Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác
Chương 38: Ảo Giác
Ân Tầm
10/10/2014
Trước mắt xuất hiện ảo giác sao? Là khung cảnh hết sức quen thuộc!
- Cô Kỳ Hinh, cô có đồng ý làm vợ của anh Lăng Thiếu Đường, làm theo những lời răn dạy trong Thánh kinh, trước mặt Chúa thề sống trọn đời bên anh ấy, yêu thương anh ấy, an ủi anh ấy, tôn trọng anh ấy, bảo vệ anh ấy, yêu anh ấy như yêu chính bản thân cô, dù anh ấy có bệnh tật hay khỏe mạnh, giàu có hay nghèo khổ cũng luôn chung thủy với anh ấy đến khi rời khỏi thế giới này?
Trong nhà thờ, giữa bầu không khí trang nghiêm, giọng nói nhẹ nhàng như mây bay của cha xứ vang lên, nhẹ nhàng vọng vào trái tim Kỳ Hinh, nghe thật giống như lời của thần thánh.
Nhìn Lăng Thiếu Đường đang trong bộ lễ phục màu trắng, trái tim của Kỳ Hinh đầy ngọt ngào, từ nay về sau cô sẽ trở thành vợ của anh!
Nhưng Lăng Thiếu Đường vẫn lạnh lùng đứng đó, chẳng thèm liếc mắt nhìn cô đến một cái, sự dịu dàng hay vui mừng đều chẳng hề tồn tại trong mắt anh.
- Tôi đồng ý! – Kỳ Hinh kiên định trả lời, được gả cho Lăng Thiếu Đường là tâm nguyện lớn nhất của bản thân cô.
Thiếu Đường… Thiếu Đường…
Lăng Thiếu Đường đặt Kỳ Hinh lên boong tàu, anh ra sức hô hấp nhân tạo để Kỳ Hinh sặc nước ra ngoài.
Chết tiệt! Em mau tỉnh lại cho tôi!
Lăng Thiếu Đường gào thét trong lòng. Lúc này, toàn thân anh ướt sũng, mấy sợi tóc ướt nhẹp xõa trước trán, khuôn mặt anh tuấn đầy sốt ruột và phẫn nộ.
- Hinh Nhi, tỉnh lại cho tôi, có nghe thấy không? – Lăng Thiếu Đường gấp gáp hô hấp nhân tạo nhưng Kỳ Hinh chẳng có phản ứng gì, anh sợ đến mức gào to lên.
Đúng vậy, anh sợ, anh sợ cô gái này sẽ lại chết một lần nữa trước mắt anh!
Cô gái chết tiệt! Cô đang tra tấn anh, đây là cách để cô trả thù anh sao?
Cô là người phụ nữ của Lăng Thiếu Đường anh, nếu muốn chết cũng phải được anh đồng ý!
Lăng Thiếu Đường sốt ruột và căng thẳng chưa từng thấy, anh cúi người hô hấp nhân tạo cho Kỳ Hinh, dù thế nào cô cũng không thể rời khỏi anh như vậy được.
Hoàng Phủ Ngưng từ đầu đến cuối vẫn ngồi sững trên boong tàu. Khi thấy người nhảy xuống biển là Lăng Thiếu Đường, cô mới biết mình đã sai thật rồi.
Cô không ngờ Lăng Thiếu Đường lại căng thẳng vì Kỳ Hinh như vậy, anh liều lĩnh nhảy xuống biển!
Lúc này, ánh mắt của Lăng Thiếu Đường không lừa được người khác, anh khẩn trương vì Kỳ Hinh, thậm chí tình yêu của anh với cô ấy đã lan vào tận cốt tủy rồi.
Hoàng Phủ Ngưng luôn chú ý đến mọi chuyện liên quan đến Lăng Thiếu Đường, vậy nên chuyện của anh và Kỳ Hinh cô cũng biết đôi chút.
Năm đó Kỳ Hinh tự sát để thoát khỏi cuộc hôn nhân với nhà họ Lăng, cô nghĩ dựa vào tính cách của Lăng Thiếu Đường, anh nhất định sẽ không từ bỏ. Còn hôm nay khi thấy Kỳ Hinh xuất hiện, cô cho rằng đây chính là một cách thức để trả thù của Lăng Thiếu Đường, nhưng cô tuyệt đối không thể ngờ...
Cô ảo não ôm lấy đầu, phải làm sao bây giờ?
Lăng Thiếu Đường chẳng quan tâm gì nữa, anh ngã ngồi bên cạnh Kỳ Hinh, lúc này suy nghĩ duy nhất trong đầu anh lại phải giúp Kỳ Hinh tỉnh lại.
Khụ! Kỳ Hinh đột nhiên ho sặc sụa, nước biển trào ra ngoài.
- Cô Kỳ Hinh, cô có đồng ý làm vợ của anh Lăng Thiếu Đường, làm theo những lời răn dạy trong Thánh kinh, trước mặt Chúa thề sống trọn đời bên anh ấy, yêu thương anh ấy, an ủi anh ấy, tôn trọng anh ấy, bảo vệ anh ấy, yêu anh ấy như yêu chính bản thân cô, dù anh ấy có bệnh tật hay khỏe mạnh, giàu có hay nghèo khổ cũng luôn chung thủy với anh ấy đến khi rời khỏi thế giới này?
Trong nhà thờ, giữa bầu không khí trang nghiêm, giọng nói nhẹ nhàng như mây bay của cha xứ vang lên, nhẹ nhàng vọng vào trái tim Kỳ Hinh, nghe thật giống như lời của thần thánh.
Nhìn Lăng Thiếu Đường đang trong bộ lễ phục màu trắng, trái tim của Kỳ Hinh đầy ngọt ngào, từ nay về sau cô sẽ trở thành vợ của anh!
Nhưng Lăng Thiếu Đường vẫn lạnh lùng đứng đó, chẳng thèm liếc mắt nhìn cô đến một cái, sự dịu dàng hay vui mừng đều chẳng hề tồn tại trong mắt anh.
- Tôi đồng ý! – Kỳ Hinh kiên định trả lời, được gả cho Lăng Thiếu Đường là tâm nguyện lớn nhất của bản thân cô.
Thiếu Đường… Thiếu Đường…
Lăng Thiếu Đường đặt Kỳ Hinh lên boong tàu, anh ra sức hô hấp nhân tạo để Kỳ Hinh sặc nước ra ngoài.
Chết tiệt! Em mau tỉnh lại cho tôi!
Lăng Thiếu Đường gào thét trong lòng. Lúc này, toàn thân anh ướt sũng, mấy sợi tóc ướt nhẹp xõa trước trán, khuôn mặt anh tuấn đầy sốt ruột và phẫn nộ.
- Hinh Nhi, tỉnh lại cho tôi, có nghe thấy không? – Lăng Thiếu Đường gấp gáp hô hấp nhân tạo nhưng Kỳ Hinh chẳng có phản ứng gì, anh sợ đến mức gào to lên.
Đúng vậy, anh sợ, anh sợ cô gái này sẽ lại chết một lần nữa trước mắt anh!
Cô gái chết tiệt! Cô đang tra tấn anh, đây là cách để cô trả thù anh sao?
Cô là người phụ nữ của Lăng Thiếu Đường anh, nếu muốn chết cũng phải được anh đồng ý!
Lăng Thiếu Đường sốt ruột và căng thẳng chưa từng thấy, anh cúi người hô hấp nhân tạo cho Kỳ Hinh, dù thế nào cô cũng không thể rời khỏi anh như vậy được.
Hoàng Phủ Ngưng từ đầu đến cuối vẫn ngồi sững trên boong tàu. Khi thấy người nhảy xuống biển là Lăng Thiếu Đường, cô mới biết mình đã sai thật rồi.
Cô không ngờ Lăng Thiếu Đường lại căng thẳng vì Kỳ Hinh như vậy, anh liều lĩnh nhảy xuống biển!
Lúc này, ánh mắt của Lăng Thiếu Đường không lừa được người khác, anh khẩn trương vì Kỳ Hinh, thậm chí tình yêu của anh với cô ấy đã lan vào tận cốt tủy rồi.
Hoàng Phủ Ngưng luôn chú ý đến mọi chuyện liên quan đến Lăng Thiếu Đường, vậy nên chuyện của anh và Kỳ Hinh cô cũng biết đôi chút.
Năm đó Kỳ Hinh tự sát để thoát khỏi cuộc hôn nhân với nhà họ Lăng, cô nghĩ dựa vào tính cách của Lăng Thiếu Đường, anh nhất định sẽ không từ bỏ. Còn hôm nay khi thấy Kỳ Hinh xuất hiện, cô cho rằng đây chính là một cách thức để trả thù của Lăng Thiếu Đường, nhưng cô tuyệt đối không thể ngờ...
Cô ảo não ôm lấy đầu, phải làm sao bây giờ?
Lăng Thiếu Đường chẳng quan tâm gì nữa, anh ngã ngồi bên cạnh Kỳ Hinh, lúc này suy nghĩ duy nhất trong đầu anh lại phải giúp Kỳ Hinh tỉnh lại.
Khụ! Kỳ Hinh đột nhiên ho sặc sụa, nước biển trào ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.