Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn
Chương 396: Biểu hiện rõ ràng1
Thập Điểm Thính Phong
07/08/2018
Editor: May
Cô ngẩn ra, thầm nghĩ chẳng lẽ là Mặc Thời Khiêm đưa bữa sáng đến cho cô sớm như vậy...
Súc nước phun bọt kem đánh răng ra, tùy tiện lau lau miệng cô liền vội vàng đi mở cửa.
Cửa vừa mở ra, nhưng đứng ở ngoài cửa cũng không phải người đàn ông cao lớn lạnh lùng, mà là cô gái mặc áo lông giống như bánh bao, trong tay xách theo hộp giữ ấm, trên mặt lộ vẻ mỉm cười ngọt ngào, "Chị Trì Hoan, chị rời giường chưa, em không có đánh thức chị chứ?"
Ý cười trên mặt Trì Hoan lập tức tiêu tán xuống, cô híp mắt, thản nhiên nói, "Cô tìm tôi có việc?"
"Em đưa bữa sáng cho chị nha... Mẹ nói chị thích ăn bánh bao nhỏ, em ở trên mạng tìm tiệm danh tiếng tốt nhất, sáng sớm đã đi xếp hàng mua, chị nếm thử xem có thích hay không."
Cô ta nói xong, còn quơ quơ hộp giữ ấm trong tay.
Trì Hoan nở nụ cười, "Cố ý đưa bữa sáng cho tôi?"
Beth tự nhiên là nhìn ra ý cười lạnh lẽo của cô, lắp bắp nói, "Chị không thích ăn sao?"
"Thích, " Cô vươn tay, thản nhiên cười, "Đưa tôi đi, tôi rửa mặt xong liền ăn, cô có thể đi trở về."
Beth, "..."
Cô ta bi thương nhìn Trì Hoan, "Chị Trì Hoan... có phải chị rất không thích em không?"
Trì Hoan mỉm cười, "Ừ, nếu cô cảm thấy tôi không thích cô, vậy tôi hẳn là biểu hiện thật sự rõ ràng, cô nên thức thời một chút, đừng lại đến quấy rầy tôi nữa."
Beth nhìn cô, gắt gao cắn môi, "Chị không thích em không sao, nhưng em không thể khiến chị hiểu lầm mẹ... Ngày hôm qua bạn trai chị đi bệnh viện, em vốn đang tưởng chị nhớ thương mẹ nhưng là bản thân ngượng ngùng, cho nên bảo anh ta đến... Kết quả anh ta đổ ập xuống liền chỉ trích mẹ một trận...tuy rằng mẹ không nói, nhưng em biết trong lòng bà rất khó chịu."
Cô ngẩn ra, thầm nghĩ chẳng lẽ là Mặc Thời Khiêm đưa bữa sáng đến cho cô sớm như vậy...
Súc nước phun bọt kem đánh răng ra, tùy tiện lau lau miệng cô liền vội vàng đi mở cửa.
Cửa vừa mở ra, nhưng đứng ở ngoài cửa cũng không phải người đàn ông cao lớn lạnh lùng, mà là cô gái mặc áo lông giống như bánh bao, trong tay xách theo hộp giữ ấm, trên mặt lộ vẻ mỉm cười ngọt ngào, "Chị Trì Hoan, chị rời giường chưa, em không có đánh thức chị chứ?"
Ý cười trên mặt Trì Hoan lập tức tiêu tán xuống, cô híp mắt, thản nhiên nói, "Cô tìm tôi có việc?"
"Em đưa bữa sáng cho chị nha... Mẹ nói chị thích ăn bánh bao nhỏ, em ở trên mạng tìm tiệm danh tiếng tốt nhất, sáng sớm đã đi xếp hàng mua, chị nếm thử xem có thích hay không."
Cô ta nói xong, còn quơ quơ hộp giữ ấm trong tay.
Trì Hoan nở nụ cười, "Cố ý đưa bữa sáng cho tôi?"
Beth tự nhiên là nhìn ra ý cười lạnh lẽo của cô, lắp bắp nói, "Chị không thích ăn sao?"
"Thích, " Cô vươn tay, thản nhiên cười, "Đưa tôi đi, tôi rửa mặt xong liền ăn, cô có thể đi trở về."
Beth, "..."
Cô ta bi thương nhìn Trì Hoan, "Chị Trì Hoan... có phải chị rất không thích em không?"
Trì Hoan mỉm cười, "Ừ, nếu cô cảm thấy tôi không thích cô, vậy tôi hẳn là biểu hiện thật sự rõ ràng, cô nên thức thời một chút, đừng lại đến quấy rầy tôi nữa."
Beth nhìn cô, gắt gao cắn môi, "Chị không thích em không sao, nhưng em không thể khiến chị hiểu lầm mẹ... Ngày hôm qua bạn trai chị đi bệnh viện, em vốn đang tưởng chị nhớ thương mẹ nhưng là bản thân ngượng ngùng, cho nên bảo anh ta đến... Kết quả anh ta đổ ập xuống liền chỉ trích mẹ một trận...tuy rằng mẹ không nói, nhưng em biết trong lòng bà rất khó chịu."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.