Vợ Yêu Quyền Lực Của Vương Tổng
Chương 191: Ngọt ngào ( H+ )
Hách Liên Mạc Hân
11/01/2023
Vương Kiên nhấc bổng cô lên đùi mình, tựa lưng cô vào tường. Dây dưa từng đợt từng đợt với nụ hôn ngọt ngào tựa đường mật của hai vợ chồng.
Vương Kiên bế cô về phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường rồi tiếp tục nụ hôn đang dang dở. Trần Thanh Ngọc bị anh hôn đến mê muội tâm trí, là do cô kích thích anh trước.
Vương Kiên cúi xuống vùng cổ và xương quai xanh của cô mà hôn xuống, để lại những dấu vết đỏ hồng. Thanh âm của Trần Thanh Ngọc vang lên những tiếng rên ái muội.
Mọi hành động của Vương Kiên đều rất ôn nhu nhẹ nhàng, anh cắn nhẹ rồi liếm láp vành tai cô. Trần Thanh Ngọc vang lên những tiếng rên khe khẽ.
- “ Ưm....ư....nhột...quá..... ưm.... ”
Vì cô đang mặc váy rộng nên Vương Kiên tháo ra khá dễ dàng, anh cũng thoát y cho chính mình. Anh muốn đêm nay là một đêm ngọt ngào nhất trước khi anh về Mỹ, anh phải về đó xử lý vài chuyện.
Vương Kiên chỉ mặc cho cô một chiếc váy đó, anh cũng không mặc đồ lót cho cô. Để cô cảm thấy thoải mái nhất, nào ngờ quá thuận tiện cho cuộc tình đêm nay.
Hai đôi bàn tay đan chặt vào nhau, anh vùi đầu vào rãnh ngực cô mà hôn. Trần Thanh Ngọc kích thích, hai bên ngực không ngừng đung đưa như đang thách thức Vương Kiên.
- “ Ưm....nhẹ...nhẹ...nhẹ thôi anh.... ưm....aaaa.... ”
Anh hôn khắp vùng ngực rồi đến vùng bụng phẳng lì, Vương Kiên tin chắc rằng nơi này sẽ sớm có tiểu bảo bối của hai người. Anh liên tục cầy sấy trên người cô, chỉ hi vọng sẽ sớm có con. Như vậy, cô sẽ không còn áy náy về chuyện mình không thể sinh được con nữa.
Phía dưới của cô đã ướt đẫm, chảy cả xuống ga giường. Nơi ấy của cô vừa ngọt vừa thơm vừa mềm mại, anh cúi xuống vừa hôn vừa liếm nhẹ.
- “ Ưm....đừng...anh....đừng liếm.... nó...aaaaa....bẩn lắm.... ”
- “ Không bẩn, rất ngọt, mềm và rất thơm. ”
Anh dùng ngón tay thon dài khám phá huyệt động đầy bí hiểm của cô sau đó đem " ** *** " của mình đi sâu vào trong cô. Cô không còn siết chặt anh nữa, thả lỏng hang động cho anh thuận tiện đi vào.
Vương Kiên đi vào nơi sâu nhất của cô, bắn **** **** của anh vào điểm G của cô. Đưa Trần Thanh Ngọc lên đỉnh của sự thăng hoa, tiếng ngân nga nhỏ nhẹ từ miệng cô nhưng cũng đủ để Vương Kiên nghe thấy hết.
Đêm đó, không biết Vương Kiên đòi cô bao nhiêu lần. Trần Thanh Ngọc cũng quá dễ dãi rồi, anh đòi bao nhiêu cô cũng đồng ý. Đến 4h sáng anh mới chịu buông tha cho cô, Trần Thanh Ngọc vì mệt nên đã ngủ. Cô ngủ ngon giấc trong vòng tay của anh, rất bình yên. Anh vừa bế cô ngủ vừa thay ga lại ga giường sau đó đặt cô nằm xuống. Đối với anh, cô mãi mãi là một bé gái cần được chiều chuộng nâng niu.
" Vợ yêu, anh nhất định sẽ không để em oan ức. Những kẻ hại vợ chồng mình, anh sẽ khiến những người đó phải trả giá đắt. Chờ anh về nhé ”
Giới thương trường tàn nhẫn với Vương Kiên bao nhiêu thì bên cạnh Trần Thanh Ngọc, cô lại dịu dàng và nhân từ với anh bấy nhiêu.
Sáng hôm sau, 6h sáng, khi Trần Thanh Ngọc vẫn còn đang say giấc, Vương Kiên đã tỉnh dậy. Bởi vì 9h sáng nay Vương Kiên sẽ có chuyến bay về New York.
Vương Kiên nhẹ nhàng đi sang bên phòng khác vệ sinh cá nhân, phòng cô sẽ thức giấc, anh không muốn phá giấc ngủ của cô.
Anh quay lại phòng ngủ thay một bộ trang phục khác rồi đi xuống bếp nấu đồ ăn sáng cho cả nhà, tiện thể còn kéo vali xuống. Trong này chỉ có vài bộ đồ và tài liệu quan trọng của anh.
Nấu đồ ăn sáng xong, Vương Kiên dặn dò Vương Quỳnh Trang.
- “ Quỳnh Trang, ba qua Mỹ vài ngày. Có chuyện quan trọng cần ba phải xử lý, con ở nhà chăm sóc mẹ và em. Có chuyện gì phải gọi điện nói với ba ngay, biết chưa. ”
Vương Quỳnh Trang gật đầu vâng dạ, chuyện ngày hôm qua cô không dám hỏi ba mình nên đành im lặng.
- “ Bữa sáng ba nấu sẵn rồi, khi nào mẹ dậy thì đưa cho mẹ cái này. Ba đi nhé, ở nhà nhớ giữ sức khỏe. ”
- “ Dạ, ba đi cẩn thận ạ. ”
Vương Quỳnh Trang vẫy tay chào tạm biệt Vương Kiên, bóng dáng của Vương Kiên khuất dần rồi biến mất.
Anh đi xe buýt vào bến xe Mỹ Đình rồi đi từ bến xe Mỹ Đình lên sân bay Nội Bài. Chọn phương tiện công cộng vừa tiện vừa an toàn.
Vương Kiên bế cô về phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường rồi tiếp tục nụ hôn đang dang dở. Trần Thanh Ngọc bị anh hôn đến mê muội tâm trí, là do cô kích thích anh trước.
Vương Kiên cúi xuống vùng cổ và xương quai xanh của cô mà hôn xuống, để lại những dấu vết đỏ hồng. Thanh âm của Trần Thanh Ngọc vang lên những tiếng rên ái muội.
Mọi hành động của Vương Kiên đều rất ôn nhu nhẹ nhàng, anh cắn nhẹ rồi liếm láp vành tai cô. Trần Thanh Ngọc vang lên những tiếng rên khe khẽ.
- “ Ưm....ư....nhột...quá..... ưm.... ”
Vì cô đang mặc váy rộng nên Vương Kiên tháo ra khá dễ dàng, anh cũng thoát y cho chính mình. Anh muốn đêm nay là một đêm ngọt ngào nhất trước khi anh về Mỹ, anh phải về đó xử lý vài chuyện.
Vương Kiên chỉ mặc cho cô một chiếc váy đó, anh cũng không mặc đồ lót cho cô. Để cô cảm thấy thoải mái nhất, nào ngờ quá thuận tiện cho cuộc tình đêm nay.
Hai đôi bàn tay đan chặt vào nhau, anh vùi đầu vào rãnh ngực cô mà hôn. Trần Thanh Ngọc kích thích, hai bên ngực không ngừng đung đưa như đang thách thức Vương Kiên.
- “ Ưm....nhẹ...nhẹ...nhẹ thôi anh.... ưm....aaaa.... ”
Anh hôn khắp vùng ngực rồi đến vùng bụng phẳng lì, Vương Kiên tin chắc rằng nơi này sẽ sớm có tiểu bảo bối của hai người. Anh liên tục cầy sấy trên người cô, chỉ hi vọng sẽ sớm có con. Như vậy, cô sẽ không còn áy náy về chuyện mình không thể sinh được con nữa.
Phía dưới của cô đã ướt đẫm, chảy cả xuống ga giường. Nơi ấy của cô vừa ngọt vừa thơm vừa mềm mại, anh cúi xuống vừa hôn vừa liếm nhẹ.
- “ Ưm....đừng...anh....đừng liếm.... nó...aaaaa....bẩn lắm.... ”
- “ Không bẩn, rất ngọt, mềm và rất thơm. ”
Anh dùng ngón tay thon dài khám phá huyệt động đầy bí hiểm của cô sau đó đem " ** *** " của mình đi sâu vào trong cô. Cô không còn siết chặt anh nữa, thả lỏng hang động cho anh thuận tiện đi vào.
Vương Kiên đi vào nơi sâu nhất của cô, bắn **** **** của anh vào điểm G của cô. Đưa Trần Thanh Ngọc lên đỉnh của sự thăng hoa, tiếng ngân nga nhỏ nhẹ từ miệng cô nhưng cũng đủ để Vương Kiên nghe thấy hết.
Đêm đó, không biết Vương Kiên đòi cô bao nhiêu lần. Trần Thanh Ngọc cũng quá dễ dãi rồi, anh đòi bao nhiêu cô cũng đồng ý. Đến 4h sáng anh mới chịu buông tha cho cô, Trần Thanh Ngọc vì mệt nên đã ngủ. Cô ngủ ngon giấc trong vòng tay của anh, rất bình yên. Anh vừa bế cô ngủ vừa thay ga lại ga giường sau đó đặt cô nằm xuống. Đối với anh, cô mãi mãi là một bé gái cần được chiều chuộng nâng niu.
" Vợ yêu, anh nhất định sẽ không để em oan ức. Những kẻ hại vợ chồng mình, anh sẽ khiến những người đó phải trả giá đắt. Chờ anh về nhé ”
Giới thương trường tàn nhẫn với Vương Kiên bao nhiêu thì bên cạnh Trần Thanh Ngọc, cô lại dịu dàng và nhân từ với anh bấy nhiêu.
Sáng hôm sau, 6h sáng, khi Trần Thanh Ngọc vẫn còn đang say giấc, Vương Kiên đã tỉnh dậy. Bởi vì 9h sáng nay Vương Kiên sẽ có chuyến bay về New York.
Vương Kiên nhẹ nhàng đi sang bên phòng khác vệ sinh cá nhân, phòng cô sẽ thức giấc, anh không muốn phá giấc ngủ của cô.
Anh quay lại phòng ngủ thay một bộ trang phục khác rồi đi xuống bếp nấu đồ ăn sáng cho cả nhà, tiện thể còn kéo vali xuống. Trong này chỉ có vài bộ đồ và tài liệu quan trọng của anh.
Nấu đồ ăn sáng xong, Vương Kiên dặn dò Vương Quỳnh Trang.
- “ Quỳnh Trang, ba qua Mỹ vài ngày. Có chuyện quan trọng cần ba phải xử lý, con ở nhà chăm sóc mẹ và em. Có chuyện gì phải gọi điện nói với ba ngay, biết chưa. ”
Vương Quỳnh Trang gật đầu vâng dạ, chuyện ngày hôm qua cô không dám hỏi ba mình nên đành im lặng.
- “ Bữa sáng ba nấu sẵn rồi, khi nào mẹ dậy thì đưa cho mẹ cái này. Ba đi nhé, ở nhà nhớ giữ sức khỏe. ”
- “ Dạ, ba đi cẩn thận ạ. ”
Vương Quỳnh Trang vẫy tay chào tạm biệt Vương Kiên, bóng dáng của Vương Kiên khuất dần rồi biến mất.
Anh đi xe buýt vào bến xe Mỹ Đình rồi đi từ bến xe Mỹ Đình lên sân bay Nội Bài. Chọn phương tiện công cộng vừa tiện vừa an toàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.