Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn
Chương 167: Bố trí thỏa đáng.
Thập Điểm Thính Phong
26/05/2018
Trì Hoan giật mình, "Có ý tứ gì?"
"Chị nói em... sao cái gì cũng không biết, sắp tới Clod-Summer đang chuẩn bị thu mua công ty chúng ta, người đàn ông của em không nói với em sao?"
Nói?
Anh cái gì cũng chưa nói qua.
Trước kia cô liền loáng thoáng biết, giờ khắc này mới đột nhiên cực kỳ rõ ràng nhận thức được, Mặc Thời Khiêm người đàn ông này, anh cái gì cũng không nói, nhưng anh cái gì cũng làm tốt .
Tất cả chuyện cô hy vọng anh đều làm cho cô, dù là cô ám chỉ hay là cô dấu ở dưới đáy lòng, anh giống như đều không cảm giác được, cũng không lộ ra nửa phần thanh sắc, cô chỉ có thể mất mát sinh hờn dỗi.
Chờ cô tức giận xong, lại đột nhiên biết được, anh đều bố trí thỏa đáng tất cả.
Cô cắn môi, theo phòng tắm trở lại phòng ngủ, có chút ngẩn ngơ.
Chị Diêu lăn lộn xã hội nhiều năm, sớm thành tinh, sâu sắc nhận thấy được phản ứng dị thường của Trì Hoan, "Chuyện lớn như vậy em cũng không biết, cho em nghỉ ngơi cũng là anh ta trực tiếp gọi điện thoại cho chị, Hoan Hoan, các người là tỉnh cảm xảy ra vấn đề , hay là trao đổi xảy ra vấn đề ?"
Trì Hoan đi đến trước cửa sổ kéo bức màn ra, để cho vào ánh mặt trời nhàn nhạt trong mùa đông chiếu tiến vào.
Không hề nghi ngờ, sau khi người đàn ông kia rời giường đã tắt đồng hồ báo thức của cô, lại kéo bức màn lại, lưu lại cô một mình ngủ trên giường, tối hôm qua hình như cô là mơ mơ màng màng nghe được anh nói bảo cô hôm nay nghỉ ngơi.
Cô bĩu môi, oán giận nói, "Anh ấy là một hũ nút, cái gì cũng không nói với em, sao em biết được."
"Đàn ông chỉ làm không nói tốt hơn đám người chỉ nói không làm không biết bao nhiêu, cái gì cũng làm thay em, liền bởi vì mấy ngày nay dem bận quá, trong khoảng thời gian này hành trình biểu đều của em là anh ta tự mình an bài cho em, em còn không hài lòng với người ta, em có bao nhiêu mặt mũi."
Trì Hoan, "..."
"Chị nói em... sao cái gì cũng không biết, sắp tới Clod-Summer đang chuẩn bị thu mua công ty chúng ta, người đàn ông của em không nói với em sao?"
Nói?
Anh cái gì cũng chưa nói qua.
Trước kia cô liền loáng thoáng biết, giờ khắc này mới đột nhiên cực kỳ rõ ràng nhận thức được, Mặc Thời Khiêm người đàn ông này, anh cái gì cũng không nói, nhưng anh cái gì cũng làm tốt .
Tất cả chuyện cô hy vọng anh đều làm cho cô, dù là cô ám chỉ hay là cô dấu ở dưới đáy lòng, anh giống như đều không cảm giác được, cũng không lộ ra nửa phần thanh sắc, cô chỉ có thể mất mát sinh hờn dỗi.
Chờ cô tức giận xong, lại đột nhiên biết được, anh đều bố trí thỏa đáng tất cả.
Cô cắn môi, theo phòng tắm trở lại phòng ngủ, có chút ngẩn ngơ.
Chị Diêu lăn lộn xã hội nhiều năm, sớm thành tinh, sâu sắc nhận thấy được phản ứng dị thường của Trì Hoan, "Chuyện lớn như vậy em cũng không biết, cho em nghỉ ngơi cũng là anh ta trực tiếp gọi điện thoại cho chị, Hoan Hoan, các người là tỉnh cảm xảy ra vấn đề , hay là trao đổi xảy ra vấn đề ?"
Trì Hoan đi đến trước cửa sổ kéo bức màn ra, để cho vào ánh mặt trời nhàn nhạt trong mùa đông chiếu tiến vào.
Không hề nghi ngờ, sau khi người đàn ông kia rời giường đã tắt đồng hồ báo thức của cô, lại kéo bức màn lại, lưu lại cô một mình ngủ trên giường, tối hôm qua hình như cô là mơ mơ màng màng nghe được anh nói bảo cô hôm nay nghỉ ngơi.
Cô bĩu môi, oán giận nói, "Anh ấy là một hũ nút, cái gì cũng không nói với em, sao em biết được."
"Đàn ông chỉ làm không nói tốt hơn đám người chỉ nói không làm không biết bao nhiêu, cái gì cũng làm thay em, liền bởi vì mấy ngày nay dem bận quá, trong khoảng thời gian này hành trình biểu đều của em là anh ta tự mình an bài cho em, em còn không hài lòng với người ta, em có bao nhiêu mặt mũi."
Trì Hoan, "..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.