Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng
Chương 82: Sính Đình mang thai!
Tiểu Dã Áp
19/12/2014
"Tiệc khiêu vũ?" Sính Đình lẩm bẩm nói.
"Ừ, một buổi tiệc khiêu vũ thương nghiệp, phải dẫn theo bạn gái đi, em là bạn gái của anh, anh muốn dẫn em đi, sau này những trường hợp như thế này em phải thường xuyên có mặt!" Diệp Thần Băng dịu dàng giải thích.
Sính Đình mặc dù rất không muốn, nhưng bây giờ cô đang cùng anh lui tới, yêu cầu của anh cũng không phải là quá đáng , nhưng. . . . . .
"Thần Băng, em không biết khiêu vũ!"
Sính Đình rất lúng túng, mình cái gì cũng tốt, chỉ có không biết khiêu vũ thôi!
"Không sao, có anh ở đây, sẽ không để cho em không được tự nhiên!"
Diệp Thần Băng dịu dàng nói, khoảng thời gian chung đụng này khiến tình cảm của anh dành cho Sính Đình ngày càng sâu hơn, anh quyết định chờ khi buổi tiệc khiêu vũ kết thúc sẽ giới thiệu cô cho anh ba mẹ biết, sau đó tìm một cơ hội để cầu hôn Sính Đình!
"Vậy cũng được!"
Trong lòng Sính Đình rất sợ, cô chưa từng đi tiệc khiêu vũ bao giờ, dường như phải mặc lễ phục?
Nhưng cô chưa từng mặc lễ phục, cô nên làm sao đây?
"Sính Đình, cái này cho cô ăn!" Cody đến phòng làm việc của cô, cầm trong tay một quả sầu riêng, anh nhớ hình như cô rất thích ăn, còn anh lại không thích cái mùi kia, những tên kia mua để lót dạ đấy!
"Sầu riêng!"
Ánh mắt Sính Đình sáng lên, cô thích ăn sầu riêng nhất nha, vừa nghe thấy mùi vị đó, liền rất muốn ăn.
"Cody, cho tôi ăn thật sao? Cám ơn a!"
Sính Đình nhận dĩa sầu riêng trong tay anh, cầm nĩa xỉa một miếng đưa vào trong miệng. . . . . .
"Ọe. . . . . ."
Một cảm giác buồn nôn mãnh liệt khiến cô buông miếng sầu riêng ra cắm đầu vào thùng rác không ngừng nôn mửa, dạ dày cũng vô cùng khó chịu.
Cody cau mày nhìn cô, rồi bưng cho cô một chén nước.
Sính Đình nhận lấy, sau khi súc miệng xong, thoải mái hơn rất nhiều, nhưng sắc mặt vẫn vô cùng nhợt nhạt!
"Cô làm sao vậy, có phải không thoải mái hay không?"
Cody cau mày nhìn cô, vẻ mặt Sính Đình ngơ ngác.
"Tôi cũng không biết, mấy ngày gần đây khi đánh răng cũng sẽ nôn mửa, chắc bị cảm lạnh rồi !"
Sính Đình nhẹ nhàng giải thích, Cody nhìn sắc mặt tái nhợt của cô, trong lòng cảm thấy lo lắng, nhưng vẫn không nói ra.
"Có muốn đi bệnh viện kiểm tra một chút hay không?"
"Không cần, chỉ bị cảm sơ sơ!"
Sính Đình cười nhạt nói, bị cảm, về nhà mua ít thuốc cảm uống là được rồi, chuyện cô không thích nhất chính là đi bệnh viện!
Sính Đình cầm sầu riêng ăn tiếp, nhưng vừa cắn một miếng, lại không chịu được bỏ qua hướng về phía thùng rác nôn mửa liên tục.
Cody cau mày, khẩn trương nói.
"Tôi thấy cô đừng ăn nữa, đi bệnh viện kiểm tra xem, sao lại luôn nôn mửa!"
Sính Đình nhíu nhíu mày: "Được rồi, tôi sẽ đi kiểm tra một chút!"
Cody gật đầu: "Vậy cô tan việc sớm một chút đi, dù sao cũng không có chuyện gì làm!"
Sính Đình dọn dẹp rồi lo lắng khi phải đi bệnh viện, nên gọi tổng đài tư vấn hỏi thăm, thế nhưng họ lại khuyên cô nên đến khoa sản để khám !
"Cô y tá, cô xác định là khoa sản sao?"
Sính Đình cau mày, khoa sản, cô nôn mửa liên quan gì đến khoa sản chứ?
Cô y tá rất lễ phép gật đầu.
"Đúng, nên đến khoa sản khám !"
Sính Đình còn muốn hỏi thêm, nhưng tổng đài còn phải cố vấn cho rất nhiều người, Sính Đình không thể làm gì khác hơn là đi tới khoa sản.
Không ngờ sau khi đi vào, bác sĩ lại kêu cô đi xét nghiệm nước tiểu, Sính Đình có chút không bình tĩnh, nhớ lại hình như gì cả của mình mấy ngày nay chưa tới, không khỏi nghĩ đến mấy lần mình quan hệ với Mạc Thiên Kình!
Sẽ không đúng lúc như vậy chứ, để cô trúng thưởng đi!
Tâm thần thấp thỏm chờ đợi kết quả kiểm tra ở ngoài, ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy một bóng người quen thuộc.
"Đó không phải là người phụ nữ cùng Mạc Thiên Kình lên giường sao?"
Sính Đình lẩm bẩm nói, nhìn thấy cô đang đi tới, trên mặt hiện lên một nụ cười, trên tay cầm một trang giấy, hơn nữa còn là từ khoa phụ khoa đi ra.
"Cô mang thai?"
Sính Đình không xác định hỏi, Lina không nhận ra Sính Đình, cười nhạt nói.
"Đúng vậy a, một tháng, không ngờ chỉ một lần mà đã có!"
Lina cười đến mức vô cùng sáng lạng, nụ cười làm đau nhói mắt Sính Đình, theo thời gian mà tính ra, thì đứa bé này là của Mạc Thiên Kình!
"Chúc mừng cô... tại sao bạn trai cô không đi cùng cô!"
Sính Đình giả bộ bình tĩnh hỏi, Lina yêu kiều cười nhẹ: "Tôi và anh ấy mới chỉ lên giường lần đầu tiên, anh ấy còn chưa biết tôi mang thai, tôi nghĩ khi có thai hất định anh ấy sẽ đồng ý lấy tôi!"
Lina cười thẹn thùng, còn Sính Đình có cảm giác ngực mình giống như bị kim đâm, đau đớn khó chịu!
"Thật sao? Xem ra anh ta rất yêu cô!"
Sính Đình vô tâm hỏi, Lina gật đầu: "Tôi cũng rất yêu anh ấy!"
Lina vừa nghĩ tới chuyện có thể kết hôn với Mạc Thiên Kình, trên mặt liền dâng lên nụ cười ngọt ngào.
"Cô thật hạnh phúc!" Sính Đình lạnh nhạt nói, Lina nở nụ cười, nói với cô:
"Tôi phải về rồi, hôm nay anh ấy về nước, tôi phải tới tìm anh ấy!"
Nói xong liền lắc mông rời đi, Sính Đình nhìn theo bóng lưng của cô.
Hôm nay anh về nước, kể từ sau ngày đó anh cũng không tới tìm mình, xem ra anh ta không phải thật lòng thích cô, Sính Đình cười cười vẻ tự giễu.
Xem ra cô thật sự rất hạ tiện, rõ ràng mình cự tuyệt tình yêu của anh, nhưng bây giờ lại để ý chuyện anh và người phụ nữ khác ở chung một chỗ!
" Ngọc Sính Đình!"
Phòng khám phụ khoa truyền đến tiếng kêu của bác sĩ, Sính Đình đi vào, nhìn thấy nụ cười tươi rói của bác sĩ, có loại dự cảm rất xấu.
"Chúc mừng cô, mang thai! Em bé đã được 35 ngày!"
Sính Đình cảm thấy trong đầu nổ tung, trống rỗng, sau đó bác sĩ nói gì cô cũng không biết, nắm thật kết quả kiểm tra, cũng không biết mình về nhà như thế nào!
"Ông nội, cháu đã trở về!"
Sính Đình không còn sức để nói, Ngọc Kỳ Lân nhìn bộ dáng của cháu gái bảo bối như vậy, vội vàng hỏi:
"Sính Đình, cháu làm sao thế?"
Mắt rơi vào tờ xét nghiệm trên tay cô!
Sính Đình đi tới ngồi vào ghế sofa, nước mắt bất ngờ chảy ra!
Sau khi Ngọc Kỳ Lân xem xong, sắc mặt cũng rất nặng nề, không ngờ Sính Đình thật sự mang thai con của Mạc Thiên Kình, chuyện này nên làm thế nào!
Hiện tại cô đang lui tới với Diệp Thần Băng, nếu như anh ta biết Sính Đình mang thai đứa con của Mạc Thiên Kình, anh ta sẽ tiếp tục lui tới với Sính Đình sao?
Đứa bé này nên giữ hay không nên giữ, một đống câu hỏi làm cho Ngọc Kỳ Lân đau đầu nhức óc!
Đi tới, ngồi bên cạnh Sính Đình, còn chưa kịp mở lời, Sính Đình đã nói:
"Ông nội, chiều nay khi con tới bệnh viện kiểm tra cũng nhìn thấy người phụ nữ đã lên giường với Mạc Thiên Kình, cô ta cũng mang thai!"
Nói xong, nước mắt uất ức càng tràn lan!
"Sính Đình, cháu có muốn đứa bé này không?"
Trong khoảng thời gian này ông phát hiện hình như Sính Đình cũng không phải là vô tình với Mạc Thiên Kình, nhưng chuyện đã xảy ra như vậy, cô và Mạc Thiên Kình đã không còn khả năng, bây giờ đứa bé thật sự là một vấn đề, đặc biệt là đối với Diệp Thần Băng!
"Cháu cũng không biết, dù sao đây cũng là một sinh mạng!"
Hai tay Sính Đình ôm ngực, mấy năm làm cảnh sát, cho tới bây giờ cô đều sống với vẻ kiên cường, nhưng hiện tại, đứa con đột nhiên đến, khiến cô rất kinh hoảng!
Mạc Thiên Kình sẽ cùng người phụ nữ kia kết hôn sao?
"Sính Đình, bây giờ cháu đang cùng Diệp Thần Băng lui tới, nó sẽ dễ dàng tha thứ khi trong bụng cháu có đứa con của Mạc Thiên Kình sao?"
Lời nói của ông nội khiến Sính Đình giống như rơi vào hầm băng, cả người cũng cứng ngắc không thể động đậy, đúng lúc này chuông cửa vang lên!
"Ừ, một buổi tiệc khiêu vũ thương nghiệp, phải dẫn theo bạn gái đi, em là bạn gái của anh, anh muốn dẫn em đi, sau này những trường hợp như thế này em phải thường xuyên có mặt!" Diệp Thần Băng dịu dàng giải thích.
Sính Đình mặc dù rất không muốn, nhưng bây giờ cô đang cùng anh lui tới, yêu cầu của anh cũng không phải là quá đáng , nhưng. . . . . .
"Thần Băng, em không biết khiêu vũ!"
Sính Đình rất lúng túng, mình cái gì cũng tốt, chỉ có không biết khiêu vũ thôi!
"Không sao, có anh ở đây, sẽ không để cho em không được tự nhiên!"
Diệp Thần Băng dịu dàng nói, khoảng thời gian chung đụng này khiến tình cảm của anh dành cho Sính Đình ngày càng sâu hơn, anh quyết định chờ khi buổi tiệc khiêu vũ kết thúc sẽ giới thiệu cô cho anh ba mẹ biết, sau đó tìm một cơ hội để cầu hôn Sính Đình!
"Vậy cũng được!"
Trong lòng Sính Đình rất sợ, cô chưa từng đi tiệc khiêu vũ bao giờ, dường như phải mặc lễ phục?
Nhưng cô chưa từng mặc lễ phục, cô nên làm sao đây?
"Sính Đình, cái này cho cô ăn!" Cody đến phòng làm việc của cô, cầm trong tay một quả sầu riêng, anh nhớ hình như cô rất thích ăn, còn anh lại không thích cái mùi kia, những tên kia mua để lót dạ đấy!
"Sầu riêng!"
Ánh mắt Sính Đình sáng lên, cô thích ăn sầu riêng nhất nha, vừa nghe thấy mùi vị đó, liền rất muốn ăn.
"Cody, cho tôi ăn thật sao? Cám ơn a!"
Sính Đình nhận dĩa sầu riêng trong tay anh, cầm nĩa xỉa một miếng đưa vào trong miệng. . . . . .
"Ọe. . . . . ."
Một cảm giác buồn nôn mãnh liệt khiến cô buông miếng sầu riêng ra cắm đầu vào thùng rác không ngừng nôn mửa, dạ dày cũng vô cùng khó chịu.
Cody cau mày nhìn cô, rồi bưng cho cô một chén nước.
Sính Đình nhận lấy, sau khi súc miệng xong, thoải mái hơn rất nhiều, nhưng sắc mặt vẫn vô cùng nhợt nhạt!
"Cô làm sao vậy, có phải không thoải mái hay không?"
Cody cau mày nhìn cô, vẻ mặt Sính Đình ngơ ngác.
"Tôi cũng không biết, mấy ngày gần đây khi đánh răng cũng sẽ nôn mửa, chắc bị cảm lạnh rồi !"
Sính Đình nhẹ nhàng giải thích, Cody nhìn sắc mặt tái nhợt của cô, trong lòng cảm thấy lo lắng, nhưng vẫn không nói ra.
"Có muốn đi bệnh viện kiểm tra một chút hay không?"
"Không cần, chỉ bị cảm sơ sơ!"
Sính Đình cười nhạt nói, bị cảm, về nhà mua ít thuốc cảm uống là được rồi, chuyện cô không thích nhất chính là đi bệnh viện!
Sính Đình cầm sầu riêng ăn tiếp, nhưng vừa cắn một miếng, lại không chịu được bỏ qua hướng về phía thùng rác nôn mửa liên tục.
Cody cau mày, khẩn trương nói.
"Tôi thấy cô đừng ăn nữa, đi bệnh viện kiểm tra xem, sao lại luôn nôn mửa!"
Sính Đình nhíu nhíu mày: "Được rồi, tôi sẽ đi kiểm tra một chút!"
Cody gật đầu: "Vậy cô tan việc sớm một chút đi, dù sao cũng không có chuyện gì làm!"
Sính Đình dọn dẹp rồi lo lắng khi phải đi bệnh viện, nên gọi tổng đài tư vấn hỏi thăm, thế nhưng họ lại khuyên cô nên đến khoa sản để khám !
"Cô y tá, cô xác định là khoa sản sao?"
Sính Đình cau mày, khoa sản, cô nôn mửa liên quan gì đến khoa sản chứ?
Cô y tá rất lễ phép gật đầu.
"Đúng, nên đến khoa sản khám !"
Sính Đình còn muốn hỏi thêm, nhưng tổng đài còn phải cố vấn cho rất nhiều người, Sính Đình không thể làm gì khác hơn là đi tới khoa sản.
Không ngờ sau khi đi vào, bác sĩ lại kêu cô đi xét nghiệm nước tiểu, Sính Đình có chút không bình tĩnh, nhớ lại hình như gì cả của mình mấy ngày nay chưa tới, không khỏi nghĩ đến mấy lần mình quan hệ với Mạc Thiên Kình!
Sẽ không đúng lúc như vậy chứ, để cô trúng thưởng đi!
Tâm thần thấp thỏm chờ đợi kết quả kiểm tra ở ngoài, ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy một bóng người quen thuộc.
"Đó không phải là người phụ nữ cùng Mạc Thiên Kình lên giường sao?"
Sính Đình lẩm bẩm nói, nhìn thấy cô đang đi tới, trên mặt hiện lên một nụ cười, trên tay cầm một trang giấy, hơn nữa còn là từ khoa phụ khoa đi ra.
"Cô mang thai?"
Sính Đình không xác định hỏi, Lina không nhận ra Sính Đình, cười nhạt nói.
"Đúng vậy a, một tháng, không ngờ chỉ một lần mà đã có!"
Lina cười đến mức vô cùng sáng lạng, nụ cười làm đau nhói mắt Sính Đình, theo thời gian mà tính ra, thì đứa bé này là của Mạc Thiên Kình!
"Chúc mừng cô... tại sao bạn trai cô không đi cùng cô!"
Sính Đình giả bộ bình tĩnh hỏi, Lina yêu kiều cười nhẹ: "Tôi và anh ấy mới chỉ lên giường lần đầu tiên, anh ấy còn chưa biết tôi mang thai, tôi nghĩ khi có thai hất định anh ấy sẽ đồng ý lấy tôi!"
Lina cười thẹn thùng, còn Sính Đình có cảm giác ngực mình giống như bị kim đâm, đau đớn khó chịu!
"Thật sao? Xem ra anh ta rất yêu cô!"
Sính Đình vô tâm hỏi, Lina gật đầu: "Tôi cũng rất yêu anh ấy!"
Lina vừa nghĩ tới chuyện có thể kết hôn với Mạc Thiên Kình, trên mặt liền dâng lên nụ cười ngọt ngào.
"Cô thật hạnh phúc!" Sính Đình lạnh nhạt nói, Lina nở nụ cười, nói với cô:
"Tôi phải về rồi, hôm nay anh ấy về nước, tôi phải tới tìm anh ấy!"
Nói xong liền lắc mông rời đi, Sính Đình nhìn theo bóng lưng của cô.
Hôm nay anh về nước, kể từ sau ngày đó anh cũng không tới tìm mình, xem ra anh ta không phải thật lòng thích cô, Sính Đình cười cười vẻ tự giễu.
Xem ra cô thật sự rất hạ tiện, rõ ràng mình cự tuyệt tình yêu của anh, nhưng bây giờ lại để ý chuyện anh và người phụ nữ khác ở chung một chỗ!
" Ngọc Sính Đình!"
Phòng khám phụ khoa truyền đến tiếng kêu của bác sĩ, Sính Đình đi vào, nhìn thấy nụ cười tươi rói của bác sĩ, có loại dự cảm rất xấu.
"Chúc mừng cô, mang thai! Em bé đã được 35 ngày!"
Sính Đình cảm thấy trong đầu nổ tung, trống rỗng, sau đó bác sĩ nói gì cô cũng không biết, nắm thật kết quả kiểm tra, cũng không biết mình về nhà như thế nào!
"Ông nội, cháu đã trở về!"
Sính Đình không còn sức để nói, Ngọc Kỳ Lân nhìn bộ dáng của cháu gái bảo bối như vậy, vội vàng hỏi:
"Sính Đình, cháu làm sao thế?"
Mắt rơi vào tờ xét nghiệm trên tay cô!
Sính Đình đi tới ngồi vào ghế sofa, nước mắt bất ngờ chảy ra!
Sau khi Ngọc Kỳ Lân xem xong, sắc mặt cũng rất nặng nề, không ngờ Sính Đình thật sự mang thai con của Mạc Thiên Kình, chuyện này nên làm thế nào!
Hiện tại cô đang lui tới với Diệp Thần Băng, nếu như anh ta biết Sính Đình mang thai đứa con của Mạc Thiên Kình, anh ta sẽ tiếp tục lui tới với Sính Đình sao?
Đứa bé này nên giữ hay không nên giữ, một đống câu hỏi làm cho Ngọc Kỳ Lân đau đầu nhức óc!
Đi tới, ngồi bên cạnh Sính Đình, còn chưa kịp mở lời, Sính Đình đã nói:
"Ông nội, chiều nay khi con tới bệnh viện kiểm tra cũng nhìn thấy người phụ nữ đã lên giường với Mạc Thiên Kình, cô ta cũng mang thai!"
Nói xong, nước mắt uất ức càng tràn lan!
"Sính Đình, cháu có muốn đứa bé này không?"
Trong khoảng thời gian này ông phát hiện hình như Sính Đình cũng không phải là vô tình với Mạc Thiên Kình, nhưng chuyện đã xảy ra như vậy, cô và Mạc Thiên Kình đã không còn khả năng, bây giờ đứa bé thật sự là một vấn đề, đặc biệt là đối với Diệp Thần Băng!
"Cháu cũng không biết, dù sao đây cũng là một sinh mạng!"
Hai tay Sính Đình ôm ngực, mấy năm làm cảnh sát, cho tới bây giờ cô đều sống với vẻ kiên cường, nhưng hiện tại, đứa con đột nhiên đến, khiến cô rất kinh hoảng!
Mạc Thiên Kình sẽ cùng người phụ nữ kia kết hôn sao?
"Sính Đình, bây giờ cháu đang cùng Diệp Thần Băng lui tới, nó sẽ dễ dàng tha thứ khi trong bụng cháu có đứa con của Mạc Thiên Kình sao?"
Lời nói của ông nội khiến Sính Đình giống như rơi vào hầm băng, cả người cũng cứng ngắc không thể động đậy, đúng lúc này chuông cửa vang lên!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.