Chương 60
Phương Uyên
07/12/2021
Tiểu Minh lại không có thả người đi, lôi kéo Tiểu Nhị bắt đầu hỏi đông hỏi tây.
“Tiểu Nhị ca, ngươi có từng nghe qua người tên Vinh Thăng An không?”
“Vinh Thăng An? Ngươi nói chính là người có gia nghiệp to lớn, đem các chi nhánh cửa hàng lớn Vinh Ký chạy đến mở ở Nghi Lan Thành- Vinh đại lão gia Vinh Thăng An đúng không?”
Tiểu Minh kinh ngạc: “Không phải hắn làm giàu ở Nghi Lan Thành sao? Sao lại thành mở chi nhánh ở bên kia rồi?”
Tiểu Nhị chép miệng: “Khách quan này ngươi có điều không biết, Vinh Ký tuy là lấy tên Vinh đại lão gia nhưng hắn không phải là chủ nhân duy nhất!
Người chân chính nắm giữ quyền lên tiếng là Lưu Mạnh Tề Lưu lão gia, bất quá Lưu lão gia mở cửa hàng lại gọi
là Vinh Ký thôi.
Tiểu Minh không có hứng thú với người cùng làm ăn với Vinh Thăng An nên ngắt lời Tiểu Nhị: “Vậy ngươi có biết hắn về Đông Lâm Thành không? Hiện lại đang ở đâu vậy?”
“Biết, sao không biết được, vài ngày trước đã trở lại, ồn ào huyên náo mở tiệc chiêu đãi khách khứa, ở Thiên Cảnh Lâu ngay trung tâm thành làm một bữa tiệc ba ngày, nói là muốn
chúc mừng cái gì…” Tiểu Nhị kẹp
mâm đồ ăn, vò đầu nhỏ lại: “Nga đúng rồi, chúc mừng cùng lão gia Ngưu gia kết hỉ với Tần cẩm!”
Lúc hai người ngươi ta nói chuyện
không ngừng, Cao Dã bất tri bất giác phục hồi tinh thần lại, hỏi: “Ngưu gia?”
Tiểu Nhị gật gật đầu, nước miếng bay tứ tung bắt đầu giải thích, càng nói càng hăng say cũng không cần Cao Dã Tiểu Minh hỏi, tự nhiên ngồi xuống bên cạnh bàn nói cho thoải mái.
Nghe Tiểu Nhị nói nửa ngày, linh tinh vụn vặt khái quát lại cũng chỉ một câu
—-lần này Vinh Thăng An về Đông
Lâm nói là làm ăn nhưng thực tế là để nhi tử nghênh thú đích nữ Ngưu gia, mượn liên hôn để khuếch đại sự nghiệp.
“Vậy…Ngươi cũng biết, người đỏ
đang ở đâu sao?” Cao Dã ngắt lời Tiểu Nhị.
“Gần đây Ngưu phủ có Gia Nguyên tiểu thư tựa hồ ra chút vấn đề, hai vị lão gia thường xuyên thương nghị cùng nhau, có lẽ hiện tại cũng còn ở Ngưu phủ đấy!”
Nghe thấy Vinh Thăng An có khả năng ở Ngưu phủ, Tiểu Minh kích động đứng lên, cầm đao muốn chạy ra cửa liền bị một ánh mắt của Cao Dã ngăn lại.
Thanh âm Tiểu Nhị còn tiếp tục:
“Nói đến Ngưu phủ, ta đột nhiên nhớ tới, đạo sĩ thúi đối diện các ngươi kia
Thời điểm Tiểu Nhị nói chuyện, chột dạ quay đầu lại đi nhìn nhìn cửa, sự đạo sĩ kia sẽ đột nhiên vọt vào giáo huấn hắn.
“Tiểu Nhị ca, ngươi có từng nghe qua người tên Vinh Thăng An không?”
“Vinh Thăng An? Ngươi nói chính là người có gia nghiệp to lớn, đem các chi nhánh cửa hàng lớn Vinh Ký chạy đến mở ở Nghi Lan Thành- Vinh đại lão gia Vinh Thăng An đúng không?”
Tiểu Minh kinh ngạc: “Không phải hắn làm giàu ở Nghi Lan Thành sao? Sao lại thành mở chi nhánh ở bên kia rồi?”
Tiểu Nhị chép miệng: “Khách quan này ngươi có điều không biết, Vinh Ký tuy là lấy tên Vinh đại lão gia nhưng hắn không phải là chủ nhân duy nhất!
Người chân chính nắm giữ quyền lên tiếng là Lưu Mạnh Tề Lưu lão gia, bất quá Lưu lão gia mở cửa hàng lại gọi
là Vinh Ký thôi.
Tiểu Minh không có hứng thú với người cùng làm ăn với Vinh Thăng An nên ngắt lời Tiểu Nhị: “Vậy ngươi có biết hắn về Đông Lâm Thành không? Hiện lại đang ở đâu vậy?”
“Biết, sao không biết được, vài ngày trước đã trở lại, ồn ào huyên náo mở tiệc chiêu đãi khách khứa, ở Thiên Cảnh Lâu ngay trung tâm thành làm một bữa tiệc ba ngày, nói là muốn
chúc mừng cái gì…” Tiểu Nhị kẹp
mâm đồ ăn, vò đầu nhỏ lại: “Nga đúng rồi, chúc mừng cùng lão gia Ngưu gia kết hỉ với Tần cẩm!”
Lúc hai người ngươi ta nói chuyện
không ngừng, Cao Dã bất tri bất giác phục hồi tinh thần lại, hỏi: “Ngưu gia?”
Tiểu Nhị gật gật đầu, nước miếng bay tứ tung bắt đầu giải thích, càng nói càng hăng say cũng không cần Cao Dã Tiểu Minh hỏi, tự nhiên ngồi xuống bên cạnh bàn nói cho thoải mái.
Nghe Tiểu Nhị nói nửa ngày, linh tinh vụn vặt khái quát lại cũng chỉ một câu
—-lần này Vinh Thăng An về Đông
Lâm nói là làm ăn nhưng thực tế là để nhi tử nghênh thú đích nữ Ngưu gia, mượn liên hôn để khuếch đại sự nghiệp.
“Vậy…Ngươi cũng biết, người đỏ
đang ở đâu sao?” Cao Dã ngắt lời Tiểu Nhị.
“Gần đây Ngưu phủ có Gia Nguyên tiểu thư tựa hồ ra chút vấn đề, hai vị lão gia thường xuyên thương nghị cùng nhau, có lẽ hiện tại cũng còn ở Ngưu phủ đấy!”
Nghe thấy Vinh Thăng An có khả năng ở Ngưu phủ, Tiểu Minh kích động đứng lên, cầm đao muốn chạy ra cửa liền bị một ánh mắt của Cao Dã ngăn lại.
Thanh âm Tiểu Nhị còn tiếp tục:
“Nói đến Ngưu phủ, ta đột nhiên nhớ tới, đạo sĩ thúi đối diện các ngươi kia
Thời điểm Tiểu Nhị nói chuyện, chột dạ quay đầu lại đi nhìn nhìn cửa, sự đạo sĩ kia sẽ đột nhiên vọt vào giáo huấn hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.