Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng

Chương 65: Hội triển lãm, khách thần bí tới

Nguyên Cảnh Chi

16/06/2015

Cảnh Tô có chút không tin nhìn Tư Mộ Thần, tất cả nguồn cung cấp cũng bị hai người kia mua rồi.

“Không tin anh? Đi theo anh, hủy bỏ kế hoạch lúc trước của bọn em đi!” Cảnh Tô nhanh chóng gọi điện thoai cho lão Mạc, không cẩn để cho công nhân chạy, tiến hành trấn an.

“Anh từ đâu mà có được nguồn cung cấp? Cho dù anh là Thiếu tướng cũng không thể…” Cảnh Tô sốt ruột, nếu phạm phải vào chuyện sai lầm, ngộ nhỡ mọi chuyện vỡ lở, trên dưới nhà họ Tư đều bị liên lụy.

“Biết em lo lắng cái gì, nhưng lúc nào thì Tư Mộ Thần anh đánh trận mà không nắm chắc chiến thắng?” Nghe đến câu này, cuối cùng lòng thấp thỏm của Cảnh Tô cũng rơi xuống.

“Ăn cơm, anh đã sai Lục Phạm mang đồ qua!”

Mặc dù Tiểu Tiểu Binh nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì, nhưng bé đang nỗ lực tự mình ăn cơm, sau đó để cho Cảnh Tô ăn cơm. Đột nhiên Cảnh Tô hâm mộ cha mẹ ruột của bé, nếu là cha mẹ bé đến tìm bé, phải mang bé đi, cô sẽ bỏ được sao?

“Tống Mộ Thanh, anh đi tìm cha mẹ cho Tiểu Tiểu Binh chứ?” Cảnh Tô nói ra không biết là tốn bao nhiêu khí lực, nhìn Tiểu Tiểu Binh ở trên bàn, cầm cái muống ăn ngon lành, miệng đều là cháo.

“Tiểu Tiểu Binh có cha mẹ, đến lúc sẽ trở về!” Tư Mộ Thần không biết phải trả lời sao với Cảnh Tô, cứ như chuyện lạ mơ hồ. Nhưng dường như Cảnh Tô không hài lòng với kết quả này.

“Tư Mộ Thần, anh đã sớm điều tra rồi?” Giờ phút này, Tư Mộ Thần mới phát giác được lời nói, cô nhóc này thật thích truy đến tận cùng.

“Lão đại, hàng chúng em đưa đến, nhưng chờ đến khi chúng em đến, đã có người đưa cho!” Đường Tuấn xuất hiện ở trước mặt bọn họ, hình như là trải qua chuyện lần trước, cậu thành thục không ít, khi giơ tay nhấc chân hơi thở lạnh lẽo, mơ hồ mang theo cảm giác của cái chết.

“Biết là ai không?” Thật ra thì trong lòng Cảnh Tô đã mơ hồ nghĩ tới có phải là người đàn ông thần bí đó hay không, nhưng lại cảm thấy có thể không phải.

“Chị dâu, chúng em vẫn không tra được tin tức.” Giọng điệu của Đường Tuấn hoàn toàn thay đổi, dáng vẻ cứng rắn khiến cho Cảnh Tô không thích ứng được, có lẽ là gặp phải cái gì đó, Cảnh Tô nghĩ như vậy, hơn nữa kể từ khi Đường Từ trở lại từ trại giam, mất tích rất lâu, cho tới bây giờ mới xuất hiện!

“Mẹ, chú đẹp trai này là ai vậy? Con rất thích! Chú, ôm cháu một cái!” Tiểu Tiểu Binh chạy đến bên chân của cậu ta bắt đầu dựa vào chân cậu, muốn cậu ta ôm. Nằm ngoài ý nghicc của tất cả mọi người, Đường Tuấn luôn luôn có hứng thú với chó mà không đụng vào phụ nữ lại ôm cô nhóc này, điều này làm cho bọn họ rất lo lắng, cha mẹ luôn thích suy nghĩ nhiều, hơn nữa nhất là hiện tại bé còn nhỏ cha mẹ càng thêm thích loạn tưởng, ngộ nhỡ lại yêu người lớn tuổi, vậy thì phải làm sao bây giờ?

“Không được!” Cảnh Tô và Tư Mộ Thần đồng thời hô to, nhuandongd.i.e.n.d.a.n.l.e.q.u.y.d.o.n bọn họ lại không dám tưởng tượng tiếp, chuyện như vậy tuyệt đối không thể xảy ra trên người bọn họ.

“A Tuấn, cậu về trước đi thôi! Anh đưa Tiểu Tiểu Binh và Cảnh Tô trở về trước!”



“Con không muốn, con muốn sống chung cùng với chú!” Tiểu Tiểu Binh kháng nghị, thật vất vả mới tìm được một mỹ nam, nếu là không có được tiền, thật là may mắn khi có chuyện đó. Nếu không phải bé thích có một mỹ nam thu tiền tài, bé mới không cần cùng làm việc với người cha liều chết này, hiện tại lại không để cho bé chơi đùa với chú đẹp trai này nữa.

“Tiểu Tiểu Binh, con quên sao?”

“Lão già đáng chết này, chẳng lẽ cha quên sao?” Tiểu Tiểu Binh học giọng điệu uy hiếp của anh, khiến Tư Mộ Thần tức giận gần chết.

“Xem như con lợi hại!” Tư Mộ Thần mang Cảnh Tô đi, dọc theo đường đi Cảnh Tô cười rất hạnh phúc, chỉ thấy cô nhìn Tư Mộ Thần mặt đen đi.

“Cô nhóc, cười đã chưa?” Cảnh Tô đã không thể nói được cái gì, chỉ có thể gật đầu một cái.

“Cô nhóc, nếu em còn cười nữa, anh phải trừng phạt em!”

“Anh… anh, anh dám!” Cảnh Tô dáng vẻ thở hồng hộc, Tư Mộ Thần nhìn nhìn sắc mặt cô đỏ ửng, nắm lấy mặt cô, cúi người hôn xuống.

Cảnh Tô như đã sớm dự liệu được có thể chết như vậy, cũng không đẩy Tư Mộ Thần ra. Hiện tại Cảnh Tô mặc kệ, đi theo cảm giác trong lòng là được rồi, những thứ khác đều không phải là vấn đề quan trong, cho nên đổi bị động thành chủ động, vòng lên cổ Tư Mộ Thần, ở trong xe, không khí ngọt ngào vây quanh.

Tư Mộ Thần cũng bị khiếp sợ bởi hành động nhỏ nhỏ của Cảnh Tô, cố gắng của anh không uổng phí rồi. Hiện tại cô nhóc của anh đồng ý rồi, sau này mình không cần gạt cưới nữa~

“Lên đi, cần phải bắt đầu công việc, hội triển lãm Cảnh Thái Lam sắp bắt đầu chứ?” Tư Mộ Thần lưu luyến buông Cảnh Tô ra.

“Lái xe cẩn thận một chút!” Cảnh Tô quả quyết đi lên, hiện tại cô còn chưa có thể chiếu cố hạnh phúc của mình, còn có hạnh phúc trên dưới công nhân viên Cảnh Thái Lam, cô không thể để cho bọn họ thất nghiệp. Hiện tại cô tự mình phát hiện mình nhất định có thể trở thành một người lãnh đạo tiêu chuẩn, thoát khỏi nguy cơ này cùng với Cảnh Thái Lam.

--- -----tuyến phân cách-------

Đúng lúc cô vừa đến phòng làm việc, cô lại nhận được điện thoại ở bệnh viện nói Giang Phỉ Á khi dễ hai mẹ con kia, hiện tại đang ở bệnh viện hôn mê bất tỉnh, điều này làm cho lòng dạ độc ác của Cảnh Tô có chút ngứa. Cô không phải dễ nói chuyện, chỉ là không đành lòng tổn thương mà thoi. Lần này dưới sự uy hiếp này, chẳng lẽ nhất định mình phải lộ ra một mặt âm ngoan hay sao?

Hôm nay cô điên cuồng làm việc, đến khi màn đêm buông xuống, cô mới để cho mình ngừng lại.



Cô mở rượu đỏ, để cho chất lỏng chảy xuôi theo chiếc ly cao cổ, giống như máu của mình được tĩnh lặng, giống như vui mừng.

Giơ đế ly rượu cao lên, nhẹ nhàng lắc lắc chất lỏng màu đỏ trong ly, nhuandongd.i.e.n.d.a.n.l.e.q.u.y.d.o.n ngón tay nhẹ nhàng đùa giỡn tóc của mình, cô đứng ở tầng cao nhất ở thành phố, quan sát cái thành phố này.

Ba năm, không dài nhưng đủ để thay đổi một chuyện, một người, thậm chí là cả đời.

Tất cả mọi chuyện ba năm trước đây rõ mồn một trước mắt, cô giống như là một đóa hoa sói có độc, lấy máu tươi làm chất dinh dưỡng, so với anh túc chỉ có hơn chứ không kém.

Cô không thương, cũng không hận, nhưng cô độc.

Nhân chi sơ, tính bổn thiện, không ai vừa sinh ra đã là như vậy, có một số việc vì tình thế bắt buộc.

Những vết thương kia, những thứ khổ kia, những thứ đau kia, những thứ hối hận kia, những thứ hận kia, đều là chất xúc tác.

Cô nhớ tới người đàn bà vẫn hôn mê bất tỉnh ở trên giường bệnh đến nay kia.

Cô hi vọng đến mức nào bà ta đứng ở trước mặt mình, sau đó bá đạo đoạt đi ly rượu của mình, bĩu môi nhìn cô.

Cô nhớ lại người đàn ông cùng lớn lên với mình.

Khi cô nghèo túng, anh chìa tay giúp đỡ mình.

Khi cô mất ý chí chiến đầu, anh nghiêm khắc huấn luyện mình.

Khi cô…

Cũng đã ba năm, anh có ổn không? Xoa trái tim của mình, nơi đó lại nhảy lên không giống như bình thường.

Lần này tuyệt đối mình sẽ không chạy trối chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook