Vốn Tưởng Là Định Mệnh

Chương 66: Dụ Dỗ Ngọt Ngào

Huỳnh Thiên Kỳ

17/07/2024

Cánh cửa phòng ngủ vừa được đóng lại, đôi môi của cả hai lập tức kết dính ngấu nghiến vào nhau, sự phản đối từ Tô Hà Xuyên hiện tại đã không còn trước những lời dụ dỗ ngọt ngào của Phùng Khiếu Khâm.

Sau gần ba tháng chính thức chia tay, cả hai phấn khích và mong đợi y như lần đầu, cuồng nhiệt dây dưa múp máp, chiếc lưỡi điêu luyện càng quét quấn quýt với nhau, nụ hôn dồn dập liên tiếp diễn ra đến khi Hà Xuyên không thể tiếp nhận, đầu óc mụ mị choáng váng quay cuồng.

“ Sau này anh còn làm tổn thương em, thì em nhất định sẽ không tha thứ cho anh… ”

Phùng Khiếu Khâm gật đầu chắc nịch, xoa xoa khuôn mặt kiều diễm của Hà Xuyên, tiếp tục cúi xuống hôn vào đỉnh đầu đầy sự trìu mến lẫn trân trọng, sau đó lần nữa hôn vào đôi môi mật ngọt.

Từng bước, từng bước khó khăn chật vật tiến đến chiếc giường, nơi đã diễn ra biết bao đêm nồng cháy. Lúc này, cả hai cùng nhau nằm xuống, người phía dưới chính là Phùng Khiếu Khâm. Chỉ là, sau khi tháo được móc khóa áo lót, anh lập tức lật chuyển cho Hà Xuyên nằm dưới và bờ môi tà mị lướt trên da thịt của cô, bàn tay nhanh nhẹn thoăn thoắt cởi ra chiếc váy trên cơ thể.

“ Ư ~ Khâm~ kéo rèm ~ ”

Sau đó, chiếc rèm cửa tự động kéo lại, lần lượt quần áo trên người cởi ra ném phăng bay xuống dưới nền, do đã quá quen thuộc nên chẳng còn ngượng ngùng e thẹn.

Bờ môi của Phùng Khiếu Khâm tiếp tục in ấn vào cơ thể mĩ miều của Tô Hà Xuyên, dấu hôn đỏ thẫm xuất hiện dày đặt trên cổ và phần ngực, cuối cùng ngậm mút nhũ hoa ưỡn lên cứng rắn của cô.

“ A~ ”

Hà Xuyên uốn éo nỉ non rên rỉ, đầu phần ngửa về phía sau đón nhận sự kích thích, vòng tay ôm cổ đối phương ghì xuống như không cho ngẩng lên.

Khóe môi Phùng Khiếu Khâm khẽ nhếch, cảm thấy cả hai vô cùng hòa hợp trong chuyện ân ái, như tìm được một mảnh ghép hoàn hảo cho nhau, cảm xúc lúc nào cũng thăng hoa và hạnh phúc ngất ngây.

Nụ hồng hai bên bị Phùng Khiếu Khâm gặm cắn đến sưng phù tê dại, và rồi anh tiến xuống chiếc bụng phẳng lì liếm láp, sau đó quỳ lên kéo chiếc quần lót mỏng manh của cô ra khỏi, hoa viên hồng thắm nhạy cảm ướt đẫm dịch thủy phơi bày trước mắt của anh.



“ Khiếu Khâm ~ ”

“ Em đẹp quá ~ ”

Hai mắt của Phùng Khiếu Khâm đỏ ửng đục ngầu, tỉ mỉ quan sát lần lượt từ khuôn mặt đến đôi chân, mọi ngõ ngách trên cơ thể quyến rũ khó cưỡng, mê muội không dứt dù quá thân quen và đã thuộc về mình từ rất lâu.

Bỗng dưng, Tô Hà Xuyên rướn người ngồi dậy choàng tay ôm cổ của Phùng Khiếu Khâm, sau đó đè ép cho đối phương nằm xuống và bản thân ngồi ngang trên bụng, chủ động hôn vào bờ môi rồi đến yết hầu gợi cảm, bàn tay mềm mại vuốt ve vòm ngực sang mâm mê khiêu khích nhũ hoa nhỏ xíu của anh.

“ Xuyên…a…ư~ ”

“ Anh thành thật khai mau, ba tháng qua có ngủ với người phụ nữ nào không? ”

“ Dĩ nhiên là không, anh chỉ có ngủ với một mình em thôi! ”

Tô Hà Xuyên bật cười khúc khích hài lòng, nhưng đột nhiên cơ thể lật ngược trở lại tiếp tục nằm dưới, đôi môi lần nữa bị tấn công cuồng bạo, bàn tay xoa nắn bầu ngực to tròn không ngừng.

“ Ưm ~ ”

Không gian càng lúc càng nóng lên, âm thanh rên rỉ mỗi lúc lại vang lớn hơn, vừa khốn khổ vừa sung sướng tột cùng, Hà Xuyên lẩy bẩy uốn éo theo từng lần chuyển động môi lưỡi của Phùng Khiếu Khâm.

“ A ~ á ~ ư ~ Khâm ~ ”

Phùng Khiếu Khâm tập trung ở giữa hai chân cô, liếm láp hôn vào cánh hoa đỏ hồng trơn ướt, mùi vị lẫn hương thơm nơi đây lôi cuốn anh vô cùng, chìm đắm đến mất cả lý trí.



“ A ~ ”

Sau đó, Phùng Khiếu Khâm quỳ lên trên giường, bàn tay nắn bóp phần mông tròn lẵng rồi vỗ yêu vào mấy phát, khẽ cười và hỏi:

“ Anh vào đấy nhé. ”

Tô Hà Xuyên gật đầu trong cơn hoan lạc, vốn dĩ đã bị dục vọng khống chế từ lâu. Và rồi, Phùng Khiếu Khâm đem người anh em thô tô, cuong cứng nóng rực của mình đặt trước hoa viên trơn ướt nhẹ nhàng chà sát, cuối cùng dứt khoát thâm nhập đâm mạnh vào trong.

“ Á~ ư ~ ”

Phùng Khiếu Khâm trườn người nằm xuống hôn hít Tô Hà Xuyên và xoa nắn bầu ngực mềm mại, cả người đỏ ửng nóng rực, bên dưới thắt lưng chuyển động liên tục thúc vào, khoái cảm kéo đến khiến anh mất dần sự kiểm soát mà gia tăng lực đạo lẫn tần xuất, sự mạnh mẽ ấy khiến cô gái dưới thân rên rỉ đê mê lạc mất phương hướng.

“ A~ nhẹ một chút ~ ”

Khuôn mặt của Tô Hà Xuyên đã hoàn toàn bị nhiễm dục vọng, choàng tay ôm anh âu yếm, đôi chân uyển chuyển quặc lấy thắt lưng.

“ A ~ ư ~ á ~ đừng ~ đừng sâu như vậy ~ ”

Phùng Khiếu Khâm khẽ cười trong sự hưng phấn và thỏa mãn, vén tóc đang bết dính trên khuôn mặt ra sau mang tai, hôn xuống liên tục vào đó và mút mạnh từng cái lên bờ môi, ánh mắt dành trao đầy sự yêu thương trân trọng.

“ Yêu em…! ”

Bầu trời dần dần dịu êm ánh nắng chói chang rồi từ từ phủ lên một màu đen tối tĩnh mịch, thời gian dài trôi qua nhưng cả hai vẫn cứ quấn quýt triền miên không rời, chuyển đổi hết tư thế này đến sang tư thế khác, âm thanh nhạy cảm thanh thoát phát ra vang vọng khắp căn phòng đậm mùi vị tình ái…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Vốn Tưởng Là Định Mệnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook