Chương 44: Nhẫn của Trong suốt (Hạ)
Lucitiya
21/01/2022
Nhân Ngư cấp 70: Quái không chủ động, có móng vuốt sắc nhọn có thể linh hoạt co duỗi, sắc bén và chắc chắn đến mức có thể chặt vàng khoét thiết.
Quái này thường lui tới vùng cực tây trên bản đồ - Thiên Sứ Bảo, nơi có
chỗ nước cạn và kề biển. Còn Hải Chi Thành - nơi Nhân Ngư cư trú thì mọi người vẫn chưa biết ở chỗ nào, bởi nơi đó là bản đồ chưa mở vẫn còn
đánh một dấu chấm hỏi.
Trải qua quái vật công thành chiến vừa rồi, nguyên đội ai cũng đã chết vài lần do tình huống cấp bách, không kịp chờ mục sư cứu đành chọn quay về thẳng điểm hồi sinh, hy sinh vài cấp để chóng quay lại chiến trường. Nhưng exp mà trận chiến này mang lại vô cùng nhiều, không những đủ bù đắp lại số kinh nghiệm đã mất mà còn giúp nhiều thành viên thăng lên thêm vài cấp. Hiện giờ Hoa Cúc và Dưa Chuột đã lên lv 67, Không Chết vì lúc bang chiến đã tự hy sinh mình rớt mất ba cấp nên giờ chỉ mới lv 65, Hội trưởng cũng đã đột phá cấp 74, kinh nghiệm đã mấp mé lên cấp 75, còn Trong Suốt chết ít nhất nên không rớt bao nhiêu kinh nghiệm, giờ cậu sắp bước vào cấp 63.
Một kiếm khách máu trâu có thể thú hóa thành hóa thành boss, một gián điệp vũ khí Cục Gạch màu đỏ có tỷ lệ phá phòng tới 99.9%, một pháp sư nắm giữ pháp trượng màu vàng và hai mục sư, đội hình này trăm phần trăm ăn đứt quái không chủ động lv 70. Dù có phải mài thì bao vây lại thi nhau mài quái cũng dễ dàng giải quyết chúng. Vậy nên cả bọn rất tự tin đi đánh Nhân Ngư.
Cơ mà đó chỉ là trên lý thuyết thôi nhé.
Đổi tên đội thành [Chính Là Muốn Ăn Hiếp Nhân Ngư! ~] (gọi tắt là Đội Ăn Hiếp Nhân Ngư) xong, năm người bọn họ truyền tống đến Thiên Sứ Bảo, rồi chạy dọc theo biển ở ngoại thành.
Trên bãi biển trống rỗng.
- Tưởng có Nhân Ngư ở đây? - Tiểu Trong Suốt hỏi.
- Nhân Ngư chủ yếu thường lui tới Thiên Sứ Bảo bởi vì Hải Chi Thành và Thiên Sứ Bảo có quan hệ gần gũi. Hiện tại bản đồ Hải Chi Thành còn chưa mở, chúng ta cũng chỉ có thể tới đây ôm cây đợi thỏ chờ Nhân Ngư tự mò tới. - Chính Là Đánh Không Chết nói.
Hội trưởng duỗi người gắng lên tinh thần, nhìn xung quanh tìm kiếm. Chợt, hắn chỉ vào một tảng đá ngầm, hưng phấn reo lên:
- Tảng đá bên kia có một con kìa!
Quả nhiên, theo hướng hắn chỉ, mọi người nhìn thấy một bé Nhân Ngư tóc ngắn màu xanh biển đang nằm trên tảng đá phơi nắng.
Đội Ăn Hiếp Nhân Ngư lập tức lặng lẽ tiếp cận tảng đá. Quái vừa lọt vào phạm vi công kích, Hoa Cúc liền giơ pháp trượng lên, tặng nó một quả cầu lửa.
Trên đầu con Nhân Ngư kia lập tức toát ra số màu đỏ "-1388", sau đó..
- Oaaaaaa- Bé Nhân Ngư khóc òa lên- Đám xấu xa, các ngươi ăn hiếp ta!
Mọi người 囧 囧.
Bị một con quái chỉ vào mũi tố cáo "Các ngươi ăn hiếp ta" là một trải nghiệm cực kỳ mới mẻ, cực kỳ khó tả, nhất là khi con quái nói với bạn câu này không phải là yêu thú có mặt mũi hung tợn mà là thiếu niên mỹ Nhân Ngư yếu ớt, đáng thương. Bất giác, trong tim tất cả những kẻ "xấu xa" đều xuất hiện một cảm giác vô cùng áy náy.
"A~, chúng ta đúng là lang tâm cẩu phế. Cả một đám người đi ăn hiếp một bé Nhân Ngư yếu ớt, đáng thương nhường này.."
Hoa Cúc đấu tranh giơ pháp trượng lên, nhưng vẫn không thể nào niệm chú. Cô nàng che mặt khóc huhu:
- Quái đáng yêu như thế, moe như thế bảo tôi làm sao ra tay đây! Khốn kiếp! Người ta không hạ thủ đượcccc!
Trong Suốt cầm Cục Gạch vung lên mấy lần nhưng cũng không thẳng tay đập xuống được. Cậu phát hiện phang gạch lên đầu một bé shota khóc lê hoa đái vũ yếu ớt, cute thế kia quả là một chuyện tàn ác vô nhân đạo nhất trần đời. Cậu không đành lòng, ôm ngực trốn về phía sau, âm thầm trách móc lương tâm của mình, sao mình tệ quá thể, nhẫn tâm muốn ra tay với bé Nhân Ngư đáng yêu này chứ!
Hội trưởng cào đầu gãi tóc, nói với Nhân Ngư kia:
- Chuyện là.. chúng tôi cũng không muốn đánh em, nhưng em xem, chúng tôi nhận hai nhiệm vụ, một cái là cần thu thập 22 giọt lệ của Nhân Ngư, một cái là cần phải thu thập 40 miếng thịt đuôi tốt nhất của Nhân Ngư, em thấy đấy..
Tiểu Nhân Ngư khóc bù lu bù loa:
- Ta cho các ngươi nước mắt, nhưng đừng ăn ta!
- Vậy được, cho chúng tôi nước mắt, chúng tôi sẽ tha cho em. - Hội trưởng thỏa hiệp. Dù sao đối với bé shota ngây thơ vô tội như thế bọn họ không xuống tay được, hoàn thành được cái nào thì hay cái đó.
Tiểu Nhân Ngư gật đầu, nhoài người qua bên kia tảng đá, bứt một miếng lá tảo biển to dày trong nước. Rồi nhóc ta thoăn thoắt thắt thành một cái rổ nhỏ, để cái rổ ở dưới hứng rồi mới bắt đầu khóc.
Nước mắt lách tách rơi vào cái rổ, lăn thành từng viên bảo thạch hình giọt lệ trắng.
Con số trong cửa sổ nhiệm vụ trước mặt Hội trưởng và Trong Suốt cũng không ngừng tăng lên.
"Đinh", hệ thống thông báo: "Người chơi Thật Ra Tôi Là Trong Suốt và người chơi Vô Danh Sơn Đại Vương Vô Danh Yêu đạt được Nước mắt Nhân Ngư X22, đã thu thập đủ toàn bộ nguyên liệu nhiệm vụ đúc lại nhẫn, thành viên bang hội có thể tới chỗ công tước Mammon nộp nhiệm vụ."
Nhưng màu, nước mắt có thể lấy được theo cách này, nhưng còn thịt đuôi Nhân Ngư thì sao? Cũng không thể yêu cầu Nhân Ngư xẻ thịt cho họ?
Mỹ thiếu niên Nhân Ngư giao rổ tảo biển đầy ắp giọt lệ Nhân Ngư cho Hội trưởng, rồi mới rụt rè hỏi:
- Ta có thể đi rồi chứ?
Hội trưởng gật đầu:
- Em đi đi.
- Từ từ đã- Chính Là Đánh Không Chết gọi với lại. Nhân Ngư hoảng sợ nhìn hắn, Không Chết bơm đầy máu cho Nhân Ngư rồi hỏi:
- Em biết chúng tôi có thể đi đâu lấy thịt đuôi Nhân Ngư tươi ngon không? À, chỗ nào mà bán thịt không thương tổn Nhân Ngư ấy, có cách nào không?
Mỹ thiếu niên tự hỏi hồi lâu, ấp úng nói:
- Nếu vậy, các ngươi thử đến chỗ Hải yêu hỏi thăm xem sao, chỗ cô ấy có đuôi của Nhân Ngư đã lên bờ sinh sống không cần đuôi nữa.
- Cám ơn! - Biết được thông tin nhiệm vụ, Không Chết thở phào cười với Nhân Ngư.
Mỹ thiếu niên đỏ mặt, không biết từ đâu lôi ra một đống đồng thau:
- Đây.. Đây là trân bảo ta thu hoạch được.. Các ngươi thả ta, còn trị thương cho ta, là.. là người tốt~Ta tặng cho ngươi bảo vật của ta!
Rõ ràng chúng tôi mới là kẻ đánh em đó cưng à, sao còn tặng quà cho chúng tôi cơ chứ?
- Ấy ấy không cần đâu.. - Không Chết còn chưa nói xong, bé Nhân Ngư đã nhét vào tay hắn đống đồ linh tinh đấy, sau đó nhún người nhảy xuống biển.
"Đinh", hệ thống thông báo: "Người chơi Chính Là Đánh Không Chết đạt được quà tặng của Nhân Ngư, người chơi đội ngũ [Chính Là Muốn Khi Dễ Nhân Ngư] đạt được độ hảo cảm của Nhân Ngư +100. Bản đồ phụ cận Hải Chi Thành mở ra."
Mọi người tra bản đồ, phát hiện mấy cái hang động dưới đáy biển quanh Hải Chi Thành đã hiện ra, trong đó còn có một cái hang được đề rõ là hang ổ của Hải Yêu.
- Nhưng làm sao ta xuống nước được? - Tiểu Trong Suốt hỏi.
- Nhảy xuống thôi? - Hội trưởng đi vào trong nước biển, mấy phút sau hắn vật vã bơi trở lại bờ, ho hết nước ra ngoài mới thở dốc:
- Không được, xém nghẹt thở chết rồi.
- Đây là trò chơi hướng thực đó cha nội, bị Slime đè cũng chết thì xuống nước chắc chắn là sẽ nghẹt thở rồi. - Hoa Cúc nói.
- Vậy làm sao giờ? - Hội trưởng hỏi.
- Chi bằng.. - Chính Là Đánh Không Chết trầm ngâm rồi bảo - Chúng ta về thành trước, cậu và Trong Suốt nộp nhiệm vụ, đúc xong nhẫn trước rồi chúng ta vào thành nghe ngóng thử có cách nào có thể hít thở dưới nước không.
Mọi người gật đầu, về Thiên Sứ Bảo truyền tống tới Chủ thành, rồi chia đôi nhân lực. Trong Suốt và Hội trưởng đi tìm Mammon giao nhiệm vụ, Chính Là Đánh Không Chết cùng Hoa Cúc Dưa Chuột vào các quán bar trong thành nghe ngóng tin tức nhiệm vụ.
Lần này Hội trưởng đã học được một bài học - hắn đi mua một hộp thuốc lá cao cấp nhất rồi mới cùng Trong Suốt đi gặp Mammon.
- Ô? Tốc độ nhanh quá chứ. - Mammon tiếp nhận nguyên liệu và phí đúc lại mà ngạc nhiên - Vậy ta đây sẽ giúp các ngươi đúc lại.
- Lúc nào lấy được? - Trong suốt hỏi.
- Có ngay. - Mammon đáp rồi bước vào phòng trong.
Có ngay.. Có phải chụp ảnh đâu?
5 phút sau Mammon cầm một cái hộp bước ra.
- Nhanh thật! - Hội trưởng than.
- Đây là nhẫn Pravuil đặt làm. - Mammon mở hộp, trong hộp trống không.
- Hở? - Hội trưởng và Trong Suốt đưa mắt nhìn nhau, rồi mới chỉ vào hộp hỏi Mammon:
- Trong hộp có gì đâu?
- Có đấy, chỉ là các ngươi không thấy được mà thôi. - Mammon nói.
Đệt, ông tưởng đây là xiêm y mới của hoàng đế chắc? Lấy một cái hộp gạt chúng tôi?
Mammon nhét hộp nhẫn vào tay Trong Suốt:
- Ngươi tra cửa sổ hệ thống đi.
Trong Suốt nghe lời mở cửa sổ hệ thống, nhìn giới thiệu của thứ trong tay:
Thuộc tính đặc thù: Chưa nhận chủ thì chưa hiện hình.
Chú ý: Nhẫn cặp, không thể sử dụng riêng lẻ.]
DM lý do Pravuil làm mất cái nhẫn này ở chỗ nào cũng không biết chắc chắn là vì nó trong suốt!
Trải qua quái vật công thành chiến vừa rồi, nguyên đội ai cũng đã chết vài lần do tình huống cấp bách, không kịp chờ mục sư cứu đành chọn quay về thẳng điểm hồi sinh, hy sinh vài cấp để chóng quay lại chiến trường. Nhưng exp mà trận chiến này mang lại vô cùng nhiều, không những đủ bù đắp lại số kinh nghiệm đã mất mà còn giúp nhiều thành viên thăng lên thêm vài cấp. Hiện giờ Hoa Cúc và Dưa Chuột đã lên lv 67, Không Chết vì lúc bang chiến đã tự hy sinh mình rớt mất ba cấp nên giờ chỉ mới lv 65, Hội trưởng cũng đã đột phá cấp 74, kinh nghiệm đã mấp mé lên cấp 75, còn Trong Suốt chết ít nhất nên không rớt bao nhiêu kinh nghiệm, giờ cậu sắp bước vào cấp 63.
Một kiếm khách máu trâu có thể thú hóa thành hóa thành boss, một gián điệp vũ khí Cục Gạch màu đỏ có tỷ lệ phá phòng tới 99.9%, một pháp sư nắm giữ pháp trượng màu vàng và hai mục sư, đội hình này trăm phần trăm ăn đứt quái không chủ động lv 70. Dù có phải mài thì bao vây lại thi nhau mài quái cũng dễ dàng giải quyết chúng. Vậy nên cả bọn rất tự tin đi đánh Nhân Ngư.
Cơ mà đó chỉ là trên lý thuyết thôi nhé.
Đổi tên đội thành [Chính Là Muốn Ăn Hiếp Nhân Ngư! ~] (gọi tắt là Đội Ăn Hiếp Nhân Ngư) xong, năm người bọn họ truyền tống đến Thiên Sứ Bảo, rồi chạy dọc theo biển ở ngoại thành.
Trên bãi biển trống rỗng.
- Tưởng có Nhân Ngư ở đây? - Tiểu Trong Suốt hỏi.
- Nhân Ngư chủ yếu thường lui tới Thiên Sứ Bảo bởi vì Hải Chi Thành và Thiên Sứ Bảo có quan hệ gần gũi. Hiện tại bản đồ Hải Chi Thành còn chưa mở, chúng ta cũng chỉ có thể tới đây ôm cây đợi thỏ chờ Nhân Ngư tự mò tới. - Chính Là Đánh Không Chết nói.
Hội trưởng duỗi người gắng lên tinh thần, nhìn xung quanh tìm kiếm. Chợt, hắn chỉ vào một tảng đá ngầm, hưng phấn reo lên:
- Tảng đá bên kia có một con kìa!
Quả nhiên, theo hướng hắn chỉ, mọi người nhìn thấy một bé Nhân Ngư tóc ngắn màu xanh biển đang nằm trên tảng đá phơi nắng.
Đội Ăn Hiếp Nhân Ngư lập tức lặng lẽ tiếp cận tảng đá. Quái vừa lọt vào phạm vi công kích, Hoa Cúc liền giơ pháp trượng lên, tặng nó một quả cầu lửa.
Trên đầu con Nhân Ngư kia lập tức toát ra số màu đỏ "-1388", sau đó..
- Oaaaaaa- Bé Nhân Ngư khóc òa lên- Đám xấu xa, các ngươi ăn hiếp ta!
Mọi người 囧 囧.
Bị một con quái chỉ vào mũi tố cáo "Các ngươi ăn hiếp ta" là một trải nghiệm cực kỳ mới mẻ, cực kỳ khó tả, nhất là khi con quái nói với bạn câu này không phải là yêu thú có mặt mũi hung tợn mà là thiếu niên mỹ Nhân Ngư yếu ớt, đáng thương. Bất giác, trong tim tất cả những kẻ "xấu xa" đều xuất hiện một cảm giác vô cùng áy náy.
"A~, chúng ta đúng là lang tâm cẩu phế. Cả một đám người đi ăn hiếp một bé Nhân Ngư yếu ớt, đáng thương nhường này.."
Hoa Cúc đấu tranh giơ pháp trượng lên, nhưng vẫn không thể nào niệm chú. Cô nàng che mặt khóc huhu:
- Quái đáng yêu như thế, moe như thế bảo tôi làm sao ra tay đây! Khốn kiếp! Người ta không hạ thủ đượcccc!
Trong Suốt cầm Cục Gạch vung lên mấy lần nhưng cũng không thẳng tay đập xuống được. Cậu phát hiện phang gạch lên đầu một bé shota khóc lê hoa đái vũ yếu ớt, cute thế kia quả là một chuyện tàn ác vô nhân đạo nhất trần đời. Cậu không đành lòng, ôm ngực trốn về phía sau, âm thầm trách móc lương tâm của mình, sao mình tệ quá thể, nhẫn tâm muốn ra tay với bé Nhân Ngư đáng yêu này chứ!
Hội trưởng cào đầu gãi tóc, nói với Nhân Ngư kia:
- Chuyện là.. chúng tôi cũng không muốn đánh em, nhưng em xem, chúng tôi nhận hai nhiệm vụ, một cái là cần thu thập 22 giọt lệ của Nhân Ngư, một cái là cần phải thu thập 40 miếng thịt đuôi tốt nhất của Nhân Ngư, em thấy đấy..
Tiểu Nhân Ngư khóc bù lu bù loa:
- Ta cho các ngươi nước mắt, nhưng đừng ăn ta!
- Vậy được, cho chúng tôi nước mắt, chúng tôi sẽ tha cho em. - Hội trưởng thỏa hiệp. Dù sao đối với bé shota ngây thơ vô tội như thế bọn họ không xuống tay được, hoàn thành được cái nào thì hay cái đó.
Tiểu Nhân Ngư gật đầu, nhoài người qua bên kia tảng đá, bứt một miếng lá tảo biển to dày trong nước. Rồi nhóc ta thoăn thoắt thắt thành một cái rổ nhỏ, để cái rổ ở dưới hứng rồi mới bắt đầu khóc.
Nước mắt lách tách rơi vào cái rổ, lăn thành từng viên bảo thạch hình giọt lệ trắng.
Con số trong cửa sổ nhiệm vụ trước mặt Hội trưởng và Trong Suốt cũng không ngừng tăng lên.
"Đinh", hệ thống thông báo: "Người chơi Thật Ra Tôi Là Trong Suốt và người chơi Vô Danh Sơn Đại Vương Vô Danh Yêu đạt được Nước mắt Nhân Ngư X22, đã thu thập đủ toàn bộ nguyên liệu nhiệm vụ đúc lại nhẫn, thành viên bang hội có thể tới chỗ công tước Mammon nộp nhiệm vụ."
Nhưng màu, nước mắt có thể lấy được theo cách này, nhưng còn thịt đuôi Nhân Ngư thì sao? Cũng không thể yêu cầu Nhân Ngư xẻ thịt cho họ?
Mỹ thiếu niên Nhân Ngư giao rổ tảo biển đầy ắp giọt lệ Nhân Ngư cho Hội trưởng, rồi mới rụt rè hỏi:
- Ta có thể đi rồi chứ?
Hội trưởng gật đầu:
- Em đi đi.
- Từ từ đã- Chính Là Đánh Không Chết gọi với lại. Nhân Ngư hoảng sợ nhìn hắn, Không Chết bơm đầy máu cho Nhân Ngư rồi hỏi:
- Em biết chúng tôi có thể đi đâu lấy thịt đuôi Nhân Ngư tươi ngon không? À, chỗ nào mà bán thịt không thương tổn Nhân Ngư ấy, có cách nào không?
Mỹ thiếu niên tự hỏi hồi lâu, ấp úng nói:
- Nếu vậy, các ngươi thử đến chỗ Hải yêu hỏi thăm xem sao, chỗ cô ấy có đuôi của Nhân Ngư đã lên bờ sinh sống không cần đuôi nữa.
- Cám ơn! - Biết được thông tin nhiệm vụ, Không Chết thở phào cười với Nhân Ngư.
Mỹ thiếu niên đỏ mặt, không biết từ đâu lôi ra một đống đồng thau:
- Đây.. Đây là trân bảo ta thu hoạch được.. Các ngươi thả ta, còn trị thương cho ta, là.. là người tốt~Ta tặng cho ngươi bảo vật của ta!
Rõ ràng chúng tôi mới là kẻ đánh em đó cưng à, sao còn tặng quà cho chúng tôi cơ chứ?
- Ấy ấy không cần đâu.. - Không Chết còn chưa nói xong, bé Nhân Ngư đã nhét vào tay hắn đống đồ linh tinh đấy, sau đó nhún người nhảy xuống biển.
"Đinh", hệ thống thông báo: "Người chơi Chính Là Đánh Không Chết đạt được quà tặng của Nhân Ngư, người chơi đội ngũ [Chính Là Muốn Khi Dễ Nhân Ngư] đạt được độ hảo cảm của Nhân Ngư +100. Bản đồ phụ cận Hải Chi Thành mở ra."
Mọi người tra bản đồ, phát hiện mấy cái hang động dưới đáy biển quanh Hải Chi Thành đã hiện ra, trong đó còn có một cái hang được đề rõ là hang ổ của Hải Yêu.
- Nhưng làm sao ta xuống nước được? - Tiểu Trong Suốt hỏi.
- Nhảy xuống thôi? - Hội trưởng đi vào trong nước biển, mấy phút sau hắn vật vã bơi trở lại bờ, ho hết nước ra ngoài mới thở dốc:
- Không được, xém nghẹt thở chết rồi.
- Đây là trò chơi hướng thực đó cha nội, bị Slime đè cũng chết thì xuống nước chắc chắn là sẽ nghẹt thở rồi. - Hoa Cúc nói.
- Vậy làm sao giờ? - Hội trưởng hỏi.
- Chi bằng.. - Chính Là Đánh Không Chết trầm ngâm rồi bảo - Chúng ta về thành trước, cậu và Trong Suốt nộp nhiệm vụ, đúc xong nhẫn trước rồi chúng ta vào thành nghe ngóng thử có cách nào có thể hít thở dưới nước không.
Mọi người gật đầu, về Thiên Sứ Bảo truyền tống tới Chủ thành, rồi chia đôi nhân lực. Trong Suốt và Hội trưởng đi tìm Mammon giao nhiệm vụ, Chính Là Đánh Không Chết cùng Hoa Cúc Dưa Chuột vào các quán bar trong thành nghe ngóng tin tức nhiệm vụ.
Lần này Hội trưởng đã học được một bài học - hắn đi mua một hộp thuốc lá cao cấp nhất rồi mới cùng Trong Suốt đi gặp Mammon.
- Ô? Tốc độ nhanh quá chứ. - Mammon tiếp nhận nguyên liệu và phí đúc lại mà ngạc nhiên - Vậy ta đây sẽ giúp các ngươi đúc lại.
- Lúc nào lấy được? - Trong suốt hỏi.
- Có ngay. - Mammon đáp rồi bước vào phòng trong.
Có ngay.. Có phải chụp ảnh đâu?
5 phút sau Mammon cầm một cái hộp bước ra.
- Nhanh thật! - Hội trưởng than.
- Đây là nhẫn Pravuil đặt làm. - Mammon mở hộp, trong hộp trống không.
- Hở? - Hội trưởng và Trong Suốt đưa mắt nhìn nhau, rồi mới chỉ vào hộp hỏi Mammon:
- Trong hộp có gì đâu?
- Có đấy, chỉ là các ngươi không thấy được mà thôi. - Mammon nói.
Đệt, ông tưởng đây là xiêm y mới của hoàng đế chắc? Lấy một cái hộp gạt chúng tôi?
Mammon nhét hộp nhẫn vào tay Trong Suốt:
- Ngươi tra cửa sổ hệ thống đi.
Trong Suốt nghe lời mở cửa sổ hệ thống, nhìn giới thiệu của thứ trong tay:
Thuộc tính đặc thù: Chưa nhận chủ thì chưa hiện hình.
Chú ý: Nhẫn cặp, không thể sử dụng riêng lẻ.]
DM lý do Pravuil làm mất cái nhẫn này ở chỗ nào cũng không biết chắc chắn là vì nó trong suốt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.