Vốn Phải Cưa Nam Thần Tôi Lại Ngủ Cùng Bạn Tốt Của Anh Ấy

Chương 10: Tưởng Khanh Nắm Tay Của Khương Thủy Lê, Nói Ở Trước Mặt Cố Thanh Châu: Cô Ấy Là Bạn Gái Của Tôi

A Sấu A

19/05/2023

Sau khi lên đỉnh, Khương Thủy Lê cảm thấy chân hơi nhũn, cơ thể như bay bổng. Lúc vừa nãy bị anh mút vú, cô không nhịn được kẹp chặt chân mình.

Cô cảm nhận được quần lót mình đã ướt đẫm rồi.

Cố Thanh Châu còn đang mút núm vú của cô, dùng đầu lưỡi liếm láp, anh ăn đến mức trông đầy sắc tình, còn một bàn tay khác thì túm lấy bên vú kia của cô mà xoa bóp.

Cố Thanh Châu liếm đến nghiện, thật lâu sau mới buông vú cô ra, sau khi buông ra là thấy ngay trên núm vú của cô toàn là nước bọt của anh.

Khương Thủy Lê nhìn thấy bầu vú của bản thân như là lớn hơn một vòng thì không khỏi đỏ mặt hơn.

Cố Thanh Châu từ từ lấy áo ngực của cô xuống, quần áo cũng cởi ra.

Khương Thủy Lê thấy quần của anh... Hôm nay anh mặc một cái quần có hơi rộng nên không siết thứ kia, nhưng mà... Xem ra của anh rất lớn đấy. Mặc quần thường mà thứ này còn có thể nổi nên thì chứng tỏ cái thứ đó của anh lớn vô cùng.

Đây không phải lần đầu tiên Khương Thủy Lê thấy anh cương cứng, bộ phận sinh lý của con trai khỏi phải nói rồi, động tình là cương cứng, hoặc là hôn cũng sẽ vậy, trước đây vào lúc hai người hôn môi, anh đã cương cứng rồi còn chọi vào cô nữa.

Lần đầu tiên thấy Cố Thanh Châu cương cứng, cô còn tưởng rằng là gì đó cứng cứng chạm phải cô, thế là ầm ĩ chê cười rồi nói:

“Thứ gì mà cứng thế.”

Nói ra xong, ngay cả Cố Thanh Châu cũng đỏ mặt, sau đó cô biết là cái gì thì lại thấy mất tự nhiên.

Cố Thanh Châu phải đi về giải quyết nên nhanh chóng đưa Khương Thủy Lê về.

...

Sáng sớm ngày hôm sau, Khương Thủy Lê bị đồng hồ báo thức đánh thức, đêm qua nằm mơ đứt quãng. Cũng không biết có phải do ngày hôm qua bị đuổi ra nên mới nằm mơ trước kia không.

Đúng là cô ở nhà bạn thân, cô và bạn thân của cô chơi với nhau từ lúc cấp 3. Lúc thi đại học không tìm hiểu, mỗi người một trường, nhưng sau khi tốt nghiệp thì đều ở thành phố này phát triển.

Gần đây cô ấy đi công tác, trong nhà không có ai, hôm qua Khương Thủy Lê không biết đi đâu nên đến đây trông nhà cho bạn thân.

Trước kia cô và Cố Thanh Châu cãi nhau thì Cố Thanh Châu đều sẽ đến tìm cô. Bây giờ ngẫm lại vẫn có chút không quen, ở bên nhau lâu quá rồi.

Cô đang chuẩn bị đi làm, lúc chỉnh đốn bản thân xong rồi muốn ra ngoài thì Tưởng Khanh gửi cho cô một tin nhắn, nói hôm nay muốn gặp mặt một chút.

Chắc là vì tối hôm qua anh ấy đã biết chuyện cô yêu thầm anh ấy, cho nên muốn gọi cô ra hỏi một chút.

Khương Thủy Lê nói được rồi hẹn anh ấy gặp vào buổi trưa, ở một quán ăn Quảng Đông ngay gần công ty cô.

Đi đến công ty đi làm, ngồi vào vị trí làm việc, Khương Thủy Lê muốn nói xin lỗi với Cố Thanh Châu, nhưng gửi tin nhắn cho anh thì kết quả là...

Cố Thanh Châu cho cô vào danh sách đen.

Mấy chữ thật xin lỗi cô gửi hiện lên dấu chấm than đỏ!

Khương Thủy Lê nhìn thấy cái dấu chấm than đỏ này thì có hơi buồn.

Khương Thủy Lê lại xem nhóm nhỏ lúc trước của bọn họ, cô ở trong nhóm đó là do lúc vừa mới ở bên nhau, anh đã kéo cô vào nhóm. Trong nhóm này, bình thường có ngày lễ ngày tết đều sẽ phát lì xì hoặc nói chuyện phiếm linh tinh, hay là lúc tụ hội thì sẽ thông báo trực tiếp trong đó. Lúc rảnh, mọi người sẽ ra ngoài ăn cơm với nhau, mấy người chơi với nhau rất được.

Khương Thủy Lê đã bị đá ra...

Nguyên nhân vì trưởng nhóm là Cố Thanh Châu, cô và Tưởng Khanh đều bị đá.

Hai người bọn họ có chung bạn thân, nhìn thấy họ đồng thời bị đá ra thì lập tức cảm thấy không ổn, gửi tin nhắn cho cô hỏi có chuyện gì.

Còn chụp hình bài đăng trên WeChat của Cố Thanh Châu.

Anh đăng hai chữ: Tra nữ.

Thứ khiến Khương Thủy Lê dở khóc dở cười đó là, ảnh đại diện WeChat của Cố Thanh Châu cũng sửa lại, toàn đen biến thành... Toàn xanh, cách màn hình cũng có cảm giác anh hết chỗ nói.

Khương Thủy Lê không biết nói thế nào nên giải thích với bạn rằng đã chia tay với Cố Thanh Châu.

Bởi vì không phải bạn của mình mà là bạn bè bên Cố Thanh Châu, cho nên nhìn thấy lời giải thích như thế, đối phương chỉ gửi một chữ à, vậy thì đáng tiếc quá.



Rồi cũng không nói gì nữa, dù sao hỏi trực tiếp cũng không hay.

Gần đây Khương Thủy Lê đang vẽ truyện tranh mới.

Cô thiết lập cốt truyện rồi, còn có chủ đề ý tưởng chủ biên đã nói không có vấn đề gì, sẽ để cho cô vẽ luôn, giờ cô đang vẽ bản nháp về thiết lập nhân vật.

Cô vẽ truyện tranh thiếu nữ nên thiết lập nhân vật rất đẹp, biên tập nói nhất định có thể hot, gần đây cô đã bắt đầu chạy.

Lúc cô vẽ, có đồng nghiệp tò mò qua đây nhìn thoáng qua rồi hỏi cô:

“Thủy Lê, thiết lập nhân vật nam chính này của cậu là dựa theo mặt bạn trai cậu mà vẽ à, sao không khác mặt của bạn trai cậu lắm. Nhưng mà gương mặt kia của bạn trai cậu đúng là mặt nam chính truyện tranh mà, không vẽ dựa theo nguyên mẫu của anh ấy thì đáng tiếc quá.”

Bạn trai của Khương Thủy Lê, đồng nghiệp của cô đã thấy qua bài đăng trên WeChat của cô, mỗi năm vào lúc chúc mừng sinh nhật anh thì cô đều đăng một tấm ảnh của anh, sau đó chúc anh sinh nhật vui vẻ!

Dù sao nếu không làm như vậy, cậu Cố sẽ không vui. Cho nên các đồng nghiệp cũng đã từng thấy bạn trai của Khương Thủy Lê trên tường Wechat của cô, ngay lúc đầu nhìn thấy bạn trai của cô, mọi người đều rất hâm mộ. Cái kiểu người này thật sự đúng là nam chính truyện tranh đấy, nhưng chắc là cô quen nhìn nhiều năm như vậy nên cũng không cảm thấy anh đẹp trai chỗ nào?

Cô vốn không chú ý đến việc sao chuyện vẽ thiết lập nhân vật của truyện tranh này lấy nguyên mẫu của anh, rõ ràng người cô muốn là Tưởng Khanh mà.

Khương Thủy Lê lấy ảnh chụp của Tưởng Khanh ra cho đồng nghiệp xem: “Chẳng lẽ thiết lập nhân vật của tớ không giống anh ấy hơn sao?”

Đồng nghiệp lắc đầu: “Giống chỗ nào, cậu dựa theo bạn trai cậu mà vẽ đấy chứ.”

Khương Thủy Lê cũng ngây ngẩn cả người.

...

Giữa trưa đã hẹn gặp mặt Tưởng Khanh, công ty Tưởng Khanh cũng ở gần đó nên anh ấy đã sớm đến chờ cô, lúc trước Khương Thủy Lê cũng không thấy xấu hổ như này, giờ là vì hôm qua trực tiếp thổ lộ nên rất ngượng ngùng.

Lúc này hai người ngồi xuống, Tưởng Khanh để cô gọi món ăn, anh ấy nhìn thấy cô gọi một bát cháo rồi nói với nhân viên cửa hàng:

“Đừng cho hành.”

Tưởng Khanh hỏi cô: “Em không ăn hành?”

Khương Thủy Lê nói theo bản năng: “Không phải, em ăn nhưng Cố Thanh Châu không ăn, anh ấy cực kỳ ghét hành, chỉ cần có một xíu hành thì sẽ không ăn. Tính tình cậu ấm kia của anh ấy, anh ấy không ăn thì thôi đi, còn phải khiến anh nổi giận nữa đấy, cho nên lúc em với anh ấy đi ăn cơm thì đều không ăn hành. Con người của anh ấy rất dã man, bản thân không ăn hành còn không cho em ăn.”

Sau khi Khương Thủy Lê nói xong thì có hơi lúng túng, sao cô lại quên quan hệ của mấy người chứ, nói những lời này ra thì lại có chút xấu hổ rồi, cô nhanh chóng nói với người phục vụ rằng mình muốn ăn hành, dù sao người không ăn hành cũng không phải cô.

Cô vẫn ăn.

Sau khi gọi đồ ăn, Khương Thủy Lê chủ động nói với Tưởng Khanh:

“Thật sự lời hôm qua em nói là thật, không lừa người, ngay lúc đầu người em thích đã là anh, sau đó biết anh và Giản Mính ở bên nhau nên em cũng không dám thích nữa, thế rồi yêu đương với Cố Thanh Châu.”

Tưởng Khanh nghe thấy lời này thì nhìn vào mắt cô rồi nghiêm túc hỏi:

“Bây giờ còn thích không?”

Khương Thủy Lê có hơi hoảng loạn trốn tránh ánh mắt của anh ấy, không nói gì, nhưng cô cảm thấy vẫn thích, Tưởng Khanh cũng đã hiểu.

“Xin lỗi, anh không biết.”

Khương Thủy Lê cũng ngượng ngùng:

“Là em xin lỗi mới phải, khiến anh và Cố Thanh Châu... Các anh cãi vã, ngay từ lúc đầu em ở bên anh ấy là vì ý riêng, rất xin lỗi.”

Tưởng Khanh trực tiếp nói với cô:

“Khương Thủy Lê, em thích anh, chúng ta thử xem đi.”

Khương Thủy Lê nghe thấy lời này thì khiếp sợ trợn to mắt nhìn anh ấy, không thể tin được anh ấy nói gì, anh ấy nói hai người bọn họ thử xem?

“Hai người chúng ta thử xem?”

“Đúng vậy, em thích anh, bây giờ anh độc thân, em cũng độc thân. Em thích anh nhiều năm như thế, không thử xem có phải sẽ không cam lòng không?” Khương Thủy Lê nghe thấy lời này thì có hơi sợ hãi.

Tưởng Khanh: “Đừng ngại, có thể từ từ cân nhắc rồi trả lời anh.”



Tưởng Khanh có lòng riêng, anh muốn lợi dụng Khương Thủy Lê làm Giản Mính phát cáu.

Sáng sớm Giản Mính đã gọi điện thoại cho anh ấy, sau khi biết chuyện Khương Thủy Lê thích anh ấy thì Giản Mính đã bị anh ấy khiến giận điên lên rồi, cho nên lập tức gọi điện thoại chất vấn anh ấy, hỏi rằng có phải hai người đã sớm ở bên nhau sau lưng cô ấy.

Anh ấy cũng tức giận, cãi vã một trận với Giản Mính.

Anh ấy và Giản Mính là thanh mai trúc mã từ nhỏ, ở bên nhau nhiều năm như thế. Nếu không có vấn đề thì có khi năm nay sẽ kết hôn rồi, nhưng Giản Mính không muốn kết hôn.

Cô ấy chỉ muốn yêu đương cả đời, cảm thấy yêu nhau như vậy thì không kết hôn cũng có sao đâu, nhưng anh ấy muốn kết hôn, vậy là cứ như thế mà ồn ào rồi chia tay.

Anh ấy vẫn thích Giản Mính, nhưng Giản Mính nói chia tay khiến anh ấy thấy nghẹt thở. Anh ấy biết Giản Mính cũng thích anh ấy, chỉ là không muốn kết hôn với anh ấy mà thôi, nếu không sẽ không có khả năng cô ấy lại gọi điện thoại chất vấn anh ấy.

Nổi giận đùng đùng như thế là tính tình ghen tuông của Giản Mính, nếu biết anh ấy và Khương Thủy Lê ở bên nhau thì cô ấy sẽ điên mất.

Có lẽ sẽ đồng ý kết hôn với anh ấy.

Cho nên, anh ấy lợi dụng Khương Thủy Lê.

Khương Thủy Lê hoàn toàn không ngờ rằng anh ấy sẽ nói với mình những lời này, cho nên lúc ăn cơm vô cùng căng thẳng. Cho đến lúc ăn cơm xong, Khương Thủy Lê trả lời anh ấy:

“Em đồng ý với anh, hai người chúng ta có thể thử xem.”

...

Lúc buổi tối Khương Thủy Lê quay về nhà, nghĩ lại chuyện xảy ra hôm nay thì cảm thấy chân mềm nhũn cả ra, không thể tin được tốc độ của hai ngày này lại nhanh như thế, cô mới chia tay với Cố Thanh Châu mà hôm sau đã ở bên Tưởng Khanh?

Hẳn là Tưởng Khanh không thích cô, nhưng vì sao bằng lòng ở bên cô? Chắc là vì chia tay với Giản Mính chăng, cho nên mới tiếp nhận cô nhanh như thế.

Đoán là anh ấy muốn thử một chút hoặc là kích thích Giản Mính. Nhưng mặc kệ thế nào, Khương Thủy Lê đã đợi lâu như thế, cuối cùng cũng có được nên rất vui vẻ.

Một tuần kế tiếp, Cố Thanh Châu không đến tìm cô, lúc trước khi hai người cãi nhau thì trong vòng 3 ngày, Cố Thanh Châu nhất định sẽ tới cửa dẫn cô về.

Nhưng lần này, anh không đến tìm cô, là thật sự chia tay một cách dứt khoát.

Cô và Tưởng Khanh thì nói thế nào đây, tuy rằng hai người ở bên nhau nhưng có điểm là lạ, chắc là trai gái trưởng thành yêu đương nên không điên cuồng giống trước kia, hoặc là không có nền móng gì nên hai người bọn cô yêu đương thì chủ yếu toàn là nói chuyện phiếm, chào buổi sáng, ngủ ngon, hôm nay làm việc gì trên WeChat với đối phương.

Thật ra Khương Thủy Lê... Không có hứng thú nói với Tưởng Khanh mình đang làm gì hay hôm nay xảy ra chuyện gì, cô sợ Tưởng Khanh ở bên đó cảm thấy nhàm chán, không có hứng thú.

Cô sợ, nhưng sau khi cô và Cố Thanh Châu ở bên nhau lại không phải như thế, tuy rằng ở bên nhau rất nhiều năm, nhưng có chuyện gì đều sẽ gửi WeChat nói với đối phương.

Chắc là vì nói chuyện phiếm lâu rồi, cho nên những chuyện nhỏ nhặt cũng muốn gửi cho đối phương.

Cũng không sợ tẻ nhạt, dù sao cũng là bản thân gửi cho bản thân.

Hôm nay cô đi tàu điện ngầm, thấy một em bé túm chân mình, cô cảm thấy nhóc mềm mại dễ thương này rất đáng yêu, thế là vô thức muốn gửi qua WeChat cho Cố Thanh Châu.

Nhưng rồi lại kịp phản ứng lại rằng hai người đã chia tay, cho nên lập tức đè mong muốn chia sẻ trong lòng xuống.

Hôm nay Tưởng Khanh gửi tin nhắn WeChat cho cô, nói buổi tối chờ lúc cô tan tầm sẽ đến đón cô. Có cuộc gặp mặt, anh ấy dẫn cô đi gặp một số người, cô nói được. Chờ đến lúc tan tầm, anh ấy đã ở dưới tầng đón cô.

Khương Thủy Lê lên xe hỏi anh ấy cuộc gặp mặt gì, anh ấy nói, gặp mặt giữa các anh em.

Khương Thủy Lê có hơi xấu hổ, dù sao anh em bọn giữa bọn họ cô đều biết...

Anh em của anh ấy cũng đã biết cô từ trước, chỉ là lúc trước cô là bạn gái của Cố Thanh Châu, bây giờ là Tưởng Khanh, mối quan hệ thật phức tạp…

Khương Thủy Lê lo lắng đề phòng cả một đường, đúng là giống với cô nghĩ, bạn tốt về nước nên mời bọn họ cùng đến quán bar Happy, còn bảo họ dẫn bạn gái đến. Tưởng Khanh thật sự dẫn Khương Thủy Lê đến đây, nắm tay cô rồi nói với mọi người:

“Bạn gái của tôi, Khương Thủy Lê.”

Khương Thủy Lê cảm thấy da đầu tê dại, cô liếc mắt một cái là thấy được Cố Thanh Châu ở một góc trên sô pha, cầm chai rượu uống, lạnh mặt, nghe thấy lời này cũng không có phản ứng gì, chỉ uống rượu...

......

Bần tăng: Đầu nữ chính có lỗ thủng phải không cả nhà??? Cáu! Tự an ủi bản thân là sau này hai người họ sẽ HE, cho nên cố mần cho xong đi (T.T)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình full
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vốn Phải Cưa Nam Thần Tôi Lại Ngủ Cùng Bạn Tốt Của Anh Ấy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook