Chương 6: Kĩ năng bị động - Liên Kích, người chơi cấp độ 10 đầu tiên sever
Sầu Thiên Kiếp, Genji170896
17/07/2017
Phạm Huy mở bảng kĩ năng lên thì đã thấy ở bảng đã có một kĩ năng đã được hiện ra.
Kĩ năng bị động - Liên kích ( 0/100) - cấp độ 1
Công dụng: có tỷ lệ 12% phát động 2 đòn đánh liên tiếp trong tích tắc.
Cooldown ( làm lạnh): 2 giây.
Phạm Huy ngạc nhiên, không biết từ lúc nào mà kĩ năng này đã được mở khóa rồi, không lẽ là lúc chăm chú đánh lợn rừng con mở ra được?
Diệu Linh nhìn chủ nhân của mình ngạc nhiên thế, cũng ý giải thích thoáng một phát với hắn:
“Chủ nhân, tại cái lúc ngươi chăm chú đánh liên tục thì kĩ năng đã được mở khóa rồi, ta chỉ có thể chúc mừng ngươi mở ra được kĩ năng tốt mà thôi, lắm người đánh hoài còn không ra đâu.”
Phạm Huy nghe vậy dùng tay chống cằm vuốt vuốt cằm, một mặt đăm chiêu trong mồm lại lẩm nhẩm:
“Hôm nay ca vận khí tốt lắm đâu, chắc chắn tí nữa phải mua vé trúng thưởng mới được.”
Dù sao cũng đã hoàn thành nhiệm vụ, hắn cũng không cần thiết ở chỗ này. Huống chi kinh nghiệm đã đủ hắn lên cấp độ 3 về trả nhiệm vụ tiếp thôi.
Hắn động động nghĩ cái nhìn bảng số liệu, bảng số liệu hiện ra trước mặt hắn.
Tên nhân vật: Phạm Huy
Đẳng cấp: 03
EXP: 120/800
HP: 200/200
MP: 140/140
Sức mạnh (STR): 7 - 24%
Nhanh nhẹn (AGI): 8 - 08%
Sức khỏe ( VIT): 5 - 0%
Trí tuệ ( INT): 5 - 0%
May mắn ( LUK): 5 - 0%
Sức tấn công vật lý ( ATT): 11-24
Sức tấn công ma pháp ( MATT): 0 - 0
Tỷ lệ bạo kích ( CRIT): 0%
Sát thương bạo kích ( Dmg crit): 0%
Tỷ lệ xuyên giáp ( Piercing chance): 0%
Phòng thủ vật lý ( Weapon DEF): 9
Phòng thủ ma pháp ( Magic DEF): 8
Tỷ lệ đỡ đòn ( BLOCK): 0%
Tỷ lệ né đòn ( AVOID): 0.15%
Thiên phú đặc biệt - Liên kích tất sát: Mỗi một lần hạ sát được đối thủ, sẽ lập tức giảm 15 giây hồi chiêu của kỹ năng và kỹ năng tiếp theo đó sẽ không tốn năng lượng ( Mana point) và Khi gây thương tổn 10 liên kích, sẽ đánh một dấu ấn lên người đối phương, đánh vào người đối phương sẽ hồi lại cho bạn 5% máu tối đa.
Danh hiệu: Không có.
Kĩ năng danh hiệu: Không có.
Huy chương: Không có.
Phạm Huy nhìn bên cạnh những điểm cộng cơ sở của mình có tỷ lệ % liền không hiểu ra sao, mới ngoái đầu lại nhìn đang vừa nằm vừa bay xem phim Diệu Linh mới hỏi:
“Linh nhi, cái này % bên cạnh điểm cộng cơ sở là cái gì vậy?”
Diệu Linh nhìn cũng không nhìn lại Phạm Huy, mồm liền trực tiếp nói một mạch:
“Cái đó à, là giống kiểu thanh kinh nghiệm của cấp độ thôi chủ nhân, phải chăm chú luyện tập thì mới có được thành quả, thế nên dẫn trước cấp độ bằng cách nhờ người khác kéo lên chưa chắc đã là một ý kiến hay đâu mà, chỉ có thể tự thân vận động đi lên thôi. Second World vốn là hệ thống cân bằng, ở trò chơi này cái gì muốn mạnh lên cũng phải tự thân vận động hết á.”
Phạm Huy nghe như vậy cũng cảm thấy hệ thống rất cân bằng, người chăm chỉ đánh quái làm nhiệm vụ sẽ không bao giờ yếu hơn người chỉ ở đằng sau dùng tiền nện vào nhờ người kéo phụ bản, kéo cấp độ.
Tìm hiểu thoáng cái xong xuôi, hắn liền cầm theo 20 miếng thịt tươi đi về trong thôn trả nhiệm vụ.
Đến trước cửa hàng rèn, hắn gõ gõ cửa rồi liền mở cửa trực tiếp đi vào. Lão thợ rèn vẫn thế, vẫn hung hăng đánh rèn đồ vật, thấy lại có người mở cửa, theo thường lệ ngẩng mặt lên nhìn xem khách nhân của mình. Thấy là cái tiểu hỏa tử lúc trước nhận nhiệm vụ, hắn bỏ xuống cây búa, lau lau cái tay rồi dùng giọng nói hữu lực ồm ồm nói:
“Nha, xong rồi sao tiểu tử?”
Phạm Huy cười gật gật đầu, bèn lấy ra hơn 20 miếng thịt tươi đưa cho lão thợ rèn, nghĩ hiện ra bảng nhiệm vụ, hắn ấn vào nhiệm vụ rồi trực tiếp ấn trả.
“Ding ding, nhiệm vụ Giết lợn rừng đã hoàn thành, người chơi được thưởng 200 EXP, 200G.”
Lão thợ rèn gật gật đầu, thu lấy hơn 20 cân thịt tươi, hắn nghĩ bữa hôm nay cũng chả cần phải lo nữa rồi, thu gọn đồ đạc một hồi lúc này hắn mới nói ra:
“Tiểu tử, đến cửa hàng tạp hóa gặp cô nương Nguyễn Dương Lan nhé, hình như cô bé gặp vấn đề gì đó đang làm khó thì phải, nãy ta thấy cô bé cứ đi đi lại lại trước cửa hàng nhìn dáng vẻ rất sốt ruột.”
Phạm Huy nghe thấy có nhiệm vụ dâng đến tận miệng, bận bịu cảm tạ lão thợ rèn, rồi đi ra khỏi cửa hàng vũ khí. Đi ra cửa hàng, đi xuống 100 mét trước mặt là cửa hàng tạp hóa, đúng như lão thợ rèn nói, trước mặt cửa hàng có một vị thiếu nữ đầu buộc một tấm vải, quần áo mặc nhìn ra vẻ cũ cũ từ lâu một phong cách vintage cổ điển, với tà váy xuồng dài đến gần mắt cá chân, đôi tay đang chăm chăm chắp vào nhau gõ gõ nhẹ vào chiếc cằm nhỏ gọn mềm mại ấy cùng đôi lông mày nhíu nhẹ vào nhau, toát lên vẻ làm người ta thương đau đâu.
Phạm Huy đi đến lên trước mặt cô gái ấy, Dương Lan đang vẻ suy tư bối rối, nhìn cũng không nhìn trước mặt mình đang có người, cứ cúi đầu đi đi lại lại. Thoáng cái đụng vào trước ngực Phạm Huy, Dương Lan mới hoảng hốt kêu lên “A” một cái giật mình. Phạm Huy xùy cười nhìn lấy nàng, rồi giơ tay lên phía trước chào hỏi:
“Chào ngươi, ngươi là Dương Lan cô nương phải không?”
Dương Lan hoàn hồn lại, cũng lấy lễ phép cúi đầu đáp một cái đáp lại:
“Vâng, ta là. Ngươi có việc gì sao vị ca ca này?”
Phạm Huy cũng đáp lại lời nàng, liền dẫn ra lão thợ rèn bảo hắn rằng cô đang có việc gì khó khăn cần giúp đỡ không?
Dương Lan thở dài một hơi, mặt buồn rầu kể ra:
“Ài, chả là mẹ ta bị bệnh nặng, Dược Y nói thiếu nguyên liệu nên chưa có làm được thuốc, mà mẹ ta cần gấp ngay nên giờ ta không biết tìm ở đâu ra bây giờ, ca ca, nếu ngươi rảnh có thể giúp ta tìm vị thuốc “Mãng Hoa” từ Mãng hoa xà được không?”
Tiếng hệ thống lại vang lên:
“Ding ding, người chơi được đưa ra một nhiệm vụ, xin hỏi tiếp nhận hay không?”
Nhiệm vụ tên: Tìm vị thuốc
Nội dung: Mẫu thân của Nguyễn Dương Lan bị bệnh nặng, đang cần gấp “Mãng Hoa” làm vị thuốc, người chơi hãy đi thu nhập lấy từ “Mãng hoa xà”.
Yêu cầu: 0/10 Mãng Hoa
Phần thưởng: 500 EXP, 500G và 3 tấm thẻ giám định cấp 1.
Phạm Huy nhận lấy nhiệm vụ, miệng cũng nói theo:
“Cô nương yên tâm, ta nhất định sẽ mang vị thuốc về nhanh nhất có thể cho cô nương.”
Dương Lan vui mừng quá dỗi, lại cúi đầu rồi cúi đầu cảm tạ Phạm Huy đã nhận giúp đỡ của nàng. Đôi mắt to tròn trong veo ấy nhắm lại cười rạng rỡ cùng nụ cười vui vẻ trên miệng khiến ai cũng không lỡ từ chối nàng.
Phạm Huy gật gật đầu, lúc này mới quay người bước đi về hướng Đại Sâm Lâm, vì Mãng Hoa Xà ngay vòng ngoài bên trong, rất dễ tìm kiếm bãi quái.
Nhưng đi được vài bước, lúc này trong thôn lại náo nhiệt hẳn lên. Vì thông cáo trên toàn sever, dòng chữ màu vàng chói lọi diễn biến:
“Chúc mừng người chơi Ngô Lệ Tâm đã đạt cấp độ 10 đầu tiên của Second World.”
Kĩ năng bị động - Liên kích ( 0/100) - cấp độ 1
Công dụng: có tỷ lệ 12% phát động 2 đòn đánh liên tiếp trong tích tắc.
Cooldown ( làm lạnh): 2 giây.
Phạm Huy ngạc nhiên, không biết từ lúc nào mà kĩ năng này đã được mở khóa rồi, không lẽ là lúc chăm chú đánh lợn rừng con mở ra được?
Diệu Linh nhìn chủ nhân của mình ngạc nhiên thế, cũng ý giải thích thoáng một phát với hắn:
“Chủ nhân, tại cái lúc ngươi chăm chú đánh liên tục thì kĩ năng đã được mở khóa rồi, ta chỉ có thể chúc mừng ngươi mở ra được kĩ năng tốt mà thôi, lắm người đánh hoài còn không ra đâu.”
Phạm Huy nghe vậy dùng tay chống cằm vuốt vuốt cằm, một mặt đăm chiêu trong mồm lại lẩm nhẩm:
“Hôm nay ca vận khí tốt lắm đâu, chắc chắn tí nữa phải mua vé trúng thưởng mới được.”
Dù sao cũng đã hoàn thành nhiệm vụ, hắn cũng không cần thiết ở chỗ này. Huống chi kinh nghiệm đã đủ hắn lên cấp độ 3 về trả nhiệm vụ tiếp thôi.
Hắn động động nghĩ cái nhìn bảng số liệu, bảng số liệu hiện ra trước mặt hắn.
Tên nhân vật: Phạm Huy
Đẳng cấp: 03
EXP: 120/800
HP: 200/200
MP: 140/140
Sức mạnh (STR): 7 - 24%
Nhanh nhẹn (AGI): 8 - 08%
Sức khỏe ( VIT): 5 - 0%
Trí tuệ ( INT): 5 - 0%
May mắn ( LUK): 5 - 0%
Sức tấn công vật lý ( ATT): 11-24
Sức tấn công ma pháp ( MATT): 0 - 0
Tỷ lệ bạo kích ( CRIT): 0%
Sát thương bạo kích ( Dmg crit): 0%
Tỷ lệ xuyên giáp ( Piercing chance): 0%
Phòng thủ vật lý ( Weapon DEF): 9
Phòng thủ ma pháp ( Magic DEF): 8
Tỷ lệ đỡ đòn ( BLOCK): 0%
Tỷ lệ né đòn ( AVOID): 0.15%
Thiên phú đặc biệt - Liên kích tất sát: Mỗi một lần hạ sát được đối thủ, sẽ lập tức giảm 15 giây hồi chiêu của kỹ năng và kỹ năng tiếp theo đó sẽ không tốn năng lượng ( Mana point) và Khi gây thương tổn 10 liên kích, sẽ đánh một dấu ấn lên người đối phương, đánh vào người đối phương sẽ hồi lại cho bạn 5% máu tối đa.
Danh hiệu: Không có.
Kĩ năng danh hiệu: Không có.
Huy chương: Không có.
Phạm Huy nhìn bên cạnh những điểm cộng cơ sở của mình có tỷ lệ % liền không hiểu ra sao, mới ngoái đầu lại nhìn đang vừa nằm vừa bay xem phim Diệu Linh mới hỏi:
“Linh nhi, cái này % bên cạnh điểm cộng cơ sở là cái gì vậy?”
Diệu Linh nhìn cũng không nhìn lại Phạm Huy, mồm liền trực tiếp nói một mạch:
“Cái đó à, là giống kiểu thanh kinh nghiệm của cấp độ thôi chủ nhân, phải chăm chú luyện tập thì mới có được thành quả, thế nên dẫn trước cấp độ bằng cách nhờ người khác kéo lên chưa chắc đã là một ý kiến hay đâu mà, chỉ có thể tự thân vận động đi lên thôi. Second World vốn là hệ thống cân bằng, ở trò chơi này cái gì muốn mạnh lên cũng phải tự thân vận động hết á.”
Phạm Huy nghe như vậy cũng cảm thấy hệ thống rất cân bằng, người chăm chỉ đánh quái làm nhiệm vụ sẽ không bao giờ yếu hơn người chỉ ở đằng sau dùng tiền nện vào nhờ người kéo phụ bản, kéo cấp độ.
Tìm hiểu thoáng cái xong xuôi, hắn liền cầm theo 20 miếng thịt tươi đi về trong thôn trả nhiệm vụ.
Đến trước cửa hàng rèn, hắn gõ gõ cửa rồi liền mở cửa trực tiếp đi vào. Lão thợ rèn vẫn thế, vẫn hung hăng đánh rèn đồ vật, thấy lại có người mở cửa, theo thường lệ ngẩng mặt lên nhìn xem khách nhân của mình. Thấy là cái tiểu hỏa tử lúc trước nhận nhiệm vụ, hắn bỏ xuống cây búa, lau lau cái tay rồi dùng giọng nói hữu lực ồm ồm nói:
“Nha, xong rồi sao tiểu tử?”
Phạm Huy cười gật gật đầu, bèn lấy ra hơn 20 miếng thịt tươi đưa cho lão thợ rèn, nghĩ hiện ra bảng nhiệm vụ, hắn ấn vào nhiệm vụ rồi trực tiếp ấn trả.
“Ding ding, nhiệm vụ Giết lợn rừng đã hoàn thành, người chơi được thưởng 200 EXP, 200G.”
Lão thợ rèn gật gật đầu, thu lấy hơn 20 cân thịt tươi, hắn nghĩ bữa hôm nay cũng chả cần phải lo nữa rồi, thu gọn đồ đạc một hồi lúc này hắn mới nói ra:
“Tiểu tử, đến cửa hàng tạp hóa gặp cô nương Nguyễn Dương Lan nhé, hình như cô bé gặp vấn đề gì đó đang làm khó thì phải, nãy ta thấy cô bé cứ đi đi lại lại trước cửa hàng nhìn dáng vẻ rất sốt ruột.”
Phạm Huy nghe thấy có nhiệm vụ dâng đến tận miệng, bận bịu cảm tạ lão thợ rèn, rồi đi ra khỏi cửa hàng vũ khí. Đi ra cửa hàng, đi xuống 100 mét trước mặt là cửa hàng tạp hóa, đúng như lão thợ rèn nói, trước mặt cửa hàng có một vị thiếu nữ đầu buộc một tấm vải, quần áo mặc nhìn ra vẻ cũ cũ từ lâu một phong cách vintage cổ điển, với tà váy xuồng dài đến gần mắt cá chân, đôi tay đang chăm chăm chắp vào nhau gõ gõ nhẹ vào chiếc cằm nhỏ gọn mềm mại ấy cùng đôi lông mày nhíu nhẹ vào nhau, toát lên vẻ làm người ta thương đau đâu.
Phạm Huy đi đến lên trước mặt cô gái ấy, Dương Lan đang vẻ suy tư bối rối, nhìn cũng không nhìn trước mặt mình đang có người, cứ cúi đầu đi đi lại lại. Thoáng cái đụng vào trước ngực Phạm Huy, Dương Lan mới hoảng hốt kêu lên “A” một cái giật mình. Phạm Huy xùy cười nhìn lấy nàng, rồi giơ tay lên phía trước chào hỏi:
“Chào ngươi, ngươi là Dương Lan cô nương phải không?”
Dương Lan hoàn hồn lại, cũng lấy lễ phép cúi đầu đáp một cái đáp lại:
“Vâng, ta là. Ngươi có việc gì sao vị ca ca này?”
Phạm Huy cũng đáp lại lời nàng, liền dẫn ra lão thợ rèn bảo hắn rằng cô đang có việc gì khó khăn cần giúp đỡ không?
Dương Lan thở dài một hơi, mặt buồn rầu kể ra:
“Ài, chả là mẹ ta bị bệnh nặng, Dược Y nói thiếu nguyên liệu nên chưa có làm được thuốc, mà mẹ ta cần gấp ngay nên giờ ta không biết tìm ở đâu ra bây giờ, ca ca, nếu ngươi rảnh có thể giúp ta tìm vị thuốc “Mãng Hoa” từ Mãng hoa xà được không?”
Tiếng hệ thống lại vang lên:
“Ding ding, người chơi được đưa ra một nhiệm vụ, xin hỏi tiếp nhận hay không?”
Nhiệm vụ tên: Tìm vị thuốc
Nội dung: Mẫu thân của Nguyễn Dương Lan bị bệnh nặng, đang cần gấp “Mãng Hoa” làm vị thuốc, người chơi hãy đi thu nhập lấy từ “Mãng hoa xà”.
Yêu cầu: 0/10 Mãng Hoa
Phần thưởng: 500 EXP, 500G và 3 tấm thẻ giám định cấp 1.
Phạm Huy nhận lấy nhiệm vụ, miệng cũng nói theo:
“Cô nương yên tâm, ta nhất định sẽ mang vị thuốc về nhanh nhất có thể cho cô nương.”
Dương Lan vui mừng quá dỗi, lại cúi đầu rồi cúi đầu cảm tạ Phạm Huy đã nhận giúp đỡ của nàng. Đôi mắt to tròn trong veo ấy nhắm lại cười rạng rỡ cùng nụ cười vui vẻ trên miệng khiến ai cũng không lỡ từ chối nàng.
Phạm Huy gật gật đầu, lúc này mới quay người bước đi về hướng Đại Sâm Lâm, vì Mãng Hoa Xà ngay vòng ngoài bên trong, rất dễ tìm kiếm bãi quái.
Nhưng đi được vài bước, lúc này trong thôn lại náo nhiệt hẳn lên. Vì thông cáo trên toàn sever, dòng chữ màu vàng chói lọi diễn biến:
“Chúc mừng người chơi Ngô Lệ Tâm đã đạt cấp độ 10 đầu tiên của Second World.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.