Chương 64: Che Giấu
Vũ Nhược Vy
07/03/2021
"Con cũng nghĩ tới lựa chọn này nhưng đây không phải cách tốt nhất. Sẽ làm
cô ấy hiểu lầm chúng ta không tin vào năng lực của cô ấy. Hơn nữa chuyện lần này, theo như Chí Dương điều tra được là một vụ giết người được dàn dựng thành một vụ tai nạn, chắc chắn có người muốn nhắm vào Hinh Nhi"
"Con bé đã biết chuyện này chưa ?"
"Chưa biết, con cũng không để Hinh Nhi biết được, sợ rằng làm kinh động đến sức khỏe của cô ấy và thai nhi"
Vũ Trung Kiên gật đầu tán thành nhìn hắn, ánh mắt đã bình tĩnh trở lại.
"Nên nói chuyện này cho mẹ con biết, dù có giận thì cũng còn hy vọng bà ấy giúp con canh chừng Hinh Nhi, chuyện này để cha giúp con một tay"
Mặc Hàn ngây người, lòng nặng trĩu.
"Vâng"
[..........]
Sau buổi nói chuyện hôm đó, ngày hôm sau tin tức lan truyền cả nước, phóng viên liên tục bao vây tập đoàn Tô thị, Mặc Hàn gấp rút tiến hành cuộc họp ở Tô thị, lấy danh nghĩa là cổ đông lớn thay cô đến chủ trì cuộc họp. Buổi họp báo chỉ diễn ra trong bộ phận nội bộ của công ty. Đã hơn hai tiếng đồng hồ sau khi Vũ Mặc Hàn kết thúc cuộc họp. Từ trong phòng họp đi ra, lông mày nhíu chặt, tay trái giơ lên ấn vào giữa lông mày xoa nhẹ.
"Vũ tổng, có camera gần đó đã ghi được hình ảnh nạn nhân và một người khác có sô xát với nhau, hiện người của ta đang điều tra tung tích của kẻ này"
Mặc Hàn cầm lấy những tấm ảnh được trích ra từ camera, một người đàn ông đang xô sát với một người khác, đoán chừng là nạn nhân. Vì hai người đứng khá xa so với vị trí camera nên không thể quay rõ họ nói gì. Mặc Hàn nhìn thoáng qua tấm ảnh máy quay ghi được trong góc khuất, một manh mối hiện lên trong đầu hắn.
"Chí Dương, cậu lại đây nhìn xem"
Mặc Hàn tay chỉ vào hình bóng của một người phụ nữ đang đứng theo dõi trong một góc tường nơi hai người đàn ông đang xô sát với nhau. Chí Dương nhíu mày, mắt chăm chăm nhìn vào người phụ nữ ấy, không có ấn tượng gì với cậu ta.
"Vũ tổng, không lẽ ngài nghi ngờ người phụ nữ này?"
"Đúng. Hành tung của cô ta cũng rất đáng nghi, mau chóng liên lạc cho Minh Huy giúp đỡ, có lẽ sẽ tìm được người nhanh hơn"
"Tôi hiểu rồi"
Chí Dương nhanh chóng ra ngoài gọi điện, trả lại không gian yên tĩnh cho hắn. Mặc Hàn dựa lưng ngửa đầu trên ghế, hai tay xoa hai bên thái dương. Hắn không mệt mỏi, chỉ là đang cố nghĩ xem ai lại có thể ra tay độc ác như thế. Nếu chuyện này không giải quyết nhanh chóng, không chừng Hinh Nhi sẽ lãnh án tù mất. Mặc Hàn vò đầu tức tối, cố nén lại buồn bực trong lòng.
[.............]
Về phía Hinh Nhi, cô vẫn chưa hay biết gì. Nhưng biểu hiện kì lạ của Vũ phu nhân đã khiến cô nghi ngờ.
Hinh Nhi nói muốn xem phim, bà ấy liền ngắt điện.
Hinh Nhi nói cô ấy muốn ra ngoài hóng gió, bà ấy liền ra lệnh khóa cổng bảo là bên ngoài nguy hiểm, không được đi.
Ngay cả quyền sử dụng điện thoại, bà ấy cũng không cho. Thường xuyên bên cạnh Hinh Nhi khiến cô có cảm giác như mình giống như tù nhân của bà ấy vậy. Vũ phu nhân ngăn chặn mọi kết nối từ bên ngoài của cô. Dù đã gắng hỏi xem vì sao mẹ lại có biểu hiện lạ như thế nhưng bà ấy không nói gì, cố ý tránh né sang chuyện khác. Trong một lần, Hinh Nhi ra vườn chăm mấy cây hoa hồng xanh đã vô tình nghe người làm trong nhà bàn tán với nhau.
"Ê, nghe tin gì chưa? Tập đoàn của thiếu phu nhân xảy ra sự cố, thiếu gia phải thay cô ấy tới giải quyết đấy"
"Thế à? Hôm nay tôi chưa xem tin tức nên chưa biết. Mọi chuyện sao rồi, đã giải quyết xong hết chưa?"
"Nghe đâu Vũ thiếu gia đã giải quyết rồi, nhưng đám phóng viên đó chắc chắn sẽ không từ bỏ vậy đâu"
"Hình như thiếu phu nhân cũng chưa biết chuyện này, các người tốt nhất nên im lặng thì hơn"
Hinh Nhi khựng lại, thân thể run rẩy, chết lặng trong vài giây. Cô không thể tin vào thính giác của mình, nghi hoặc lại gần hỏi những người giúp việc đó.
"Các cô nói thật không?"
Giọng nói của cô ảm đạm, mang không khí chết chóc, đe dọa người nghe. Những người làm đó bị cô dọa sợ xém chút ngất xỉu, một nữ người hầu can đảm đã tiến lên phía trước và nói với cô.
"Đu...đúng, đó là những gì tôi nghe được"
Câu nói của người đó như tiếng xét đánh ngay tai, Hinh Nhi như không đứng vững, loạng choạng đi vào trong nhà lấy đồ thay rồi lập tức lái xe đến công ty, mặc kệ mẹ hắn có ngăn cản thế nào, cô cũng không để tâm. Bây giờ cô đã hiểu, hành động kì lạ của mẹ và công việc đột xuất của hắn là mục đích có chủ ý, tất cả đều đang lừa dối cô. Vì sao Mặc Hàn lại giấu cô những chuyện này, đã từng hứa sẽ chia sẻ với nhau bất cứ chuyện gì nhưng bây giờ xem xem hắn có làm đúng như lời hứa không? Hinh Nhi càng nghĩ lại càng ấm ức, trong khi hắn đang chật vật với những rắc rối của Tô thị thì cô lại thong thả ở nhà, thật đáng trách!
"Con bé đã biết chuyện này chưa ?"
"Chưa biết, con cũng không để Hinh Nhi biết được, sợ rằng làm kinh động đến sức khỏe của cô ấy và thai nhi"
Vũ Trung Kiên gật đầu tán thành nhìn hắn, ánh mắt đã bình tĩnh trở lại.
"Nên nói chuyện này cho mẹ con biết, dù có giận thì cũng còn hy vọng bà ấy giúp con canh chừng Hinh Nhi, chuyện này để cha giúp con một tay"
Mặc Hàn ngây người, lòng nặng trĩu.
"Vâng"
[..........]
Sau buổi nói chuyện hôm đó, ngày hôm sau tin tức lan truyền cả nước, phóng viên liên tục bao vây tập đoàn Tô thị, Mặc Hàn gấp rút tiến hành cuộc họp ở Tô thị, lấy danh nghĩa là cổ đông lớn thay cô đến chủ trì cuộc họp. Buổi họp báo chỉ diễn ra trong bộ phận nội bộ của công ty. Đã hơn hai tiếng đồng hồ sau khi Vũ Mặc Hàn kết thúc cuộc họp. Từ trong phòng họp đi ra, lông mày nhíu chặt, tay trái giơ lên ấn vào giữa lông mày xoa nhẹ.
"Vũ tổng, có camera gần đó đã ghi được hình ảnh nạn nhân và một người khác có sô xát với nhau, hiện người của ta đang điều tra tung tích của kẻ này"
Mặc Hàn cầm lấy những tấm ảnh được trích ra từ camera, một người đàn ông đang xô sát với một người khác, đoán chừng là nạn nhân. Vì hai người đứng khá xa so với vị trí camera nên không thể quay rõ họ nói gì. Mặc Hàn nhìn thoáng qua tấm ảnh máy quay ghi được trong góc khuất, một manh mối hiện lên trong đầu hắn.
"Chí Dương, cậu lại đây nhìn xem"
Mặc Hàn tay chỉ vào hình bóng của một người phụ nữ đang đứng theo dõi trong một góc tường nơi hai người đàn ông đang xô sát với nhau. Chí Dương nhíu mày, mắt chăm chăm nhìn vào người phụ nữ ấy, không có ấn tượng gì với cậu ta.
"Vũ tổng, không lẽ ngài nghi ngờ người phụ nữ này?"
"Đúng. Hành tung của cô ta cũng rất đáng nghi, mau chóng liên lạc cho Minh Huy giúp đỡ, có lẽ sẽ tìm được người nhanh hơn"
"Tôi hiểu rồi"
Chí Dương nhanh chóng ra ngoài gọi điện, trả lại không gian yên tĩnh cho hắn. Mặc Hàn dựa lưng ngửa đầu trên ghế, hai tay xoa hai bên thái dương. Hắn không mệt mỏi, chỉ là đang cố nghĩ xem ai lại có thể ra tay độc ác như thế. Nếu chuyện này không giải quyết nhanh chóng, không chừng Hinh Nhi sẽ lãnh án tù mất. Mặc Hàn vò đầu tức tối, cố nén lại buồn bực trong lòng.
[.............]
Về phía Hinh Nhi, cô vẫn chưa hay biết gì. Nhưng biểu hiện kì lạ của Vũ phu nhân đã khiến cô nghi ngờ.
Hinh Nhi nói muốn xem phim, bà ấy liền ngắt điện.
Hinh Nhi nói cô ấy muốn ra ngoài hóng gió, bà ấy liền ra lệnh khóa cổng bảo là bên ngoài nguy hiểm, không được đi.
Ngay cả quyền sử dụng điện thoại, bà ấy cũng không cho. Thường xuyên bên cạnh Hinh Nhi khiến cô có cảm giác như mình giống như tù nhân của bà ấy vậy. Vũ phu nhân ngăn chặn mọi kết nối từ bên ngoài của cô. Dù đã gắng hỏi xem vì sao mẹ lại có biểu hiện lạ như thế nhưng bà ấy không nói gì, cố ý tránh né sang chuyện khác. Trong một lần, Hinh Nhi ra vườn chăm mấy cây hoa hồng xanh đã vô tình nghe người làm trong nhà bàn tán với nhau.
"Ê, nghe tin gì chưa? Tập đoàn của thiếu phu nhân xảy ra sự cố, thiếu gia phải thay cô ấy tới giải quyết đấy"
"Thế à? Hôm nay tôi chưa xem tin tức nên chưa biết. Mọi chuyện sao rồi, đã giải quyết xong hết chưa?"
"Nghe đâu Vũ thiếu gia đã giải quyết rồi, nhưng đám phóng viên đó chắc chắn sẽ không từ bỏ vậy đâu"
"Hình như thiếu phu nhân cũng chưa biết chuyện này, các người tốt nhất nên im lặng thì hơn"
Hinh Nhi khựng lại, thân thể run rẩy, chết lặng trong vài giây. Cô không thể tin vào thính giác của mình, nghi hoặc lại gần hỏi những người giúp việc đó.
"Các cô nói thật không?"
Giọng nói của cô ảm đạm, mang không khí chết chóc, đe dọa người nghe. Những người làm đó bị cô dọa sợ xém chút ngất xỉu, một nữ người hầu can đảm đã tiến lên phía trước và nói với cô.
"Đu...đúng, đó là những gì tôi nghe được"
Câu nói của người đó như tiếng xét đánh ngay tai, Hinh Nhi như không đứng vững, loạng choạng đi vào trong nhà lấy đồ thay rồi lập tức lái xe đến công ty, mặc kệ mẹ hắn có ngăn cản thế nào, cô cũng không để tâm. Bây giờ cô đã hiểu, hành động kì lạ của mẹ và công việc đột xuất của hắn là mục đích có chủ ý, tất cả đều đang lừa dối cô. Vì sao Mặc Hàn lại giấu cô những chuyện này, đã từng hứa sẽ chia sẻ với nhau bất cứ chuyện gì nhưng bây giờ xem xem hắn có làm đúng như lời hứa không? Hinh Nhi càng nghĩ lại càng ấm ức, trong khi hắn đang chật vật với những rắc rối của Tô thị thì cô lại thong thả ở nhà, thật đáng trách!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.