nhíu mày, bác sĩ đưa cho anh một bịch thuốc.
“Một ngày 3 lần, nên điều dưỡng cơ thể cho tốt.”
Mạc Thiên Kình nhận bịch thuốc, xoay người ôm Lina ra khỏi bệnh viện.
Lão K nhận được điện thoại của Mạc Thiên Kình, nhanh chóng lái xe tới biệt thự, không ngờ anh còn chưa trở về, cầm chìa khóa dự phòng Mạc Thiên Kình đưa cho mở cửa biệt thự, xử lý tốt mọi chuyện!
Mạc Thiên Kình ôm Lina trở về, đem Lina đặt trong phòng anh, lão K đeo mặt nạ xong ra gặp anh.
Mạc Thiên Kình nhìn lão K trước mặt, không khỏi cười khổ.
"Lão K, chăm sóc cô ta thật tốt, chờ cô ta tỉnh lại, sẽ đưa cô ta đi, tôi có việc, ngàn vạn lần không được để cho cô ta đem lòng sinh nghi, căn phòng cách vách không cho phép đi vào!"
Mạc Thiên Kình dặn dò, lão K gật đầu đồng ý.
Mạc Thiên Kình ra khỏi phòng, lái xe rời khỏi biệt thự.
Mạc Thiên Kình lái xe trở lại biệt thự của ông nội, vừa bước vào cửa đã thấy ông nội ngồi trên ghế sa lon, sắc mặt không được tốt lắm.
“Ông nội, sao ông còn chưa nghỉ ngơi?”
Nhìn đồng hồ trên tay, đã mười giờ rồi, sao ông nội còn chưa chịu đi nghỉ?
Mạc Tử Khiêm thở dài, giọng nói không được tốt:
“”Có phải ngày đó ông nội nói quá nặng lời không, lão Ngọc thật sự không thèm để ý đến ông nữa”.
Ông và Ngọc Kỳ Lân đã là bạn bè tốt hơn bốn mươi năm nay, chỉ tiếc lão già kia tính khí rất nóng nảy, không thông cảm cho nỗi khổ của ông chút nào.
Mạc Thiên Kình đi tới bên cạnh ông ngồi xuống: "Ông nội, cháu hiểu ông đã vì họ, mặc dù bây giờ họ chưa hiểu nguyên nhân tại sao chúng ta làm thế, nhưng chờ sau khi vụ án này được phá xong chúng ta có thể sum họp rồi!"
Không phải là anh không khó chịu, thế nhưng sau lưng vụ án này có quá nhiều bí mật, anh biết ông nội cũng là vì bảo vệ họ, cố tình cách ly họ, không muốn họ bị thương tổn, nhưng hình như cách làm này đã gây tổn thương cho ông nội rất nhiều.
Ông nội Sính Đình hình như rất giận ông nội anh, chỉ mong khi sự thật được vén lên, họ có thể tha thứ cho ông!
“Hy vọng ông nội có thể đợi được đến ngày này.”
Mạc Tử Khiêm thở dài nói, chỉ sợ lòng tốt của ông biến thành lòng lang dạ thú, bây giờ chắc họ đang hận lão già này lắm.
Mạc Thiên Kình nhìn bộ dạng đau lòng của ông nội, trong lòng cũng không dễ chịu gì.
“Ông nội, cháu báo cho ông biết một tin vui, Sính Đình đã có thai, hơn nữa còn là thai đôi.”
“Thật sao? Thai đôi?”
Mạc Tử Khiêm lập tức lộ ra nụ cười, dáng vẻ rất kích động.
Mạc Thiên Kình nhớ lại, vì nhớ Sính Đình mà thiếu chút nữa anh đẩy họ vào hố lửa.
"Thiên Kình, ông nội biết cháu rất nhớ Sính Đình, nhưng bây giờ nên âm thầm chịu đựng, vì an toàn của nó, chúng ta không thể gặp nó, hơn nữa còn phải ra vẻ tuyệt tình hơn, như vậy mới có thể bảo đảm an toàn cho nó và lão Ngọc, cháu biết không?"
Mạc Thiên Kình gật đầu: "Ông nội, cháu biết rồi, cháu biết phải làm thế nào rồi!"
Mạc Tử Khiêm hài lòng nhìn đứa cháu trai, rất thông cảm cho nỗi khổ tâm riêng của anh, nhưng thân là thượng tướng, thì phải khống chế tốt tình cảm của mình, rất nhiều chuyện xảy ra mà bản thân chỉ biết đứng nhìn bất lực không làm gì được.
"Lina thật sự nạo thai rồi hả?"
Mạc Tử Khiêm nhàn nhạt hỏi, Mạc Thiên Kình có chút kinh ngạc nhìn ông nội, không khỏi bội phục năng lực của ông, ngày ngày chỉ ngồi ở trong nhà mà có thể biết những chuyện đã xảy ra ở bên ngoài.
"Tiểu tử thúi, đừng có dùng ánh mắt ấy nhìn ta, anh đừng quên, trước kia ta cũng là thượng tướng!"
Mạc Thiên Kình cười nhẹ: "Biết, thượng tướng!"
"Vâng, Lão K thấy cô ta đi nạo thai, vừa rồi cô ta ngất đi, cháu đưa cô ta đi bệnh viện, bác sĩ cũng nói cô ta mới phá thai!"
Mạc Thiên Kình nhớ lại chuyện vừa rồi, không khỏi cau mày.
"Làm gì cũng phải giữ bí mật, không được để Lina phát hiện ra sơ hở, người phụ nữ này lòng dạ độc ác, nếu mà biết rõ chuyện của cháu và Sính Đình, đến lúc đó sẽ gây ra tổn thương rất lớn cho Sính Đình!"
"Lina, cô nên biết, giữa tôi và cô là không thể nào, cô phá bỏ đứa bé, chẳng những không thể chứng minh cô yêu tôi, mà càng thêm chứng minh là cô chỉ vì tiền tài và quyền thế mới muốn lấy tôi!"
Mạc Thiên Kình lãnh khốc vô tình nói, chuyện đêm đó, chỉ có anh mới hiểu rõ ràng chuyện gì xảy ra, chỉ là bây giờ anh không thể nói, nếu nói ra thì tất cả đều trở nên không còn chút ý nghĩa nào, chứng cứ còn chưa thu thập đủ, sao anh có thể nói ra.
Nếu như anh nói cho cô ta biết, người đàn ông đêm đó không phải là anh, chỉ là một người đàn ông có thể hình gần giống anh, cô ta có tin không?
Nếu như mình nói cho Sính Đình biết, cô cũng sẽ không tin tưởng.
Anh bố trí hiện trường, chỉ có anh rõ ràng nhất.
"Không phải vậy, thật không phải vậy mà, em thật sự yêu anh!"
Lina cầm cánh tay anh, khóc rất lớn.
“Đi, tôi đưa cô về.”
Mạc Thiên Kình không thèm quan tâm cô ta khóc như thế nào, bởi vì cô ta mà hiểu lầm giữa anh và Sính Đình càng sâu hơn, giống như chỉ cần một mũi tên mà hạ được hai con chim, không ngờ bây giờ nỗi oan của anh có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch. Trong sạch của anh đều bị phá hủy.
Lina nhìn bóng lưng tuyệt tình của anh, thật hận không thể một dao đâm vào thân thể của anh, nhưng mình còn chưa đạt tới mục đích, sao có thể dễ dàng xuống tay với anh như thế.
Hạ thân đau đớn khiến cô ôm chặt cơ thể, ban đêm hình như gió lạnh hơn rất nhiều, thổi vào khiến cô lạnh run hết cả người.
“Mạc Thiên Kình, em….”
Ánh mắt hoa lên, cả người đổ xuống.
Mạc Thiên Kình đi một lúc, phát hiện không thấy cô đi theo, xoay người lại, không ngờ cô đã té xỉu.
Sải bước đi tới, ôm cô lên đặt trên xe, chạy thẳng tới bệnh viện.
Trong bệnh viện, sau khi bác sĩ kiểm tra cho Lina xong, sắc mặt không vui nhìn Mạc Thiên Kình.
“Ngài Mạc, cô ấy vừa phá thai xong, thân thể rất suy yếu, lại chưa ăn gì nên mới ngất xỉu, nên chăm sóc cô ấy cho tốt.”
Thao thao bất tuyệt, không thèm đợi Mạc Thiên Kình giải thích, lại nghe bác sĩ tiếp tục nói:
“Đàn ông nếu không muốn có con thì nên thực hiện tốt các biện pháp ngừa thai, phá thai nhiều lần không những khiến cô ấy vô sinh mà còn không tốt cho cơ thể.”
Mạc Thiên Kình đang sầm mặt, nghe xong lời của bác sĩ, sắc mặt nhất thời càng thêm khó coi.
Liếc nhìn người phụ nữ nằm trên giường, lấy điện thoại ra nhấn một dãy số, nói mấy câu rồi cúp điện thoại.
"Bác sĩ, cô ấy có cần nằm viện không?"
Bác sĩ nhìn anh: “Không cần, về nhà nên chăm sóc cho tốt, trong vòng một tháng không thể cùng phòng.”
Câu nói của bác sĩ khiến Mạc Thiên Kình không khỏi cau mày, cho dù cô ta muốn anh đụng vào, anh cũng không muốn đụng, bác sĩ đã hiểu lầm.
Nhíu nhíu mày, bác sĩ đưa cho anh một bịch thuốc.
“Một ngày 3 lần, nên điều dưỡng cơ thể cho tốt.”
Mạc Thiên Kình nhận bịch thuốc, xoay người ôm Lina ra khỏi bệnh viện.
Lão K nhận được điện thoại của Mạc Thiên Kình, nhanh chóng lái xe tới biệt thự, không ngờ anh còn chưa trở về, cầm chìa khóa dự phòng Mạc Thiên Kình đưa cho mở cửa biệt thự, xử lý tốt mọi chuyện!
Mạc Thiên Kình ôm Lina trở về, đem Lina đặt trong phòng anh, lão K đeo mặt nạ xong ra gặp anh.
Mạc Thiên Kình nhìn lão K trước mặt, không khỏi cười khổ.
"Lão K, chăm sóc cô ta thật tốt, chờ cô ta tỉnh lại, sẽ đưa cô ta đi, tôi có việc, ngàn vạn lần không được để cho cô ta đem lòng sinh nghi, căn phòng cách vách không cho phép đi vào!"
Mạc Thiên Kình dặn dò, lão K gật đầu đồng ý.
Mạc Thiên Kình ra khỏi phòng, lái xe rời khỏi biệt thự.
Mạc Thiên Kình lái xe trở lại biệt thự của ông nội, vừa bước vào cửa đã thấy ông nội ngồi trên ghế sa lon, sắc mặt không được tốt lắm.
“Ông nội, sao ông còn chưa nghỉ ngơi?”
Nhìn đồng hồ trên tay, đã mười giờ rồi, sao ông nội còn chưa chịu đi nghỉ?
Mạc Tử Khiêm thở dài, giọng nói không được tốt:
“”Có phải ngày đó ông nội nói quá nặng lời không, lão Ngọc thật sự không thèm để ý đến ông nữa”.
Ông và Ngọc Kỳ Lân đã là bạn bè tốt hơn bốn mươi năm nay, chỉ tiếc lão già kia tính khí rất nóng nảy, không thông cảm cho nỗi khổ của ông chút nào.
Mạc Thiên Kình đi tới bên cạnh ông ngồi xuống: "Ông nội, cháu hiểu ông đã vì họ, mặc dù bây giờ họ chưa hiểu nguyên nhân tại sao chúng ta làm thế, nhưng chờ sau khi vụ án này được phá xong chúng ta có thể sum họp rồi!"
Không phải là anh không khó chịu, thế nhưng sau lưng vụ án này có quá nhiều bí mật, anh biết ông nội cũng là vì bảo vệ họ, cố tình cách ly họ, không muốn họ bị thương tổn, nhưng hình như cách làm này đã gây tổn thương cho ông nội rất nhiều.
Ông nội Sính Đình hình như rất giận ông nội anh, chỉ mong khi sự thật được vén lên, họ có thể tha thứ cho ông!
“Hy vọng ông nội có thể đợi được đến ngày này.”
Mạc Tử Khiêm thở dài nói, chỉ sợ lòng tốt của ông biến thành lòng lang dạ thú, bây giờ chắc họ đang hận lão già này lắm.
Mạc Thiên Kình nhìn bộ dạng đau lòng của ông nội, trong lòng cũng không dễ chịu gì.
“Ông nội, cháu báo cho ông biết một tin vui, Sính Đình đã có thai, hơn nữa còn là thai đôi.”
“Thật sao? Thai đôi?”
Mạc Tử Khiêm lập tức lộ ra nụ cười, dáng vẻ rất kích động.
Mạc Thiên Kình nhớ lại, vì nhớ Sính Đình mà thiếu chút nữa anh đẩy họ vào hố lửa.
"Thiên Kình, ông nội biết cháu rất nhớ Sính Đình, nhưng bây giờ nên âm thầm chịu đựng, vì an toàn của nó, chúng ta không thể gặp nó, hơn nữa còn phải ra vẻ tuyệt tình hơn, như vậy mới có thể bảo đảm an toàn cho nó và lão Ngọc, cháu biết không?"
Mạc Thiên Kình gật đầu: "Ông nội, cháu biết rồi, cháu biết phải làm thế nào rồi!"
Mạc Tử Khiêm hài lòng nhìn đứa cháu trai, rất thông cảm cho nỗi khổ tâm riêng của anh, nhưng thân là thượng tướng, thì phải khống chế tốt tình cảm của mình, rất nhiều chuyện xảy ra mà bản thân chỉ biết đứng nhìn bất lực không làm gì được.
"Lina thật sự nạo thai rồi hả?"
Mạc Tử Khiêm nhàn nhạt hỏi, Mạc Thiên Kình có chút kinh ngạc nhìn ông nội, không khỏi bội phục năng lực của ông, ngày ngày chỉ ngồi ở trong nhà mà có thể biết những chuyện đã xảy ra ở bên ngoài.
"Tiểu tử thúi, đừng có dùng ánh mắt ấy nhìn ta, anh đừng quên, trước kia ta cũng là thượng tướng!"
Mạc Thiên Kình cười nhẹ: "Biết, thượng tướng!"
"Vâng, Lão K thấy cô ta đi nạo thai, vừa rồi cô ta ngất đi, cháu đưa cô ta đi bệnh viện, bác sĩ cũng nói cô ta mới phá thai!"
Mạc Thiên Kình nhớ lại chuyện vừa rồi, không khỏi cau mày.
"Làm gì cũng phải giữ bí mật, không được để Lina phát hiện ra sơ hở, người phụ nữ này lòng dạ độc ác, nếu mà biết rõ chuyện của cháu và Sính Đình, đến lúc đó sẽ gây ra tổn thương rất lớn cho Sính Đình!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.